Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ bán hàng

Phiên bản Dịch · 3329 chữ

Hong Kong là trung tâm giới thương nhân người Hoa ở ĐNÁ, mặc dù bạo loạn ở indo đã cơ bản được dẹp, nhưng có rất nhiều thương nhân người Hoa Indo tụ tập tới Hong Kong, như chim sợ cành cong.

Bất kể truyền thông chủ lưu trong nước ra sao, dân chúng và truyền thông Hong Kong vẫn lên tiếng ủng hộ đồng bào nhiệt tình, tiếp theo đó do Trần Văn Thông, Quách Tùng Duyên an bài, Diệp Trăn Dân đại biểu chính quyền TW cùng chính quyền Hong Kong tới thăm hỏi an ủi Hoa Kiều ở trường hợp không công khai.

Sau bạo loạn ở Indo, có thể dự liệu được tư bản người Hoa sẽ rút khỏi Indo ở quy mô lớn, chưa nói kinh tế Indo tan rã, sự kiện này để lại bóng ma không thể xóa mờ trong lòng người Hoa trên toàn thế giới.

Hiện quan trọng là vấn đề tư bản người Hoa ở Indo sẽ rút đi đâu.

Trương Khác hi vọng Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức đại biểu cho Cẩm Hồ, Việt Tú tích cực tham dự vào sự vụ tương quan.

Chính phủ nước Mỹ cũng chính thức nhận định bạo loạn ngày 9 tháng 5 ở Indo là kỹ thị chủng tộc nghiêm trọng, chính thức nhận đơn tị nạn của người Hoa ở Indo, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có gần 5 vạn người người Hoa ở Indo đã di chuyển tới Singapore, Thái Lan, Malaysia lánh nạn.

Ngày 15 tháng 5 Diệp Trăn Dân đại biểu bộ ngoại thương tới viếng thăm Thái Lan, nhóm Quách Tùng Duyên, Trần Văn Thông, Tôn Thượng Nghĩa đi cùng, sẽ tiến hành hội diện những đại biểu thương nhân người Hoa.

Trương Khác không đi theo cũng không vội rời Hong Kong.

Ngày 16 tháng 5 sẽ tổ chức bán di động mới của Ái Đạt, chiếc I198 vì chuyện này phó tổng giám đốc Lỗ Khánh Sinh tới Hong Kong, Trương Khác cũng ở lại thêm vào ngày.

Đầu tháng 5, Liên Tấn - Liên Tín liên tục tung ra bốn chiếc điện thoại mới, Cẩm Hồ cũng chính thức khởi động chiến dịch quảng cáo tuyên truyền cho i198 tại Hong Kong.

Hai tuần trước đó i198 ở Hong Kong qua hợp tác với điện khí Phong Trạch được đặt mua hơn 1000 chiếc đặc biệt long trọng tổ chức lễ bán hàng này.

Chi nhánh Hong Kong ở hiện trường hoạt động dày công chuẩn bị hội diễn nhạc jazz cùng hội thử rượu để tạo thế, Trương Khác và Đường Thanh tới nơi, rất nhiều người vì có được chiếc 198 đầu tiên khiến hội trường trở nên chật chội.

Trước hoạt động không nói tới Giang Đại Nhi sẽ tới tham dự, nhưng sự xuất hiện của cô khiến hiện trường trở nên rất náo nhiệt.

Tuy hơi đông nhưng không hề hỗn loạn, dù sao đa phần người đặt mua là giai cấp tinh anh và trí thức cao cấp, cho dù có mê giọng ca của Giang Đại Nhi cũng không tới mức cuồng nhiệt.

Trương Khác và Đường Thanh mỗi người cầm một lý rượu vang, vừa khéo nhìn thấy Tôn Tĩnh Hương đang đứng ở góc nói chuyện với Tương Vi, Đường Thanh hưng phấn vẫn tay gọi, trước đó không gọi điện thoại báo, không biết sẽ gặp được ai, Đường Thanh còn uy hiếp Trương Khác:

- Nếu gặp Hứa Tư, bạn phải để mình cắn hai cái.

Thật may hôm nay Hứa Tư bận việc khác rồi, Trương Khác không lo bị Đường Thanh cắn.

Chi nhánh công ty trừ mời những người đặt hàng tới tham dự hoạt động, còn mời một số danh nhân giới giải trí, thương nghiệp để tạo thế, cố ý tạo nên một không khí ấm áp, xua đi tâm tình bi phẫn do vụ bạo loạn ở Indo, dù sao vẫn tiến hành kinh doanh.

Tôn Tĩnh Hương và Tương Vi cùng đi tới, ngạc nhiên nói:

- Không ai nói cho tôi biết cậu sẽ tới .. À, tôi có thể đoán ra được.

Trương Khác biết câu cuối của cô ý nói Hứa Tư sẽ không tham gia hoạt động hôm nay, may và Đường Thanh và Hứa Tư đã ngầm thừa nhận sự tồn tại của đối phương, cười che đậy:

- Ngày mai tôi mới rời Hong Kong, chẳng có chỗ nào đốt thời gian, nên cùng Tiểu Thanh tới chơi.

Tôn Tĩnh Hương là khách mời, cô và Tương Vi đều mặc lễ phục dự tiệc, Trương Khác và Đường Thanh ăn mặc tùy tiện giống người tới nhận điện thoại đặt trước.

- Thế Kỷ Hoa Âm đúng là có cây sinh ra tiền ...

Trương Khác nhìn Giang Đại Nhi bị người hâm mộ bao vây, cần cả bảo vệ duy trì trật tự, cười nói:

Album riêng đầu tiên của Giang Đại Nhi là Tuyết bên biển mùa đông có cả tiếng quốc ngữ, tiếng Việt mặc dù trình độ khá được, vốn có thể được thị trường chấp nhận, nhưng do thị trường cạnh tranh khốc liệt, Thế Kỷ Hoa Âm mới hoạt động, tài chính có hạn, kinh nghiệm tuyên truyền có hạng, Giang Đại Nhi không thể đạt mức tức thì thành danh, chỉ có thể nói là lập nên cơ sở không tệ cho con đường biểu diễn sau này.

Giang Đại Nhi có dung mạo lộng lẫy ngọt ngào, vóc người cao ráo, đôi mắt linh động đầy khí chất cả nhân, giọng ca trong độc đáo, làm gì có chuyện không được yêu thích.

Nửa cuối năm 98, được hỗ trợ tài chính của gia tộc, Tôn Tĩnh Hương quyết định chiêu mộ những người sáng tác trứ danh của Hong Kong tới Thế Kỷ Hoa Âm, nhắm chuẩn thị trường Hoa ngữ Châu Á, hoạch định tương lai cho Giang Đại Nhi, bỏ ca khúc tiếng Việt.

Tôn Tĩnh Hương thậm chí còn để Giang Đại Nhi tham dự vào sáng tác ca khúc, album thứ hai Chấp mê mang đầy phong cách cá nhân thứ hai được hưởng ứng cực tốt từ thị trường, album này thành công lớn, trong ấn tượng người bình thường không chỉ là người mẫu quảng cáo nữa.

Thế Kỷ Hoa Âm đương nhiên cũng thu lợi lớn.

Nghe Trương Khác nói thế Tôn Tĩnh Hương mỉm cười mở túi sách tay ra, lấy chiếc i198 giơ lên:

- Sao mà so được cái cây sinh tiền này.

Lại hỏi Đường Thanh:

- Lần này cậu ta cho cho em đãi ngộ đặc thù không?

- Chiếc di động kia em còn chưa chơi chán.

Đường Thanh lắc đầu, di động của cô được Trương Khác mang đi tiến hành nâng cấp cả phần cứng và phần mềm.

- Thật hâm mộ, chiếc di động này của chị còn nhờ chị Tương đi cửa sau tặng cho, tiếc là không phải độc nhất vô nhị.

Tôn Tĩnh Hương thu điện thoại lại:

- Thôi cất đi cho khỏi mất mặt.

Chiếc i198 của Tôn Tĩnh Hương là đồ kỷ niệm có hơi hạn, vỏ màu nước biển phủ lớp kim loại mỏng, so với chiếc di động khác dưới bàn phím trang bị hai nguồn đèn LED màu sắc khác nhau, vừa bắt mắt lại mỹ quan, do đèn LED tốn phị khá cao, phải dùng pin mới nhất của Toshiba, giá hơn 1 vạn tệ, là tác phẩm cao cấp nhất của Cẩm Hồ.

- A ...

Tương Vi đột nhiên phát ra tiếng kêu khẽ, nhìn về phía cửa, vẻ mặt khá quái dị.

Trương Khác quay đầu lại, nhìn thấy Lý Tại Thù và Lý Hinh Dư, Tương Vi đương nhiên không nhận ra Lý Hinh Dư, nhưng nhìn thấy cô vui mừng nhìn Trương Khác ngập ngừng muốn chào lại thôi, tất nhiên biết thiếu nữ tuyệt sắc đó có quan hệ thân thiết với ông chủ lớn.

Đại khái là nhìn thấy Đường Thanh đứng bên Trương Khác, cho nên mới thu lại vẻ vui mừng, chỉ khi Trương Khác quay lại chỉ nở nụ cười bình đạm.

Tôn Tĩnh Hương, Đường Thanh đều quay lưng lại phía cửa, chỉ nhìn thấy nụ cười bình đạm của Lý Hinh Dư, chỉ nghĩ Lý Hinh Dư chào hỏi Tương Vi.

- Sao, chị biết cô gái à, thật xinh đẹp, hôm nay các cô gái xinh đẹp quá nhiều, chúng ta xuống sắc cả rồi, thật bi ai.

Tôn Tĩnh Mông đùa:

- Cho dù chị quen cũng ngàn vạn lần đừng giới thiệu cho Trương Khác đấy.

Đường Thanh nghe vậy lườm Trương Khác một cái, thấy y vẫn cười, nhéo cho một cái:

- Động lòng rồi hả?

- Người nam đó là chuyên vụ của Samsung tại TQ, không ngờ anh ta chạy sang góp vui.

Trương Khác đổi giọng nửa trần thuật nửa nghi vấn:

- Cô gái đó cũng là người Samsung ..

Tương Vi tất nhiên không bóc trần y, nói:

- Trước đó có mời nhân viên của Samsung, chỉ là không ngờ họ tới thật, thực sự không ngờ.

Tôn Tĩnh Hương đột nhiên nhớ ra, cô nghe em gái kể về Lý Hinh Dư, thời buổi này cô gái xinh đẹp không ít, nhưng vừa xinh đẹp lại có cơ thể nóng bỏng với khuôn mặt thuần khiết, để lại cho người ta ấn tượng khó quên.

Trương Khác mấy lần gặp Lý Hinh Dư ở Hải Châu, Bắc Kinh, Tokyo là chuyện rất ít người biết, Tôn Tĩnh Hương tất nhiên không biết, chỉ họ hỏi:

- Đó chính là người xung đột với cậu mùa thu năm ngoái ở Kiến Nghiệp phải không?

- Tĩnh Mông kể với chị à?

Tôn Tĩnh Hương cười tủm tỉm rất quỷ dị:

- Khi nó kể, tôi còn nghĩ con bé này nói bậy, giờ mới biết đúng là thế thật.

- Tĩnh Mông nói gì thế?

Đường Thanh tò mò hỏi.

Tôn Tĩnh Hương ghé vào tai cô thì thầm, Tương Vi cũng ghé đầu tới nghe, tiếp đó ba cô gái cười khúc khích.

Trương Khác đương nhiên đoán ra ba cô gái đang thảo luận thân hình ma quỷ dụ hoặc của Lý Hinh Dư, y tới bàn lấy một ly vang trắng, thầm nghĩ tốt hơn không nên chào hỏi Lý Hinh Dư trước mặt ba cô gái này thì hơn.

Tuy nói Cẩm Hồ và Samsung bắt đầu âm thầm đấu đá trong nước, Trương Khác và Lý Tại Thù còn có ân oán nhỏ, nhưng tầng cấp công ty vẫn phải giả dối xã giao, Lỗ Khánh Sinh, Tương Vi phải tới chào hỏi.

Do bán ở thị trường Hong Kong, nên tuyên truyền không nhấn mạnh chức căn nhập tiếng Trung từ bàn phím của i198, một số bài báo đánh giá chuyên môn cũng chỉ lướt qua.

Nhưng thị trường chủ yếu của I198 vẫn là ở trong nước, các doanh nghiệp cạnh tranh đặc biệt chú ý tới kỹ thuật nhập tiếng Trung do Cẩm Hồ độc lập phát triển.

Lý Tại Thù hàn huyên với Lỗ Khánh Sinh nhưng ánh mắt nhìn quan sát Trương Khác ở đằng xa.

Từ chiếc i19, Lý Tại Thù nhìn ra đặc điểm di động của Cẩm Hồ, coi trọng phát triển thị trường, dùng thiết kế bù đắp kỹ thuật, vừa vặn đó cũng là sách lược mà Samsung định ra ở Trung Quốc, làm sao hắn có thể buông lỏng theo dõi Cẩm Hồ.

Lần này Lý Tại Thù tới Hong Kong chuyên môn vì chiếc i198 này, muốn lấy tư liệu đầu tiên về nó, vì Cẩm Hồ đã đưa ra kỹ thuật nhập tiếng Trung, Samsung không thể không thay đổi kế hoạch đưa ra di động mới.

Không chỉ Samsung mà Ericsson, Motorola đều phải thay đổi, ít nhất phải đưa ra di động hỗ trợ nhập tiếng Trung, nhưng không có nghĩ muốn đưa ra là đưa ra được.

Hội trường có đặt khu thử nghiệm sản phẩm, có người mẫu mặc váy da ngắn, lộ ra làn da trắng muốt biểu diễn công năng của i198, Samsung đương nhiên cũng đặt mua i198, nhưng Lý Tại Thù không thể dùng thử tính năng nhập tiếng trung ở đây, vừa vặn thấy cô người mẫu biểu diên kỹ thuật này, tạm dừng nói chuyện, chú ý sang không thử nghiệm sản phẩm.

Kết quả là điều Lý Tại Thù không muốn nhìn thấy, cảm giác kỹ thuật của Cẩm Hồ có tính năng hơn hẳn hai công ty khác hắn tiếp xúc, quả nhiên người TQ phát triển kỹ thuật này có lợi thế hơn hẳn người khác.

Lý Tại Thù lúc này đối diện với một quyết định khó: Làm sao mở miệng với Cẩm Hồ về việc dẫn tiến kỹ thuật này?

Là một trong số hoạt động ngày hôm nay, Giang Đại Nhi biểu diễn ca khúc trong album Chấp mê mới nhất của cô, Trương Khác và người có mặt nghe tới say sưa, dư âm còn vang mãi mới nhớ ra vỗ tay.

Giang Đại Nhi hai tay nắm micro, ghé cánh môi hồng ướt át dùng giọng nói nhỏ nhẹ đặc biệt của cô nói:

- Cám ơn người tổ chức hôm nay, để tôi có tâm tình vui vẻ hát ở nơi này ...

Ở đây mỹ nhân không thiếu, còn có cả nhan sắc vóc dáng chấn động của Lý Hinh Dư, nhưng lúc này thu hút ánh mắt mọi người đều bị thu hút bởi Giang Đại Nhi, dưới ánh đèn, ánh mắt Giang Đại Nhi làm mỗi người có cảm giá ánh mắt thuần khiết vô tà đó thâm tình nhìn mình.

- Con bé ngốc, đã bảo hôm nay chỉ hát bốn bài thôi, xem dáng vẻ nó thì nổi hứng ca hát rồi, ôi lỗ chết thôi, sớm biết thế này tôi báo giá live show ...

Tôn Tĩnh Hương ở dưới sân khấu nhỏ giọng than phiền.

Giọng ca Giang Đại Nhi làm Đường Thanh nghe như mê như say, gật đầu phụ họa:

- Đúng là không thể để Trương Khác hưởng lợi, chắc người tới lấy di động hôm nay cũng cảm thấy vượt giá trị rồi.

Trương Khác chọc eo Đường Thanh nói:

- Này, này có nhầm lập trường không thế, tiền sữa cho con chúng ta sau này đấy.

Đường Thanh đỏ dừ mặt, len lén nhìn Tôn Tĩnh Hương chỉ sợ người khác nghe thấy, véo Trương Khác thật đau, không cho y nói năng linh tinh.

Giang Đại Nhi hát thêm vài bài nữa mới lui về hậu trường nghỉ ngơi, buổi bàn hàng tiến hành hoạt động tiếp theo, tránh Giang Đại Nhi phân tán sự chú ý của mọi người, Trương Khác và Đường Thanh ra sau hậu trường, Giang Đại Nhi đang ngồi trên ghế sô pha để Hứa Duy giúp lau trang điểm.

- Chị Đại Nhi ngày càng chói sáng rồi.

Trương Khác cười nói:

- Không biết khi nào chị tổ chức live show riêng, tôi và Tiểu Thanh sẽ tới cổ vũ.

- Vậy tôi phải nỗ lực nhiều hơn mới được ...

Giang Đại Nhi đột nhiên nhận ra mình đã chăm chú nhìn Trương Khác tới hơn ba giây, tim nhói đau, nhớ lại thời mới quen nhau, quyến luyến khắc cốt ghi lòng, dẫu sao phải che dấu nó, lập tức quay sang nói chuyện với Đường Thanh.

Trương Khác còn chưa kịp cảm thụ tình cảm trong đôi mặt Giang Đại Nhi thì Tôn Tĩnh Hương đi vào, nói:

- Lý Tại Thù của Samsung thành fan hâm mộ của Đại Nhi từ khi nào không biết, hay là anh ta kiếm cỡ gặp mặt cậu?

Chỉ trách số Lý Tại Thù không tốt, hiện rất nhiều hành động của Cẩm Hồ đều là nhắm vào sách lược thị trường của Samsung ở TQ, là người phụ trách, Lý Tại Thù chắc không có thể thoải mái được?

Một lúc sau, Lỗ Khánh Sinh tháp tùng Lý Tại Thù, Lý Hinh Dư đi vào?

- Giọng ca của tiểu thư Đại Nhi rất hay, tôi thường giới thiệu bài hát của cô cho bạn bè của tôi, tôi đến đây mong được xin chữ ký của cô.

So với sự do dự của Lý Tại Thù, Lý Hinh Dư đi vào hết sức tự nhiên chào hỏi, tiếng phổ thông của cô tốt hơn lần trước nhiều, Trương Khác thầm nghĩ thời gian qua hẳn cô rất chăm chỉ tập luyện, Lý Hinh Dư còn quay sang nói với y:

- Hiện giọng tôi có còn có âm lạ nữa không? Vì sang Trung Quốc du học, thời gian qua tôi đã khổ luyện rất vất vả.

Thế là Trương Khác thành ra rất lúng túng, trông thế này làm gì giống có ân oán.

Thấy cảnh này, Đường Thanh hồ nghi nhìn Trương Khác, Tôn Tĩnh Hương cười gian giảo, ai cũng nhìn ra chuyện không tầm thường, hỏi Lý Hinh Dư:

- Cô và Trương Khác có vẻ rất thân quen?

Tuy Đường Thanh và Giang Đại Nhi đều có dung mạo không thua kém Lý Hinh Dư, nhưng vũ khí giết người của Lý Hinh Dư là khuôn mặt thiên thần thuần khiết cùng cơ thể ma quỷ gợi cảm, sự đối lập đó tạo nên sức hút không cưỡng nổi.

Hong Kong hôm nnay trời đổ mưa, Lý Hinh Dư mặc áo T-shirt xám, váy mềm dài quá gối bó lại ở mông, vừa nổi bật cặp mông căng mẩy vừa khoe được đôi chân duyên dáng, tạo nên chữ S hoàn mỹ, làm nữ nhân nhìn thấy có thể không sinh địch ý quá ít.

- Sao thế?

Lý Hinh Dưa ánh lên, như phủ lớp sương mai long lanh, làm người ta chịu không thấu:

- Chẳng lẽ anh ấy giới thiệu thiệu tôi như người xa lạ? Tôi còn tưởng chúng ta được coi là bạn chứ ..

Rồi lùi lại một bước, chào rất chính thức:

- Xin chào, tôi là Lý Hinh Dư, người Hàn Quốc, đây là Lý Tại Thù, con trai bác tôi. Bị tôi anh hưởng, nên anh ấy rất thích giọng ca của tiểu thư Đại Nhi, nếu có cơ hội, chúng tôi rất muốn mời tiểu thư Đại Nhi tới Seoul biểu diễn.

Mé trong cánh tay của Trương Khác bị Đường Thanh véo cho đau chảy nước mắt, phải quay người đi, Đường Thanh hỏi nhỏ bên tai:

- Còn có bao nhiêu người bạn không muốn giới thiệu cho mọi người hả?

Dù không nhìn thấy mặt cô nàng, Trương Khác có thể mường tượng ra hai cái răng nanh, lúc này bày ra cái thái độ ân oán rõ ràng đúng là thất sách, mặc cho Trương Khác gian như hồ ly, lúc này cũng không cách nào thoát khỏi khốn cảnh.

Ngay cả Hứa Duy nhìn sang cũng như có gai trong mắt, Giang Đại Nhi càng vùi sâu tình cảm dư thừa dưới đáy lòng.

Trương Khác vờ vịt tự nhiên nói với Lý Hinh Dư:

- Cô tới Trung Quốc du học, Trì Tá Tú Tàng cũng sẽ tới Trung Quốc nhậm chức chứ?

Nhìn đôi mắt Lý Hinh Dư trở nên ảm đạm, thầm nghi cô rất ghét sự đeo bám của Trì Tá Tú Tàng, nhưng lúc này thoát nguy khốn quan trọng hơn, nếu không hàm răng sắc nhọn kia sẽ cho mình nếm đủ, nên chẳng thể chiếu cố tới cảm thụ của cô:

- Lần trước vô tình gặp ở Tokyo, không ngờ lại sớm gặp lại như thế, tôi cũng gặp qua một nhân vật khác của nhà Trì Tá.

Bạn đang đọc Quan Lộ Thương Đồ của Cảnh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 269

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.