Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oan gia ngõ hẹp (1)

Phiên bản Dịch · 1150 chữ

Dịch và biên bởi team Thiên Kiêu Tông

Chương 3: Oan gia ngõ hẹp (1)

Nói đến Gallo thì cũng xem như là người đáng tin cậy. Sau khi gây náo loạn một trận trong phòng bệnh, Tống Dương đã quyết định sẽ ở nhà Greg, dù sao bọn họ cũng coi như là bạn nối khố.

Cha mẹ Tống Dương mất sớm, chưa kịp để lại bất động sản gì, chỉ có một khoản tiền bồi thường và tiền bảo hiểm, nhưng không nhiều.

Gallo ở lại phòng bệnh, nằm trên một chiếc ghế dài, gặm hoa quả, thỉnh thoảng huýt sáo với các nàng y tá đi ngang qua, người không biết còn tưởng y đến đây nghỉ dưỡng.

Tống Dương lại trải qua thêm vài lần kiểm tra, uống một ít thuốc, dù sao thì những chi phí này cuối cùng đều do nhà tên Stanton kia trả, Tống Dương sẽ không đau lòng thay gã, mỗi tội sau khi kiểm tra xong thì cũng không có gì đáng ngại.

Trong phòng bệnh có một chiếc TV cũ kỹ, đang chiếu chương trình của một đài truyền hình địa phương nhỏ ở Houston.

Tâm tư của Tống Dương không đặt trên TV, mà là có chút bàng hoàng, vừa rồi nghe được thời gian trên TV là đầu năm 1995, Tống Dương thật sự không biết bên ngoài bây giờ là cảnh tượng gì.

Lúc này, Greg đi vào phòng bệnh, Tống Dương nhìn thấy sắc mặt của ông chả tốt đẹp gì.

"Nhà tên Stanton kia đồng ý bồi thường, ba nghìn đô la Mỹ, hơn nữa Stanton sẽ công khai xin lỗi ngươi ở đội bóng chày của trường, chuyện này đến đây là xong!"

Greg nói với Tống Dương.

Ba nghìn đô la Mỹ, ở thời đại bây giờ tuyệt đối không phải là một con số nhỏ, thu nhập bình quân của người Mỹ một năm cũng không đến ba vạn đô la, ai cũng biết thu nhập của phần lớn người trên thế giới đều không bằng thu nhập bình quân, huống chi là người Mỹ nổi tiếng ăn tiêu phóng khoáng, trong tay không để dành được một xu, một lần móc ra mấy nghìn đô la Mỹ, tuyệt đối là cắt thịt.

Tống Dương không rõ tình hình cụ thể nhà Stanton, nhưng chắc không phải quá giàu có, dù sao thì trường Devers Tống Dương đang học cũng chỉ có chút tiếng tăm ở Houston, học sinh vào trường này đều có hoàn cảnh gia đình từ trung lưu trở xuống.

"Ta biết rồi!"

Tống Dương nghe Greg nói xong gật đầu, đứng dậy cầm đồ chuẩn bị rời đi, nhìn thấy động tác của Tống Dương, những lời còn lại mà Greg định nói cũng nghẹn trong bụng.

Nếu theo tính cách trước đây của Tống Dương, lúc này chắc chắn sẽ vô cùng bất mãn, muốn tìm Stanton tính sổ, sẽ không nghe lời Greg, nhưng bây giờ hình như Tống Dương cũng không muốn quan tâm đến Stanton lắm.

"Dana đã chuẩn bị bữa tối rồi!"

Nhìn thấy Tống Dương xác thực không có ý định tiếp tục gây phiền phức cho Stanton, Greg thở phào nhẹ nhõm, nói với hắn, còn Gallo bên cạnh, y căn bản không có hề để ý đến.

Dana là vợ của Greg, một bà nội trợ tiêu chuẩn, phụ trách chăm sóc cả nhà Greg, đối với Tống Dương cũng rất tốt, Tống Dương có thể sống đến bây giờ, không thể thiếu sự chăm sóc của Dana.

Tống Dương và Greg ra khỏi bệnh viện, lên một chiếc xe Ford cũ kỹ, Gallo phía sau, vẫy tay với Tống Dương, trực tiếp lên một chiếc xe Jeep, sau đó nhấn ga lao đi.

Ngồi trong chiếc xe Ford cũ kỹ hơi xóc nảy, lái về hướng nhà Greg, tiến vào một khu cộng đồng gia đình khá giả.

Greg tuy là luật sư, ở Mỹ được coi là có thu nhập cao, nhưng không thể trở thành luật sư nổi tiếng, tài sản của ông ta cũng sẽ không quá khủng.

Hơn nữa, Greg còn phải nuôi cả gia đình, học phí của ba người Gallo cũng dựa vào ông, thêm cả các loại phí bảo hiểm, cuộc sống của Greg thực ra cũng không quá dễ chịu.

Nhà Greg là một căn độc lập, không tính là sang trọng, nhưng phòng ốc đủ ở, Tống Dương và Greg cùng những người khác, mỗi người đều có một phòng ngủ riêng, phía sau còn có gara và một bể bơi nhỏ.

Cái này cũng coi như là duy trì thể diện của một luật sư, nhưng vì vậy, mỗi năm ông ta đều phải nộp một khoản thuế nhà đất không nhỏ, từ trong ký ức vụn vặt, Tống Dương nhớ mình đã nghe Dana phàn nàn về khoản phí này khá nhiều lần.

"Tống!”

Vừa bước vào cửa, Dana đang bận rộn trong bếp lập tức chạy đến, nhìn thấy Tống Dương đầu quấn băng, lập tức ôm chầm lấy Tống Dương, miệng liên tục hô lên Thượng Đế phù hộ.

"Không sao mà!"

Tống Dương nặn một nụ cười, gỡ băng quấn đầu ra, nói với Dana, hắn có thể nhìn ra Dana thật lòng quan tâm đến hắn, sau đó lại nói với hai người đang đi tới: "Logan, Emilia!"

Logan và Emilia là con trai thứ hai và con gái út của Greg, đều nhỏ hơn Tống Dương vài tuổi, khác với Greg, Logan rất trầm tính, thành tích học tập xuất sắc, Greg đặt nhiều kỳ vọng vào cậu ta, nhưng quan hệ với Tống Dương không được thân cho lắm.

Còn Emilia chưa đầy bảy tuổi, so với Greg thường xuyên không về nhà và Logan thường xuyên ở một mình, Emilia lại dính lấy Tống Dương hơn, thường xuyên chơi cùng hắn, vừa nhìn thấy Tống Dương, đã dựa vào bên cạnh hắn.

"Thượng Đế phù hộ, cuối cùng cũng không có chuyện gì lớn, ta đã nói rồi, đừng tham gia đội bóng chày của trường, nguy hiểm quá!"

Dana vừa bưng thức ăn, vừa phàn nàn với Greg, cho rằng ban đầu do ông ta đồng ý để Tống Dương vào đội bóng chày của trường nên mới để xảy ra sai lầm này.

Greg hừ một tiếng không nói gì, ban đầu ông đồng ý để Tống Dương vào đội bóng chày, là hy vọng Tống Dương có thể dựa vào thể thao mà nhận được lời mời của những trường danh tiếng và học bổng toàn phần.

Chắc chỉ có quỷ mới biết nguyên thân Tống Dương trước kia tại sao lại không thừa hưởng được một chút tài năng của người cha giỏi giang kia, học hành thì lộn xộn, so với Gallo còn tệ hơn.

Bạn đang đọc Quay Về 1995 (bản dịch) của Nguyệt Dương Chi Nhai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babydonthurtme
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.