Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mariya Yuri

1813 chữ

Miếu Nanao là một trong số rất nhiều những ngôi chùa miếu nhỏ bình thường nhất được xây dựng gần tháp Tokyo.

Khi ánh nắng ban mái chỉ vừa hé lộ và lan tỏa ngoài mái hiên, thiếu nữ có tên là Mariya Yuri đã thức dậy và ngôi trước bàn trang điểm; Cô đang chỉnh chu lại cách ăn mặc của mình.

Hôm nay là ngày cô nhất định phải yết kiến vị Ma Vương cùng hung cực ác hiện giờ của Nhật Bản. Mặc dù vị Ma Vương đó còn có một thân phận khác là bạn học cùng lớp với cô, thế nhưng Yuri vẫn luôn tin rằng chỉ cần là Ma Vương có khả năng thí sát thần linh thì đều là những kẻ hỉ nộ vô thường, tàn bạo, bất nhân và tà ác.

Dù vẻ ngoài có hiền lành cách mấy thì bản chất sẽ chẳng khác gì nhau.

Từ sau sự cố xảy ra vào thời điểm 4 năm trước, Yuri đã gặp phải vết thương lòng vô cùng nghiêm trọng. Nhất là quãng thời gian sau vừa hoàn thành nghi thức kêu gọi, ác mộng luôn làm bạn với nàng mỗi đêm khuya, thậm chí cả ban ngày, sự sợ hãi cũng luôn theo bên cạnh, mỗi khi cô nhớ đến những kẻ hầu chỉ còn xương khô, cùng đôi mắt dã thú màu bích lục đó.

Thế nhưng cho dù vậy, Yuri vẫn cảm thấy là mình vẫn còn rất may mắn. Vì lúc này, cô vẫn còn có thể tận hưởng lấy cuộc sống tốt đẹp hiện tại cô đang có khi cô nằm trong số 10 miko còn bình an sau khi hoàn thành nghi thức kêu gọi Dị Thần mà không bị điên hoặc chết mất như 20 người bất hạnh khác.

Nguyên nhân khiến mình vẫn còn có thể sống tới hiện tại, Yuri cảm thấy không phải do thể chất mình đặc biệt, thiên phú đủ cao hay những thứ tương tự.

Liliana • Kranjcar, một cô bé có mái tóc bạc cùng tuổi với cô, và cũng bất hạnh bị chọn trúng như cô, cô đã vô tình kết bạn được với cô bé đó khi thực hiện nghi thức kêu gọi.

Cô bé đáng yêu có dung mạo sánh tựa yêu tinh trong cổ tích đó có được sự dũng cảm và kiên cường mà Yuri luôn ước mơ và hâm mộ.

Yuri vẫn còn nhớ rõ từng chút một, cảnh cô bé tóc bạc đó động viên cô, giúp thoát khỏi sự sợ hãi, trợ giúp khi cô kiệt sức và đứng cùng với cô tới cuối cùng. Yuri cảm thấy mình có thể bình an sống được đến hôm nay là nhờ rất nhiều vào người bạn đó. Và cũng từ khi đó, Yuri cũng đã hiểu được cái gì gọi là Campione, cùng với việc tại sao họ được gọi là một Ma vương của thế giới.

Đó là một đám người hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để hình dung, không, gọi là một ‘đám người’ thật quá vô lễ, phải nói là 10 vị vua.

Thế giới hiện tại có những 10 vị vua. Mặc dù đã nghe qua rất nhiều lời đồn về các vị vua này, nhưng từ khi trải qua ‘việc đó’, theo bản năng, Yuri đã xem tất cả những vị vua đó đều là những bạo quân hung ác đến tận cùng.

Bọn họ là những kẻ ích kỷ có thể vì mục đích của mình mà bất chấp thủ đoạn, không cần quan tâm đến sự sống chết của tất cả mọi người.

Họ là những vị vua cường đại có thể vượt qua ranh giới của nhân loại để giết chết cả thần linh.

Đôi mắt như dã thú, hung ác như ma quỷ, cùng với vô số kẻ hầu chết trợ Trụ vi ngược.

Đó là bản chất của Campione! Trong sự hiểu biết của Yuri, nam sinh học cùng lớp có tên là Kusanagi Godou của nàng cũng chỉ là một Bạo Quân độc ác cùng hung tàn, dù luôn khoác lên mình lớp vỏ hiền lành lương thiện.

Nếu thật sự chọc giận hắn thì hắn sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ bất kể xung quanh như thế nào!

Thế nhưng dù sợ hãi đến cùng cực, Yuri vẫn luôn nhẫn nhịn mà cố gắng tiếp xúc và ở gần bên để giám thị hắn, khi ở trong trường.

Nếu như có một ngày vị Ma Vương đó thật sự làm như thế, dù phải biến mình thành tế phẩm, cô cũng phải cứu lấy trường học và người dân của thành phố này.

Giữ suy nghĩ như vậy, Yuri tiếp nhận lấy sứ mệnh quan trọng của việc tiếp xúc và thuyết phục vua ngày hôm nay.

Ăn mặc không thể thất lễ, trang phục chính quy của miko hẳn sẽ không khiến vua bất mãn chứ? Ăn nói cũng phải chú ý, hiện giờ phải nghĩ cho tốt, nếu nói chuyện với ma vương, dùng kính ngữ sẽ không sai.

Vậy việc kế tiếp là phải nghĩ làm sao để nói với Ma Vương về vấn đề của thần khí.

“... Thế nhưng phải nói như thế nào?”

“Tôi nghĩ, cứ nói trực tiếp là được rồi.”

“Hả? Nói trực tiếp cũng tốt ———— ah ~~~~ ngươi... Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi...”

Bỗng nhiên có âm thanh xuất hiện bên cạnh mình khiến Yuri hoảng hồn. Giật bắn cả mình mà quay đầu về phía phát ra âm thanh, Yuri phát hiện có một thiếu niên xa lạ đang có mặt trong phòng mình. Mặc dù là cô đã mở cửa từ trước đó, thế nhưng đột nhiên xông vào trong hương khuê của một thiếu nữ, còn là một người lạ, vậy hẳn phải là... Người xấu?!

Trong đầu của Yuri lập tức hiện lên hai chữ này!

“Làm ơn đừng để cái ý nghĩ ‘đây là người xấu’ xuất hiện trong đầu cô, thưa tiểu thư Yuri. Xin tự giới thiệu, tôi là Itsuka Ken! Lần đầu gặp mặt, cô hẳn là Yuri jou-san chứ?”

“Làm... Làm sao anh biết tôi đang nghĩ gì? Đừng... Đừng... Đừng có tới đây!! Đừng có tới đây! Anh... Anh rốt cục là ai? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện trong phòng tôi? Anh... Anh mà tiến tới nữa, tôi... Tôi sẽ...”

Nhìn gương mặt đầy sợ hãi, cùng với thân hình dù đã ép sát vào tường nhưng vẫn cố lùi lại của Yuri, thiếu niên vừa xuất hiện cảm thấy rất phiền não.

“Có cần phải kích động tới thế không? Chẳng lẽ tôi giống người xấu tới như vậy sao?”

Sửng sốt, lúc này Yuri mới cẩn thận mà ngắm nhìn dung mạo của người vừa xuất hiện, sau đó, cô thở phào nhẹ nhõm.

“Cho dù như vậy cũng không thể đảm bảo việc anh không phải người xấu! Biết người biết mặt không biết lòng! Hơn nữa tự tiện xông vào phòng của phái nữ mà không xin phép là không đúng! Nếu anh muốn giải thích thì tôi sẵn lòng ngồi nghe, thế nhưng trước đó tôi cảnh báo trước, anh mà còn tiếp tục ở trong phòng của tôi nữa là tôi sẽ gọi cảnh sát đấy!”

Nét mặt sợ hãi bị biểu lộ đầy chính nghĩa thay thế. Mặc dù lúc bình thường, Yuri hơi có chút thiên nhiên ngốc, nhưng khi trở nên nghiêm túc thì sẽ trở nên rất đáng sợ, mặc dù bản thân Yuri chẳng bao giờ ý thức được điều này.

“Gọi cảnh sát? Trước đó cho phép tôi được xác nhận một chút là Yuri jou-san định gọi cảnh sát như thế nào?”

“Tôi...”

Định nói là gọi điện thoại, nhưng thật đáng tiếc, điện thoại có vẻ như được đặt trong Sở Sự Vụ.

Hơn thế nữa hôm nay còn là Chủ Nhật, cộng với việc phải tiếp xúc với Ma Vương, vì lý do an toàn, Yuri đã sai tất cả nhân viên thần chức có trong miếu đi ra ngoài cả rồi. Toàn bộ đền thờ vào thời điểm hiện tại chỉ còn một mình cô, với thiếu niên trước mắt.

Còn ĐTDĐ? Đó là cái gì? Không, không đúng! Nên nói là dù biết đó là cái gì, thế nhưng phải dùng như thế nào?

“Còn một chuyện nữa thưa tiểu thư Yuri, nếu tôi thật sự muốn giở trò với cô thì giờ tôi còn đứng yên ở đây sao? Hơn nữa cô làm sao để chống cự điều đó?”

“Coi... Coi như thế cũng... Cũng... Đột nhiên xông vào khuê phòng của con gái là không đúng, về chuyện đó anh định giải thích thế nào với tôi?” Thân là người bị hại vậy mà lại đuối lý, Yuri cảm thấy khá bất mãn về điều đó, cho nên cô phải gỡ hòa. Đúng! Không thể để cho thiếu niên xa lạ nắm lấy tiết tấu và dắt mũi cô đi tiếp nữa.

“Về việc ấy, tôi nên nói như thế nào nhỉ? Khi bước vào sảnh ngoài của miếu, tôi đã gọi vài lần; Nhưng vì thấy chẳng ai ra đón nên đành phải bước vào xem, khi tới gần cửa của nội sảnh tôi lại gọi thêm lần nữa, nhưng vẫn không thấy trả lời nên đành bước tới. Sau đó tôi thấy cửa mở và Yuri jou-san đã đứng ngay gần cửa vào và cứ lẩm bẩm mà chẳng thèm để ý việc tôi đã tới kế bên cô nên đành phải lên tiếng trước...”

“Anh... Anh cho rằng việc cớ như thế là có thể lừa được tôi sao? Anh cho rằng tôi là đồ ngốc sao? Làm sao có chuyện... Có chuyện ở bên ngoài gọi mà tôi không nghe? Hơn nữa còn kêu tới mấy lần? Cho dù tôi không trả lời, theo bình thường thì anh phải đứng ngoài cửa chờ mới đúng. Giờ giới thiệu mình và nói ý đồ của anh khi tới đây đi!”

“Chà... Có vẻ như khi Yuri jou-san giận lên thì cũng rất dễ thương!”

“Cái —— Anh... Anh... Anh... Sao anh có thể nói cái chuyện hạ lưu như thế?!! Tự... Tự nhiên nói cái việc đó mà không biết xấu hổ... Đừng... Đừng có tưởng là như thế thì có thể qua mặt tôi! Tôi... Tôi...” Đột nhiên nhận một lời khen bất chợt và lỗ mãng như thế, gương mặt của Yuri lập tức đỏ lên, giọng nói cũng hơi hốt hoảng và bối rối.

Thế nhưng câu nói kế tiếp của thiếu niên khiến cô khựng người lại: “Tôi xem như là bạn của Liliana, Yuri jou-san, cô hẳn vẫn còn nhớ rõ về cô ấy?”

“Bạn... Bạn của Liliana?” Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.