Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ Nhân Của Tôi

2788 chữ

Mặt trời! Đây là ngôi sao thần thánh bao dung thế gian, tỏa ra ánh hào quang kỳ diệu nuôi dưỡng vạn vật, nó là một trong tứ đại căn nguyên vĩ đại nhất tạo ra vạn tượng sâm la hoạt động trên mặt đất.

Nó xua tan đi bóng tối và rét lạnh, mang tới ánh sáng rõ ràng và ôn hòa cho thế gian. Sinh mệnh của vạn vật trên thế gian có cùng một nhịp thở với ánh sáng tỏa ra từ mặt trời.

Thế nhưng, nếu bất cứ ai coi mặt trời như một vị Thánh Quân chỉ biết tha thứ một cách vô tư thì hoàn toàn sai, sai vô cùng nghiêm trọng.

Sự phẫn nộ của mặt trời tức là sự phẫn nộ của trời cao. So với [ Gió ] và [ Sấm Sé thì [ Mặt Trời ] càng thêm có tính đại biểu cho sự uy nghiêm của bầu trời.

Năng lượng ánh sáng nếu vừa đủ thì đó là sự ban ân, thế nhưng nếu quá độ thì đó là sự tịnh hóa và xua đuổi không thứ gì sánh kịp. Nó có thể tiêu dung mọi thứ trên đời này và đem toàn bộ đại địa đều đốt trụi.

Khi mặt trời đã phẫn nộ thì nó chính là vị bạo chúa hung tàn nhất, vị chúa trời đáng sợ nhất và là vị thần linh vô tình nhất ———— không phải ai cũng có thể gánh chịu được sự phẫn nộ của mặt trời.

Cho tới hôm nay, Itsuka Ken đã được chứng kiến không ít mặt trời.

Trong Khu Vườn Nhỏ, có tồn tại thứ gọi là [ Sun Authority - Chủ Quyền Mặt Trời ], nó bao gồm hoàng đạo thập nhị thần (12 con giáp) và hoàng đạo thập nhị cung (12 cung hoàng đạo).

Itsuka Ken đã từng nhìn thấy Shiroyasha triệu hồi ra lục súc yên tiên, con thuyền Algo, loài cá của Biển Sao, nếu cộng thêm cả loài rồng thế giới mà cậu từng tự tay thu phục và chủ quyền mặt trời mà cậu đang cất giữ thì hầu như đã có gần một phần tư số chủ quyền mặt trời được cậu nhìn thấy và gặp gỡ. Thế nhưng chưa có lần nào mà cậu lại cảm thấy sợ hãi khi gặp phải mặt trời giống như lần này!

Bất kể là lục súc yêu tiên hay là loài rồng cõng lấy thế giới cũng vậy, Itsuka Ken đều từng chiến đấu với chúng, và cậu có tự tin là sức mạnh của mình có thể khiến chúng khuất phục, cậu có năng lực để trấn áp chúng khiến chúng không thể phản kháng dù muốn hay không.

Cũng chính điều này, đã từng có một thời gian, Itsuka Ken cảm thấy rằng chủ quyền của mặt trời tối đa cũng chỉ có thế, thế nhưng sau đó, khi sự hiểu biết dần tăng lên thì cậu cũng dần bỏ đi cảm giác này, thế nhưng phải mãi đến tận bây giờ, suy nghĩ đó của Itsuka Ken mới chính thức bị nghiền nát. Đến lúc này thì cậu mới hiểu là suy nghĩ của mình lúc đó ngây thơ đến đâu.

Chúa tể của chúng thần Hy Lạp, vị thần của bầu trời —— Zeus, cho dù chưa từng gặp mặt, thậm chí là thấy qua một lần cũng chưa, thế nhưng Itsuka Ken hoàn toàn có thể tưởng tượng được sự mạnh mẽ của ông ta. Chỉ dựa theo những gì cậu đã phải trải qua từ nãy tới giờ, cậu đã có thể hoàn toàn hình dung được một phần sức mạnh của Zeus. Giả như lúc này, nếu Zeus có mặt ở đây và muốn ra tay với cậu, cậu tuyệt đối sẽ không có bất kỳ năng lực nào để phản kháng.

Cho dù lật hết tất cả những con bài tẩy, dùng hết tất cả mọi vốn liếng và sức mạnh của bản thân, Itsuka Ken cũng không dám chắc là mình có thể trốn được hay không nếu Zeus thật sự muốn ra tay với mình.

Mặc dù rất tự tin vào thiên phú và thực lực hiện giờ của bản thân, thế nhưng Itsuka Ken không ngốc, cậu không bao giờ phủ nhận thực lực của những kẻ mạnh hơn mình. Cậu không bao giờ làm thế, bởi vì cậu cho rằng nếu đã yếu hơn mà còn không dám thừa nhận sự yếu đuối của mình, vậy thì kẻ yếu sẽ mãi mãi chỉ là kẻ yếu. Vì thế, cậu chưa bao giờ phủ nhận rằng lúc này, Zeus mạnh hơn cậu rất xa.

Từ luồng sấm sét màu đen đang giáng tới kia, Itsuka Ken có thể cảm nhận được áp lực của tầng thứ cao hơn, tầng thứ của những tồn tại đạt tới mức 3 chữ số, nó cho cậu cảm giác nguy hiểm không thua gì khi phải đối mặt với rồng ba đầu đã được mở một phần phong ấn.

Itsuka Ken thật sự không ngờ được là vì phong ấn Athena, Zeus lại cam lòng sử dụng thứ sấm sét kinh khủng như vậy. Nếu như cậu không đoán sai thì luồng sấm chớp có màu đen u ám này tuyệt đối là một linh vật được Zeus tạo ra dựa theo thần cách đã đạt tới mức { Thượng Vị Thần của bản thân, thế nhưng kể cả khi đó là Zeus thì cũng không thể tạo ra thứ này một cách dễ dàng, có thể nói rằng đây là sản phẩm ‘tâm huyết’ của Zeus thì cũng không sai.

Nếu phải xếp đẳng cấp cho luồng sấm sét này, Itsuka Ken có thể khẳng định là nó đã đạt tới mức tối đỉnh của hàng 4 chữ số, thậm chí có khả năng cực lớn là nó đã đạt tới mức 3 chữ số. Với cấp độ sức mạnh như thế, nó muốn nghiền nát phần ý thức và linh hồn mà Itsuka Ken đang dùng lúc này thật sự chẳng có gì là khó khăn.

Thứ sức mạnh như thế, Itsuka Ken cũng chẳng lấy làm lạ khi nó có thể đánh tan được vòng phòng ngự của Gorgoneion. Cậu hầu như đã khẳng định được là phần ý thức và linh hồn mà mình đang dùng lúc này đã chạy trời không khỏi nắng, chết chắc rồi. Vì thế, cậu quyết định tạm thời buông tha cho việc giải trừ phong ấn, chờ tới khi nào mình đủ sức mạnh để chống lại thứ đang đánh tới đi rồi hẵng tính tiếp.

Chỉ là, không ai ngờ được, ngay khi Itsuka Ken quyết định buông tha thì kỳ tích lại xảy đến. Từ một nơi sâu nào đó trong Gorgoneion, một vầng mặt trời đột nhiên xuất hiện.

Tuyệt đối không sai, đây chính là mặt trời! Một mặt trời hoàn chỉnh với tất cả sức mạnh kinh khủng nhất của nó. Itsuka Ken đã từng nhìn thấy rất nhiều Tinh Thú và Thú Vương, cậu tuyệt đối sẽ không nhận sai thân phận Chủ Quyền Mặt Trời của thứ vừa xuất hiện này. Nó chính là mặt trời tới từ Khu Vườn Nhỏ.

Mặc dù lúc này, cậu vẫn còn không biết được là đối phương thuộc nhóm nào, là tinh linh của 12 cung hoàng đạo hay là 12 vị thần đại biểu cho 12 con giáp, thế nhưng cậu dám cá rằng đối phương tuyệt đối là một Tinh Linh. Đây tuyệt đối là một Tinh Linh còn sống nguyên của Mặt Trời với tất cả những quyền năng đầy đủ nhất của một Tinh Linh.

Điều này tức là gì? Là đối phương có thể nghiền chết tất cả mọi tồn tại nằm trong thế giới Campione mà không tốn một chút công sức nào.

Trong ánh mắt đờ đẫn đang nhìn trừng trừng của Itsuka Ken, mặt trời bay ra từ một nơi sâu nào đó trong Gorgoneion hung hăng mà đập về phía luồng sấm sét đang đánh tới; Sau đó, ngay khi hai bên tiếp xúc với nhau, luồng sấm sét màu đen lập tức bị sức nóng của mặt trời đốt trụi, hoàn toàn đốt trụi, và toàn bộ quá trình chẳng tốn lấy 1 giây.

Itsuka Ken đờ đẫn.

Cậu tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình va chạm giữa mặt trời màu trắng và sấm sét màu đen, thế nhưng dù đã nhìn thấy rõ ràng nhưng cậu vẫn cảm thấy có gì đó ảo ảo. Sấm sét màu đen bị phá hủy dễ quá, dễ đến mức tựa như mặt trời màu trắng chỉ đang gôm đi vết bút chì trên tờ giấy trắng thôi, chẳng tốn chút sức lực nào.

đọc truyện với Sau khi tiêu diệt sấm sét màu đen xong, mặt trời dường như vẫn còn chưa hết giận, nó tựa như một đứa bé đang bực bội vì bị phá rối khi đang ngủ. Dường như thở phì phò một tiếng, mặt trời phun ra nhiệt lượng không gì sánh được và phun chúng về không gian xung quanh, nó muốn xóa sạch tất cả những năng lượng âm tà mà nó đang nhìn thấy.

Phun trào, truy đuổi, thiêu hủy! Tất cả những năng lượng âm tà bị mặt trời cảm nhận thấy đều bị nó đốt sạch sành sanh, không có bất cứ thứ gì tránh né được sự truy đuổi của mặt trời.

Sự nổi giận của mặt trời thật sự đã khiến cho Itsuka Ken cảm nhận được cái gì mới thực sự gọi là khủng bố. Lần đầu tiên trong đời cậu thấy sợ như vậy.

Thật không ngờ là trong các chủ quyền mặt trời của Khu Vườn Nhỏ cũng có một tồn tại mạnh tới đáng sợ như vậy. Coi như trong hàng ba chữ số thì mặt trời này hẳn cũng có cấp bậc không thấp đi. Azi Dahaka có cởi hết phong ấn trên người thì phỏng chừng cũng chỉ có thể đánh ngang tay được với mặt trời này.

Lúc này thì Itsuka Ken thầm cầu nguyện, cậu cầu nguyện là nguyền rủa của Athena không bị xúc động. Làm ơn đừng bị xúc động nha! Ngộ nhỡ lúc này mà nó ló đầu ra để mặt trời nhìn thấy, phỏng chừng là lúc đó cả thần cách của Athena cũng sẽ bị mặt trời đốt trụi, tới lúc đó thì bi kịch.

Trong lòng có chút lo lắng nhìn lấy mặt trời bay lung tung trên trời để tìm kiếm mục tiêu, Itsuka Ken thật sự cầu khẩn là đối phương mau trở về bên trong Gorgoneion. Lão đại ngài mau trở về đi, tui đảm bảo là sẽ không có ai dám tiếp tục tới để làm phiền lão nhân gia ngài. Nếu như ngài cứ bay lung tung như thế này rồi phát hiện nguyền rủa đặt sâu trong biển ý thức của Athena, hoặc là thần cách của Athena ————

Đang khi Itsuka Ken lo lắng cho Athena thì bỗng nhiên, mặt trời đang nhảy nhót tung tăng ở trên trời chợt dừng lại, sau đó, một luồng linh cảm bất an tựa như bị một con dã thú siêu cấp hung tàn nhìn chằm chằm chợt trỗi lên trong lòng cậu.

“Hỏng bét! Không được!!!!” Hiện giờ là lúc để lo lắng cho người khác sao? Cậu quên béng đi mất là lúc này mình cũng đang nằm trong danh sách gặp nguy hiểm. Đối phương để ý mình rồi! Trốn!

Lập tức trốn! Hiện giờ chỉ còn có một cách cuối, đó là chạy trở về biển ý thức của mình, chỉ cần trở về tới biển ý thức của mình rồi thì đừng nói là mặt trời, 12 cái mặt trời cậu cũng có tự tin để ép đối phương phải thần phục. Ai biểu là trong đầu cậu có một tồn tại siêu việt như virus làm chi.

Thế nhưng vấn đề là phải trốn về được đã. Nếu như không kịp trốn về mà bị đối phương bắt được, phỏng chừng là kết quả của mình cũng chẳng khác gì so với luồng sấm sét màu đen vừa rồi bao nhiêu, lúc đó thì mình sẽ bị thương không nhẹ. Mặc dù không nghiêm trọng gì lắm, thế nhưng nếu có thể không bị thương thì ai lại muốn bị thương chứ? Cậu đâu phải là maso.

Vì thế, Itsuka Ken dốc toàn lực co giò mà bỏ chạy!

Chỉ là, khi cậu chỉ mới vừa quay đầu và bỏ chạy thì một thứ chợt hiện ra ở trước mắt cậu khiến cho ba hồn bảy vía của cậu sợ đến nỗi muốn bay đi luôn. Mặt trời đó xuất hiện ngay trước mắt cậu rồi!

Hiện giờ, có thể nói là cảm giác nguy hiểm đang điên cuồng mà réo lên ở trong lòng cậu, cảm giác này quả thật cứ như một người thường đang bị một con mãnh hổ vồ lấy và đè ở dưới người, hơn nữa hơi thở của đối phương còn đang phà lên trên mặt. Đây quả thật là có thể khiến cho nhiều người sợ tới vỡ cả mật, tóc gáy dựng đứng, tim ngừng đập luôn.

Mặc dù Itsuka Ken không phải là kẻ nhát gan, thế nhưng vấn đề là cảm giác của cậu quá nhạy, nhạy tới mức có thể cảm nhận được rất rõ ràng sự mạnh mẽ của đối phương, điều đó khiến cho bản năng sinh vật của cậu trở nên mất kiểm soát. Cho dù đây chỉ là thể ý thức thì thông qua cảm giác truyền lại về bản thể, hẳn là lúc này, bộ dạng của bản thể cũng đang rất chật vật.

Sau khi xuất hiện trước mặt Itsuka Ken thì mặt trời không lập tức hành động như cậu vẫn tưởng. Nó không lập tức ra tay với cậu mà chỉ hơi dập dờn, cậu cảm giác được là dường như nó đang nhìn kỹ cậu, hoặc nên nói là đối phương đang cảm ứng hơi thở mà cậu đang tỏa ra.

Nếu như là lúc bình thường, lúc này trong đầu của Itsuka Ken tuyệt đối sẽ nảy ra rất nhiều suy nghĩ và phỏng đoán, cậu sẽ phỏng đoán xem là đối phương đang có ý gì và điều này có tác động gì với bản thân, thế nhưng lúc này thì cậu chẳng nghĩ được gì cả. Đầu óc cậu đang tràn ngập cảm giác về sự nguy hiểm nên hiện giờ cậu chỉ có thể nghĩ được một việc, đó là nếu đối phương công kích cậu thì cậu cần phải liều mạng như thế nào để xé mất một miếng thịt của đối phương, chỉ có như vậy.

Hiện giờ, đối phương không có dấu hiệu sẽ tấn công cậu, vì thế cậu không dám có bất cứ hành động nào, cả thở mạnh cũng không dám, cậu e ngại hành vi của mình có thể sẽ khiến đối phương ra tay.

“... Trên người của ngài có mùi của chủ nhân?”

“Hả...!!!?” Itsuka Ken trợn tròn mắt. Chuyện gì xảy ra? Mặt trời biết nói chuyện?

Nếu như cậu không có nghe nhầm thì hình như là chủ quyền mặt trời đang lơ lửng trước mặt cậu vừa mới nói chuyện đúng không, hơn nữa giọng nói còn dịu dàng, êm tai và thanh mát cứ như là gió xuân lùa qua cây cối vậy. Thiếu nữ?

“Tại sao trên người của ngài lại có mùi của chủ nhân vậy?”

“...”

“Ah! Đúng rồi! Thật xin lỗi! Chủ nhân của tôi... Mọi người vẫn thường gọi bà ấy là Shiroya, Bạch Dạ Vương! Ngài quen biết với chủ nhân sao? Từ trên người của ngài, tôi cảm nhận được mùi hương dày đặc của chủ nhân. Ngài quen thân với chủ nhân?”

“——————!!” Lúc này thì Itsuka Ken càng thêm trợn tròn mắt!

Mặt trời ở trước mặt vừa gọi Bạch Dạ Vương, tức là chị nuôi của Itsuka Ken, Shiroyasha là chủ nhân? Điều này chẳng phải là nó... Không! Không! Gọi ‘nó’ thì quá bất lịch sự và thiếu tôn trọng, gọi ‘cô ta’ mới đúng! Chẳng lẽ cô ta cũng là một trong những chủ quyền mặt trời thuộc quyền sở hữu của Shiroyasha sao? Nếu như vậy thì tại sao cô ấy lại ở trong Gorgoneion? Gorgo... Ê ~ ah! Chẳng lẽ... Nói như vậy tức là... Phong ấn đặt bên trong Gorgoneion là do Shiroyasha-neechan tạo ra?

Itsuka Ken trợn tròn mắt. Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.