Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3 : Bị Ngộ Nhận Là Giặc Hán .

Tiểu thuyết gốc · 1684 chữ

Người cầm giáo bịt đồng ở trước mặt nhìn Nguyễn Ngọc Hải từ trên xuống dưới .

Biểu cẩm của người này lập tức trở nên thức giận .

_ Á À !! Hóa ra là thằng giặc Hán !! Tao bắt được một thằng giặc người Hán ??

Dù cách phát âm có hơi kỳ lạ nhưng vẫn có thể nghe ra là tiếng Việt .

Chữ viết có thể bị mất nhưng tiếng Việt là thứ ngôn ngữ, nó vẫn được lưu truyền từ thời dựng nước của vua Hùng trong suốt 4000 năm nay đến hiện đại .

Chính vì vậy nên Nguyễn Ngọc Hải vẫn nghe hiểu được lời của chiến sĩ Bách Việt này .

_ Không phải , tôi không phải giặc Hán , tôi là người Việt !!

Nguyễn Ngọc Hải lập tức phủ nhận .

Hắn biết thời này các tộc Việt nổi lên khởi nghĩa liên miên với nhà Hán , các tộc người Việt căm ghét ách bóc lột , cai trị của thái thú nhà Hán tận xương tủy , để cho họ ngộ nhận mình là người Hán thì hắn chết chắc .

Hắn là người Việt Nam chính gốc , có quốc tịch 100% , nhìn kiểu gì mà ra được người Trung Quốc được .

Chiến sĩ Bách Việt cầm cung ở phía sau nghe thấy vậy thì tức giận đến tay cầm mũi tên run lên một cái .

_ Mày còn giám chối cãi , làm gì có tộc người Việt nào trắng như mày !!

Cmn , chả nhẽ cứ da trẳng là người Hán , thế mấy người phương tây là tổ tiên của Trung Quốc à ?!!

Hắn làm văn phòng bàn giấy , ít khi ra ngoài đường nên da trắng là điều hiển nhiên .

Nguyễn Ngọc Hải có oan mà không giám nói , hắn sợ gân cổ lên cãi lại ăn ngay một mũi tên vào người .

Lúc này người già còn lại cũng điều khiển con voi đi tới .

Người già ngồi trên cổ voi , thấy cảnh trước mắt thì dùng giọng nói già nua mang chút yếu ớt hỏi .

_Tầm , Cộc có chuyện gì đấy !!

Hai chiến sĩ thấy người già hỏi như vậy thì thái độ biến thành cực kỳ cung kính .

_ Thưa vu , bọn tôi bắt được một thằng giặc Hán !!

_ Đã bảo không phải người Hán , tôi là Người Việt , từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ vẫn là người Việt !!

Nguyễn Ngọc Hải cố gắng quay về phía người già để thanh minh .

Hắn nhìn trang phục của người này có rất nhiều trang sức , trên đầu cũng đội một cái mũ lông đuôi chim công, hai chiến sĩ đối với người này rất cung kính nên hắn đoán người này có địa vị rất cao .

Người già thời này chính là cây tri thức trong bộ tộc , có lẽ người già sẽ nhận ra hắn là người Việt .

Người già điều khiển con voi quỳ bốn chân xuống,sau đấy xoay người muốn trượt xuống lưng voi , chiến sĩ cầm cung thấy vậy vội chay lại đỡ người già .

Người già cầm theo một cậy gậy đi đến trước mặt Nguyễn Ngọc Hải , còn đi vòng quanh hắn hai vòng xem xét thật kỹ .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn thấy trên người của người già có vết thương vẫn còn chảy máu, trong đầu hắn bỗng có một ý tưởng táo bạo .

Nhưng lập tức ánh mắt nhìn thấy chiến sĩ cầm cung đang chĩa mũi tên vào đầu hắn , Nguyễn Ngọc Hải lập tức bỏ cái ý nghĩ ngu dốt đấy ra khỏi đầu.

Người già đi nhìn ngắm một lúc thì gật đầu .

_ Đúng là giặc Hán rồi , bắt nó lại !!!

Chiến sĩ cầm giáo thấy vậy lập tức định xông vào , Nguyễn Ngọc Hải lập tức giãy nảy .

_ Ông này già quá bị lẩm cẩm rồi à ? Tôi giống người Hán ở chỗ nào ??!!

Hai chiến sĩ nghe thấy hắn giám xúc phạm người già thì tức giận .

_ Thằng giặc Hán này láo toét , mày giám chửi vu , tao phải cho mày một trận !!!

Nguyễn Ngọc Hải cũng tức giận .

_ Mày giỏi vào đây mà ăn bố mày !! ĐM , bấy giờ cứ mở mồm là giặc Hán này , giặc Hán nọ . Mắt bọn mày nhìn thấy tao giống giặc Hán chỗ nào ?!!

Mẹ nó , con giun xéo lắm cũng quằn , hắn cũng có tự ái dân tộc chứ bộ , mở miệng là thay đổi quốc tịch của người ta .

Người già ngăn lại người chiến sĩ trẻ tuổi định xông lên .

_ Bảo mày là giặc Hán mà mày còn cãi, đã thế để tao nói cho mày biết mày giống chỗ nào !!

Người già chỉ vào hắn .

_ Trên người mày mặc áo lụa , chân mày đi giày nhung , răng mày không nhuộm đen , da mày không có hình xăm . Làm gì có tộc Việt nào giống như mày, mày lại còn giám chối không phải giặc Hán nữa , già này tuy là có tuổi nhưng bọn lâu mới bị bọn mày lừa !!

Nói xong còn tức giận giậm thật mạnh cái gậy trên tay xuống đất.

Nguyễn Ngọc Hải á khẩu .

Miệng hắn cứ mở ra rồi đóng vào mà không cãi lại được câu nào .

Bộ quần áo ngủ với cái dép mua ở chợ sida còn nói được , chứ hắn là dân văn phòng thì làm sao mà nhuộm răng đen với xăm kín người được .

Hắn không sai mà do thế giới này sai .

Bây giờ không phải lúc đùa , Nguyễn Ngọc Hải vội vàng chỉ lên đầu mình .

_ Khoan đã , nhìn này , tóc tôi là tóc ngắn , người Hán không cắt tóc , tôi cũng nói được tiếng Việt , có người Hán nào như tôi không !!?

Hắn không nói thì thôi , vừa nói ra thì như trọc vào ổ kiến lửa .

Cả ba người đều nhìn hắn căm tức .

_ Hóa ra là thằng Việt gian , mày bỏ tổ tiên để đi theo giặc Hán , cả tộc tao chết hết là do mày !!

_ Mẹ mày !! Mày theo họ thằng giặc họ Sỹ, tội của mày phải đem đi phơi thây cho diều tha quạ mổ , xương cốt của mày cho thú vật tha đi khắp khu rừng !!

Nguyễn Ngọc Hải hoảng sợ , hắn chỉ cố chứng tỏ mình là người Việt thôi , tại sao lại khiến mấy người này kích động đến vậy !!

Tuy hắn đã thành công chứng minh bản thân không phải là người Hán nhưng lại bị ngộ nhận là Việt gian .

Cmn !! Còn không bằng giả vờ gật bừa là người Hán từ đầu .

Người già hai mắt cũng có sự căm hận nhưng rõ ràng là tỉnh táo hơn hai người trẻ tuổi .

_Trước tiên bắt nó lại , dùng nó để đổi lấy những người khác đang bị giặc bắt !!

Hai người chiến sĩ nghe người già nói vậy cũng cảm thấy vậy lí , định xông lên bắt người .

Nguyễn Ngọc Hải còn chưa kịp nói gì thêm thì đã bị họ đè xuống rồi trói lại .

Đứng nhìn hai người này cao không tới 1m5 nhưng lại khỏe kinh khủng , không hổ danh chiên sĩ của bộ lạc, chỉ mấy chốc đã trói cứng hắn lại .

Nguyễn Ngọc Hải còn đang định gào thét vùng vẫy thì bất ngờ có chuyện xảy ra .

Người già bỗng dưng lấy tay che ngực , vết thương trên ngực vỡ ra , máu từ khe ngón tay chảy xuống đất .

Trên miệng người già cũng nôn ra một bãi máu sẫm màu , cả người khụy xuống đất .

Hai chiến sĩ Bách Việt thấy vậy thì hoảng sợ , bỏ mặc Nguyễn Ngọc Hải mà chạy lại bên người của người già .

_ Vu , vu bị sao đấy ??

Nguyễn Ngọc Hải nhìn thấy người này hai nơi chảy máu đều có màu sẫm đen thì đoán là đã bị trúng độc .

Người già bị trúng độc , cả người suy yếu không thể nói được nữa .

Chiến sĩ cầm giáo vội cởi áo của người già ra , bên trong là một thân hình gầy gò trơ xương .

Trên phần ngực người già có quấn một mảnh vải bịt lại vết thương đang rỉ máu .

Hai người vội tháo mảnh vải trước ngực ra , cảnh tưởng khiến người ta kinh sợ .

Vết thương vẫn còn nguyên đầu mũi tên đen sắt , xung quanh mũi tên đã chuyển sang màu thâm đen , phần thịt xung quanh đã có dấu hiệu hoại tử vữa nát , máu đên lẫn mủ vàng chảy ra khiến mùi hôi tanh tỏa ra đầy không khí .

Người chiến sĩ vứt vội cây cung xuống đất, sau đây chạy lại chỗ hành lí lưng con voi lấy xuống một nắm lá .

Sau đấy không chút do dự mà cho vào miệng nhai nát rồi đặt trực tiếp vào vết thương của người già, không vệ sinh miệng vết thương , thậm chí cả miếng vải quấn cũng không thay mới mà trực tiếp dùng lại .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn vậy mà mí mắt dựt dựt .

Bảo sao vết thương vừa trúng độc vừa hoại tử , gấp hai sát thương .

Sử lí kiểu này đừng nói là một ông già ốm yếu, thay con trâu mộng vào cũng phải chết .

Nguyễn Ngọc Hải ban đầu bị bắt trói thế này còn cảm thấy tức giận nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tưởng trước mặt thì trong lòng lại thấy tội mấy người này .

Có lẽ cảm xúc này là do ở nơi xa lạ gặp được người cùng tộc , tuy là những người cùng tộc này cục tính vờ lờ .

Bạn đang đọc Quay Về Thời Tam Quốc Việt Tộc Xưng Hùng. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 224

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.