Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về quê

Phiên bản Dịch · 1066 chữ

Tô Hiểu Hiểu lại một lần nữa cảm động, muốn lập tức sinh con cho phu quân mình.

Nhưng ngoài xe còn có Vương Nhị Tiểu đang đánh xe ngựa, cô không tiện nói thêm gì, chỉ tựa vào lòng phu quân, mãi mãi không muốn rời xa.

Lâm Phàm cũng vui vẻ ôm mỹ nữ vào trong lòng, cuối cùng xe ngựa xóc nảy, đường dài buồn tẻ, có một gối ôm mềm mại thơm tho thì nam tử nào có thể từ chối?

...

Tô Gia Thôn, quả thật là một làng lớn, dân cư đông đúc.

Nhưng vì nằm ở vị trí xa xôi hẻo lánh, điều kiện kinh tế không khác Vương Gia Thôn nơi Lâm Phàm đang sống là mấy.

Hoặc có thể nói,

Đại Long Vũ Hoàng cực kì hiếu chiến, người dân bình thường của cả vương triều Đại Long, điều kiện sinh sống cũng không được tốt cho lắm.

Chính vì thế,

Khi chiếc xe song mã xa hoa của Kiếm Linh tặng cho hắn tiến vào làng, cả làng ngay lập tức sôi sục lên.

"Xe ngựa to kia từ đâu đến vậy cà? Chẳng lẽ là vị đại nhân vật nào ở huyện thành đến thăm chăng?"

"Hai con ngựa lớn kéo xe, ở huyện cũng hiếm thấy đấy! Không biết đến tìm ai nhỉ?"

Dân làng xì xầm bàn tán, xe sang như thế này ở huyện cũng không nhiều.

Chỉ có đại nhân vật ở trong huyện thành mới xứng với cỗ xe này!

Làng nghèo hẻo lánh của họ, làm sao có vị đại nhân nào ghé thăm được.

Dân làng không ai nghĩ ra được.

Một số trẻ con háu động muốn đến gần để xem, nhưng lập tức bị người lớn kéo lại và quở trách.

Đại nhân vật như thế này,

Nếu vô tình xúc phạm thì sẽ có hậu quả rất nặng đấy.

Trưởng làng và già làng của Tô Gia Thôn nghe tin cũng vội vã chạy tới, có đại nhân vật ghé làng, họ tất nhiên không dám chủ quan chút nào.

Quả nhiên,

Khi nhìn thấy hai con ngựa lớn, kéo theo chiếc xe sang, họ lập tức cung kính.

Họ có hiểu biết rộng hơn.

Nếu không phải là đại nhân vật thật sự, thì không xứng với cỗ xe này.

"Mọi người cẩn thận, không được xúc phạm đến đại lão gia!"

Trưởng làng quở trách dân làng, rồi cùng các già làng bước lên, muốn đón tiếp.

Dù có việc gì đi nữa, họ cũng phải cẩn thận chờ đợi từng li từng tí.

"Tô đại thúc, đại gia nhị gia, sao các ngươi đều tới đây vậy?"

Đang lúc họ đang chờ đợi vị đại nhân vật này, thì bổng dung có một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên trong xe, tiếp theo một bóng dáng quen thuộc, dưới sự đỡ đần của một nam tử oai phong lẫm liệt, bước xuống xe. Cô nhìn họ như đang chờ lệnh với vẻ thắc mắc.

"Con gái của nhà Tam Thủy Gia?"

Khi đã nhận ra bóng dáng quen thuộc, mắt họ lập tức mở to trong sự kinh ngạc.

Người mà họ tưởng là đại nhân vật, lại chính là cô gái trong làng bị phái đi phân phối theo mệnh lệnh của quan phủ!

Điều này làm sao không khiến họ shock?

Không chỉ họ, dân làng xung quanh nhìn thấy Tô Hiểu Hiểu cũng kinh ngạc thốt lên.

Sự thay đổi này,

Ở vùng quê của họ như sét đánh ngang tai!

Trong Đại Long Vương Triều,

Những cô gái bị phân phối đi, giống như nước đổ đi cũng không khác là mấy.

Địa vị trong nhà chồng,

Rất thấp, gần như là một nô lệ chỉ biết phục tùng.

Nếu không,

Các cô gái đâu có bị phân phối như vậy.

Nhiều gia đình ở Tô Gia Thôn cũng giống thế.

Đó là nỗi đau của phụ nữ thời xưa, ngoại trừ một bộ phận nhỏ gia đình giàu có, còn lại đều như vậy, thấp kém và đau khổ.

Khác xa với xã hội hiện đại.

Các cô gái đã lên tiếng yêu cầu quyền lợi, vẫn chưa được thỏa mãn, cánh đàn ông phải sống trong nước sôi lửa bỏng.

Hơi không vừa ý,

Là cảnh cáo sinh con luôn!

Nhưng bây giờ,

Trong bối cảnh cổ đại,

Tô Hiểu Hiểu vừa bị phân phối đi, nay lại quay trở về, còn cùng một vị đại nhân vật lớn, trên chiếc xe sang trọng, oai phong lẫm liệt trở về.

Những quà tặng do người phục vụ trên xe mang xuống khiến họ choáng ngợp.

Rõ ràng là về thăm nhà.

Bao giờ những cô gái bị phân phối được đối xử như thế này?

"Mắt chúng ta có phải là đã nhìn lầm rồi sao?"

Vị lão làng bên cạnh dụi mắt mờ đục của mình, tưởng mình nhìn nhầm.

Nếu không nhìn nhầm,

Làm sao thấy cảnh tượng này?

Trưởng làng không dám tin, nói:

"Tô nha đầu, thật sự là ngươi sao?"

Tô Hiểu Hiểu nhìn những người quen thuộc, xúc động gật đầu:

"Đúng, là ta đây, các ngươi không nhận nhầm đâu."

Khi xác nhận không nhầm,

Dân làng của Tô Gia Thôn lại một lần nữa kinh ngạc.

"Thật không ngờ, nha đầu của nhà Tam Thủy Gia lại được bay lên đầu cành làm phượng hoàng, nếu Tam Thủy Tuyền ở dưới mà biết chuyện này, chắc cũng mỉm cười dưới suối vàng!"

Dân làng ai cũng ganh tỵ vô cùng.

Đặc biệt là các cô gái, lúc này đều ngập tràn khát vọng.

Tiếc là chỉ có thể khát vọng mà thôi.

Không phải ai cũng gặp được Lâm Phàm, không chỉ có điều kiện, còn tôn trọng nương tử của mình.

"Không ngờ lại được gặp lại."

Trưởng làng xác nhận mình không nhìn lầm, cũng không ngăn được xúc động.

Lúc tiễn Tô Hiểu Hiểu đi, hắn cũng có mặt, nghĩ rằng là chia ly vĩnh viễn.

Bởi những người cần chính quyền phân phối nương tử, đều là những thanh niên nghèo khổ, lựa chọn nương tử chắc chắn là người khỏe mạnh, lao động tốt. Tô Hiểu Hiểu yếu đuối như vậy, đâu có ai dám chọn.

Áp lực cuộc sống quá lớn.

Bạn đang đọc Quan Phủ Phân Phối Con Dâu, Cái Này Cần Tuyển? (Dịch) của Lâm Trung Phiêu Lạc Hoàng Diệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.