Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh còn người mất (1)

Phiên bản Dịch · 1177 chữ

Dịch và biên bởi team Thiên Kiêu Tông

Chương 5: Cảnh còn người mất (1)

Phản ứng bản năng của cơ thể đã cho Tống Dương biết cảm xúc hận nghiến răng nghiến lợi của nguyên thân đối với tên khốn kia.

Ngược lại, Tống Dương bây giờ không có quá nhiều cảm xúc với Stanton, nếu không phải vì cú đánh bóng đó của gã, có lẽ Tống Dương cũng sẽ không đến đây.

Stanton có thân hình cao lớn, lực lưỡng, nhìn thoáng qua còn tưởng là cầu thủ bóng bầu dục, so với Tống Dương, xét về ngoại hình thì Stanton trông giống như một con gấu chó.

Cũng chỉ có loại người như Stanton mới bị loại trà xanh như Ibella lừa gạt đi đối đầu Tống Dương, người sáng mắt nhìn một cái là biết, giữa hai người Tống Dương và Stanton, con gái nên chọn ai.

Vừa nhìn thấy Stanton bước vào sân tập của đội bóng chày, mọi người trong đội đều nhìn về phía gã.

Stanton bước về phía Tống Dương, lão huấn luyện viên đội bóng chày Mark cũng nhìn về phía này, Stanton mặt đỏ bừng, căm tức nhìn Tống Dương, gã không muốn xin lỗi Tống Dương, nhưng nhớ lại chuyện ngày hôm qua, còn có lời nói của Greg với gia đình gã, khiến Stanton đành phải dùng giọng nói nhỏ đến mức không nghe thấy, trước mặt cả đội bóng chày, xin lỗi Tống Dương.

Nhìn vẻ mặt ấm ức của Stanton, ai cũng biết gã không hề tình nguyện, mà người có thể khiến gã đến đây, đương nhiên là Greg.

Mặc dù chỉ là một luật sư nhỏ, nhưng trừng trị nhà Stanton cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, chẳng hạn như dọa kiện Stanton ra toà, cho dù không thể khiến gã vào tù, cũng có thể hủy hoại con đường học hành của Stanton, còn có tương lai của gia đình gã, vân vân và mây mây.

Giống như Tống Dương, Stanton và những người khác trong đội bóng chày đều mong muốn có thể thông qua các trận đấu mà được các trường danh tiếng để mắt tới, từ đó được tuyển thẳng vào, nếu may mắn, có thể gia nhập giải bóng chày chuyên nghiệp, trở thành một ngôi sao thể thao, điều đó đủ để thay đổi vận mệnh của một gia đình.

Nếu con đường này bị hủy hoại, đó sẽ là một đòn giáng mạnh vào gia đình Stanton, bao nhiêu năm nỗ lực đều uổng phí, đây cũng là lý do khiến gia đình Stanton sẵn sàng bồi thường, điều này cho thấy vai trò của luật sư rất quan trọng.

Không ai muốn đắc tội với những con kền kền như luật sư, cho dù Greg chỉ là một luật sư nhỏ vô danh, nhưng chỉ cần cắn chặt vào vấn đề nộp thuế và vài tật xấu khác của gia đình Stanton, cũng có thể khiến bọn họ không thể sống nổi.

Nói xong, Stanton trợn mắt nhìn Tống Dương: “Ta sẽ không bao giờ từ bỏ theo đuổi Ibella!”

Tống Dương nhìn Stanton, hờ hững phất tay, hắn thực sự không có tâm trí để so đo với Stanton chỉ vì một cô nàng trà xanh, nhưng trong mắt Stanton, đây chính là sự coi thường và khiêu khích trắng trợn.

"Từ hôm nay trở đi, hai người đều chuyển sang dự bị, nếu còn xảy ra chuyện như vậy nữa, thì hãy biến khỏi đội bóng chày Devers!”

Vẻ mặt Mark không mấy thiện cảm quát Tống Dương và Stanton, một đội bóng xảy ra lục đục nội bộ, đây chính là thách thức uy quyền của huấn luyện viên trưởng như ông ta, đánh nhau trong phòng thay đồ cũng không được, ngay cả cái phòng đó cũng không quản xong, thì còn thi đấu cái gì.

Nghe nói phải chuyển sang dự bị, Stanton há hốc mồm, vẻ mặt thất vọng, đối với gã mà nói, đây là một đòn giáng mạnh, nhưng Tống Dương cũng không có cảm giác gì.

Trong sân bóng chày của trường, Tống Dương mượn thiết bị của đội để tập luyện cơ bản, kiếp trước từ khi bị bệnh, Tống Dương chưa bao giờ đổ mồ hôi nhiều như vậy.

Khi Tống Dương đang tập luyện trên sân, có vài nhóm người đến xem, chủ yếu là các cô nàng học ở Devers, ban đầu ở trường trung học Devers, cầu thủ được yêu thích nhất chắc chắn là những người trong đội bóng bầu dục, nhưng kể từ khi Tống Dương gia nhập đội bóng chày, mức độ nổi tiếng của đội bóng chày, đặc biệt là trong số các nữ sinh Devers đã tăng vọt.

Các nữ sinh đến xem buổi tập đứng cạnh sân bóng chày, ánh mắt đều tập trung trên người Tống Dương, không so sánh không đau thương, so với những người khác trong đội, nhan sắc của Tống Dương đương nhiên vượt trội hơn hẳn.

Nhìn thấy cảnh này, Stanton cũng chỉ có thể bất lực đi luyện thể lực, gã đã quen rồi, giống như gã là người đầu tiên theo đuổi Ibella, nhưng khi Tống Dương xuất hiện, Ibella lại quấn lấy Tống Dương.

Stanton chỉ có thể nhìn Tống Dương với ánh mắt căm thù, sau đó tiếp tục nặng nhọc tập luyện cường độ cao, cứ như muốn dùng gậy để bổ đầu đối thủ tiếp theo.

"Tống!"

Vừa bước xuống sân nghỉ ngơi, Tống Dương lập tức được đưa cho một chai nước, Tống Dương ngẩng đầu nhìn, hai mắt không khỏi sáng lên.

Người trước mặt cao khoảng một mét sáu, mái tóc dài màu vàng nhạt, không gầy gò như những ngôi sao kia, ngũ quan tinh xảo, đôi môi hơi dày, cười lên má lúm đồng tiền, nói ra thì có bảy phần giống Daniel Campbell, điểm mấu chốt là thân hình so với Daniel Campbell bốc lửa hơn nhiều.

Cô nàng trà xanh Ibella so với người đẹp trước mặt, ngoại trừ việc trà xanh ăn mặc hở hang hơn chút thì cứ như chim sẻ gầy, không sánh được với người đẹp.

Không biết có phải do ảnh hưởng từ nguyên thân hay không, Tống Dương cũng tự nhận mình là quý ông, sau khi thưởng thức thân hình hùng vĩ của cô nàng trước mặt, hắn mới ngẩng đầu lên: "Jenny?"

Nghe Tống Dương nhắc đến tên mình, Jenny bị hắn nhìn mà mặt hơi ửng đỏ, ngồi xuống bên cạnh Tống Dương.

"Ngươi không sao chứ, Tống?"

Jenny thấy Tống Dương không tham gia tập luyện nội bộ, lo lắng nhìn đầu Tống Dương, nàng nghe nói đầu Tống Dương bị tên gấu chó Stanton dùng bóng chày đánh lén, may mắn là Tống Dương vẫn chưa quên nàng.

Tống Dương ậm ừ nói: "Có một số ảnh hưởng, có lẽ ta cần một thời gian để lấy lại phong độ!"

Bạn đang đọc Quay Về 1995 (bản dịch) của Nguyệt Dương Chi Nhai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babydonthurtme
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.