Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố ý gây sự

1458 chữ

Lý Mộ vỗ vai y ra vẻ thân mật cười cười. Y bỏ tay Lý Mộ ra khỏi vai nhưng Lý Mộ lùi ra sau vài bước vờ trượt chân mất đà ngả xuống đất va vào tiểu nhị đang bưng bê đồ ăn khiến cả người Lý Mộ đầy đồ ăn. Lý Mộ đứng dậy chỉ vào y mắng:

- Tại hạ muốn kết giao với huynh, huynh không đồng ý thì thôi lại còn đẩy cố ý hãm hại ta! Huynh sợ ta tranh giành vị trí quán quân của huynh chứ gì?

Y sững người. Hắn trau mày tức giận đứng dậy đi đến trước y và tát vào miệng Lý Mộ một cái. Bốp! Lý Mộ - con trai độc nhất của Lại bộ thị lang sắp lên chức Lại bộ tham lang . Từ nhỏ đến giờ luôn hung hăng hốc hách cậy quyền thế gia tộc nên chưa từng có ai dám tát Lý Mộ một cái thậm chí còn chưa có dám đối đầu với Lý Mộ. Giờ cư nhiên lại có kẻ dám làm thế với hắn ta làm sao mà không tức.

-Ngươi... ngươi.... ngươi dám tát ta? Ngươi có biết ta là ai không?

Hắn nhíu mày. Bổn vương cần biết tên tiểu tử ngươi là ai à? Lão đây chỉ cần một câu đủ để cả gia tộc ngươi ra biên cương phong cảnh tuyệt đẹp tịnh dưỡng a.

- Miệng ngươi đã rửa sạch chưa?

Ngữ âm lạnh băng trên khuôn tuấn đầy khí chất bá vương của hắn vang vào tai Lý Mộ.

Cái gì? Cái tên này chán sống rồi sao? Lại nói miệng của Lý công tử không sạch sẽ cần đi rửa a

Mọi người vừa hoảng vừa lo cho hắn. Hắn quay lại khẽ phủi áo y cho sạch. Liệt Hỏa húp một ngụm khí lạnh khóe môi khẽ cười. Ai dui Lý Mộ à ngươi chọc nhầm người rồi.

- Ngươi dám nói miệng ta không được sạch sẽ sao? To gan! Ta sẽ về bẩm báo phụ thân ta cho ngươi một trận!

Lý Mộ quát lớn. Các môn sinh thấy Lý Mộ muốn làm lớn chuyện liền tìm đường tháo lui. Tốt nhất không nên dây vào chuyện này. Hắn liếc Lý Mộ, tử đồng sát phạt sắc bén khiến Lý Mộ thất thần.

- Phụ thân ngươi có bản lĩnh vậy sao?

- Ngươi không biết phụ thân ta? Cái đồ nhà quê!

Lý Mộ có chút bất ngờ, khắp cả vùng Giang Nam cùng kinh thành ai mà không biết phụ thân Lý Mộ chính là Lý Lệnh - Lại bộ thị lang. Hắn cười lớn, giọng cười của hắn như âm hàn ngàn năm khiến người người rét run.

Bốp!

Lại một cái tát nữa vào má còn lại của Lý Mộ. Hai má của Lý Mộ sưng vù lên đỏ chót.

- Ta cần biết phụ thân ngươi là ai sao?

Lý Mộ tức đến hóa cuồng cầm một mộc đôn đánh lên đầu hắn. Hắn rất ư là bình tĩnh lại thờ ơ một quyền đánh cái mộc đôn gãy nát còn bồi cho Lý Mộ thêm một cước khuyến mãi khiến hắn ngã lăn ra sàn. Hắn sát khí ngập tràn trong đôi ngươi tử mị lửa ghen nãy giờ kiềm nén bùng phát lên người Lý Mộ. Hắn đánh Lý Mộ không một chút gọi là nương tay hay nể tình. Tự tạo nghiệp a. Liệt Hỏa che mắt lại còn hé hé một chút để nhìn Lý Mộ lòng thì thầm :

- Lý Mộ à lần này ngươi xui xẻo a, mà tiểu tử này ra tay ác thật.

Y chạy lại chặn lấy nắm đấm của hắn trước khi hắn đấm xuống gương nhan của Lý Mộ.

- Tiểu Dương Tử thế là đủ rồi đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ chết người đấy. Đệ giáo huấn thế là đủ rồi tha cho hắn .

Hắn nghe y khuyên giải nhưng vẫn còn giận đấm cho Lý Mộ thêm một quyền vào mũi của hắn ta xong đứng dậy nương theo lực nâng của y. Hắn còn châm một câu cho xả giận :

- Ngươi về sau nên rửa kỹ miệng trước khi nói!

- Ca chúng ta đi. Thật mất hứng!

Hắn nói và đặt lên bàn 3 lượng vàng cùng y rời khỏi lâu. Liệt Hỏa đi lại nhìn Lý Mộ bị hắn đánh cho phai tàn dung sắc, mắt bầm tím, hai má cùng miệng sung vù, mũi chảy máu trông thật thảm. Liệt Hỏa chắp tay châm thêm :

- Lý Mộ à Lý Mộ ngươi bình thường chẳng luôn tự hào bản thân là thiên hạ đệ nhất nam tài sao? Giờ lại thành ra bộ dạng nửa người nửa quỷ này. Chậc chậc thật đáng thương

-Ngươi... cút cho bản tử!

Lý Mộ còn chút sức lực quát Liệt Hỏa. Liệt Hỏa cười trêu chọc

- Hảo hảo ta cút a ngươi cũng nên rửa miệng trước khi bảo ta cút nha~

- Ngươi...

Liệt Hỏa nói xong chạy theo huynh đệ y. Lý Mộ tức đến độ phun ra một ngụm máu tươi bất tỉnh.

Hắn kéo y vào Nhã Lạc trà quán uống trà hạ hỏa. Hương trà nồng dịu cộng thêm tiếng nhạc êm êm khiến lòng người được thư giãn khoan thai. Y nhấp trà đặt xuống nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp.

Người lúc nãy là đệ đệ ta sao? Đệ ấy trước nay vốn lạnh nhạt nhưng hiền không hề đánh trả một ai, hay bị bắt nạt. Sao lại... Chẳng lẽ nào người này là một người khác giả dạng đệ đệ ta? Nhưng sao hắn lại làm vậy? ...

Thấy y chìm đắm trong suy nghĩ, hắn nắm tay y hỏi:

- Ca , ngươi suy nghĩ gì ?

- Ta... không.... Đệ ra tay hơi ác lần sau không được vậy nữa

Y lắc đầu lên tiếng chất vấn. Hắn cọ cọ phiến má vào tay y nũng nịu.

- Ca, đệ biết rồi, tại miệng hắn không sạch đệ thay phụ mẫu hắn giáo huấn thôi ạ.

Y ngao ngán thở dài cốc đầu hắn.

- Đệ này...

Hắn biết y bất lực xoa xoa cái đầu chắc do y tưởng tượng ra thôi người này vẫn là đệ đệ của y không phải giả mạo. Hắn nghe tiếng đàn nằm xuống bàn nâng ngón tay thon dài trắng trong như nữ tử của y mà tinh nghịch. Y phối hợp với hắn lắc ngón tay quơ qua quơ lại. Đúng lúc Liệt Hỏa đuổi kịp và nhìn thấy một màn thâm tình này của huynh đệ y liền nói:

- Huynh đệ hai người đúng là đi nhanh thật làm ta đuổi theo thật mệt mà

Liệt Hỏa tự mình rót cho bản thân một tách trà uống cạn. Liệt Hỏa rút kinh nghiệm hồi nãy nên đã ngồi bên cạnh hắn cách xa năm bước chân. Hắn nhìn Liệt Hỏa gật đầu. Coi như ngươi biết điều. Liệt Hỏa thầm đổ mồ hôi dạ dạ. Y nhìn hai người cứ như nước với lửa lắc đầu.

- Liệt Hỏa sao huynh không về Liệt phủ mà đi theo huynh đệ ta?

Y lên tiếng hỏi. Hắn ngồi nhấp trà nhìn xéo Liệt Hỏa nhướn mày phải a ngươi là có ý gì. Liệt Hỏa nhìn huynh đệ nhà này kẻ xướng người họa chậm rãi nói:

- Ta biết hai huynh chưa có nơi để nghỉ ngơi mướn trọ thì chắc sẽ hết phòng nên mời hai huynh đến Liệt phủ tạm xá cho tiện.

- Sao không nói sớm?

Y nhẹ nhàng hỏi trong lời còn có ý tứ trách Liệt Hỏa. Liệt Hỏa tỏ vẻ oan ức

- Lúc nãy ở Hồng Túy lâu định nói ai ngờ... huynh đệ các ngươi nói đi là đi à

- Tiểu Dương Tử đệ thấy sao?

Y gật đầu hỏi hắn. Hắn là tính đem y về vương phủ ở lại ngạch nỗi hắn lại muốn không cho y biết hắn là Hàn vương.

- Đệ toàn bộ nghe ca

Y khẽ cười nói:

- Vậy ta đi thôi, Liệt Hỏa vì ngươi mời ta là khách , ngươi là chủ nên phiền chủ trả tiền trà bánh nga.

Hắn bật cười không ngờ y còn có chiêu này. Liệt Hỏa nhìn y nửa cười nửa khóc nhưng khóc nhiều hơn

- Bạch huynh, huynh nỡ nào...

- Làm, tròn,bổn,phận ,của, chủ, nhà

Y nhấn từng chữ treo một nụ cười thân thiện. Ngươi không trả ta đây đi nói với Liệt gia tử ngươi là ngươi bắt ta trả tiền ngươi xem Liệt gia tử bênh ai . Liệt Hỏa biết bản thân không lại y đau lòng móc tiền trả. Ba người rời khỏi trà quán về Liệt phủ

Bạn đang đọc Quân Phong Triều Ca của Trần Hoàng Thiên Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CôngChúaSakura
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.