Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Saber Đỏ

2048 chữ

“... Trẫm là hoàng đế Nero • Claudius • Caesar • Augustan • Germanicus của La Mã, là nghệ thuật tối cao và cũng là bông hoa của đỉnh Olympus. Tấu giả, _ nhữ _ chính là người đã gọi trẫm tới đây sao?”

Mái tóc vàng rực rỡ sáng hơn cả mặt trời được quấn lại sau đầu, đôi bích mâu trong suốt còn hơn cả ngọc phỉ thúy hiện lên sự tự tin và kiêu hãnh, bộ lễ trang yêu diễm còn hơn cả máu tươi buộc vòng quanh cơ thể phong tình và bốc lửa, đây là một cô gái hoàn mỹ từ đầu tới đuôi.

Đương nhiên, nếu chỉ chừng đó thì còn chưa đủ để tôn lên sự xa hoa và cao quý của nữ hoàng đế. Bất kể là cách ăn mặc lớn mật không theo lề thói, hay là dung mạo tinh xảo đến tuyệt luân, hoặc là khí chất tôn quý cao cao tại thượng, tất cả những thứ này đều chỉ là một phần nhỏ trong tổng thể mỹ lệ đến không tả nổi của vị nữ hoàng đế màu đỏ vừa được gọi tới từ thế giới khác này.

Giống như Alter, nữ hoàng đế vừa được gọi tới cũng là một tồn tại với ánh hào quang chói mắt khiến cho bất cứ ai cũng đều không thể lơ là trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Nói đơn giản thì cảm giác tồn tại của vị nữ hoàng đế này thật quá mạnh, mạnh đến nỗi mọi tồn tại khác cũng đều bị biến thành lá xanh khi đứng ở bên cạnh nữ hoàng đế của chúng ta.

“Nếu muốn nhìn trẫm với ánh mắt mê mẩn như thế nữa thì có thể chờ chút nữa rồi hẵng nhìn nha, tấu giả! Giờ _ nhữ _ có thể nói cho trẫm biết rằng, phải chăng _ nhữ _ chính là người đã gọi trẫm đến đây không?”

Đôi mắt màu bích lục hiện lên sự vui mừng, thế nhưng đồng thời, nữ hoàng đế cũng mở miệng để cắt đứt sự ngu ngơ của thiếu niên.

“Ây... Chẳng lẽ ông còn chưa đưa ký ức cho cô ta? Có lầm hay không? Như thế này sẽ rất khó làm đó!”

“Thằng đần! Ai nói là chưa đưa ký ức? Chỉ là nghi thức triệu hoán còn chưa kết thúc nên cô ta chưa dung hợp được thôi! Tất cả những thứ dùng để hiến tế như là ký ức và thần cách của Heretic God Nero và Thao Thiết đều đã là của cô ta rồi, chỉ là chuyện còn lại thì ngươi tự mình mà giải quyết. Giao cho ngươi! Giờ bản đại thần phải đi nghỉ ngơi trước đã, tiêu hao quá nhiều sức mạnh rồi! Tự mình giải quyết!”

“Ê ah! Khoan! Ông còn chưa nói cho tui biết là...”

Ngay lập tức, bước cuối cùng của khế ước triệu hoán hiện lên trong đầu của Itsuka Ken, và cậu lại lâm vào trạng thái ngu ngơ thêm một lần nữa.

“Mặc dù trẫm thật cao hứng vì sự hoa lệ của mình có thể hấp dẫn _ nhữ _ đến như vậy, thế nhưng nếu như trẫm không thể xác định được thân phận của _ nhữ _ thì sẽ rất phiền toái nha. Cho nên, thiếu niên, có thể nói cho trẫm biết rằng _ nhữ _ có đúng là tấu giả của trẫm không?”

“Ách... Khục! Được rồi! Vậy giờ để ta cho cô biết, đến cùng thì ta là gì của cô đi!” Lấy lại tinh thần, Itsuka Ken nhẹ nhàng lắc lắc đầu của mình rồi nhìn về phía vị nữ vương trẻ, sau đó, cậu bước tới gần.

“Hả? _ Nhữ _ đang làm... Ah?!!! _ Nhữ _ ————!!?”

Vừa đến thế giới mới, nữ vương trẻ tuổi hoàn toàn không thể ngờ được là mình lại gặp phải một kẻ lớn mật và vô lễ như vậy.

Chiếc eo thon nhỏ đeo đầy những món nữ trang châu báu quý giá bị ôm lấy một cách bá đạo, sau đó, môi của hai người quyện vào nhau.

“A... Ô ô ~~~~~!!”

Hơi giãy giụa, đột nhiên, ở nơi sâu xa nào đó trong trí nhớ của nữ vương trẻ tuổi, một thứ gì đó chợt mở và vô số thứ chợt ùa ra.

Vô số trí nhớ lạ lẫm bỗng nhiên hòa vào trong linh hồn của nữ vương trẻ tuổi, linh lực và căn nguyên cũng bắt đầu chuyển mình, linh hồn và ý thức bắt đầu lột xác.

Từ nơi sâu nhất của linh hồn, nữ vương trẻ tuổi đang lớn tiếng mà hoan minh.

Toàn thân trở nên mềm nhũn và xụi lơ ở trong lòng của thiếu niên có mái tóc màu tím bạc, nữ hoàng đế để mặc cho thiếu niên tùy ý nhấm nhám và xâm phạm bản thân.

Ấn ký huyền ảo theo sự trao đổi của đôi môi mà dần luân chuyển rồi biến mất, linh hồn của nữ hoàng trẻ tuổi hoàn toàn mở ra cho thiếu niên bước vào. Linh hồn khế ước, một khế ước mà nữ hoàng trẻ tuổi chưa bao giờ nghe qua, thế nhưng cô biết một điều, đó là trong tích tắc mà ấn ký linh hồn này được ấn xuống, linh hồn và tất cả mọi thứ khác của cô đều đã thuộc về thiếu niên và mở rộng cho thiếu niên tùy ý thưởng thức.

Không còn bất cứ thứ gì thuộc về cô mà thiếu niên không biết, cũng chẳng có thứ gì của cô là còn thuộc về mình. Tâm linh, thân thể đến linh hồn cô, tất cả đều là của thiếu niên.

Tất cả mọi thứ về thiếu niên đều đã hiện lên trong trí nhớ, cậu là chủ nhân của cô, là master của cô, là tấu giả độc nhất vô nhị của cô.

5 phút, 10 phút, 20 phút... Rốt cục, khi thời gian đã kéo dài tới hơn 1 tiếng thì thiếu niên có mái tóc màu tím bạc, cũng chính là Itsuka Ken đại nhân của chúng ta, mới chịu buông ta cho nữ hoàng đế tham lam trước mắt. Không phải là cậu không muốn tiếp tục nữa, mà là tại vì hết thời gian rồi, phỏng chừng là ở bên ngoài, ba vị nữ vương đã chờ tới sốt ruột.

“... Ồ ~~~ _ nhữ _ không được rồi sao, tấu giả nhé? Nếu vậy chiến thắng lần này thuộc về trẫm. Nếu như _ nhữ _ cảm thấy không phục vậy thì trẫm sẵn lòng nhận thêm khiêu chiến như thế này.”

Trên mặt hiện lên nét ửng hồng đầy yêu diễm, nữ vương trẻ tuổi xóa đi sợi tơ bạc vương trên khóe miệng và dùng giọng điệu tuyệt đối tự tin để phát ra lời khiêu khích đối với chủ nhân của cô.

“Hiện giờ, biết rõ thân phận của ta chưa?”

“Mặc dù hành vi của _ nhữ _ rất là quá khích, thế nhưng vì _ nhữ _ là tấu giả của trẫm, trẫm sẽ khoan hồng độ lượng mà tha thứ cho hành vi của _ nhữ _ lần này.”

Nữ vương trẻ tuổi dường như hơi cao hứng mà nói với Itsuka Ken, chỉ là phương thức biểu đạt thì có chút... Nên nói như thế nào đây nhỉ? Rất moe? Hay là rất đáng yêu?

“Nếu cô đã thừa nhận thân phận chủ nhân của ta, vậy thì ta phải uốn nắn một việc trước. Nero, cô lập tức đổi bộ lễ trang này lại cho ta đi.”

“Cái gì!? Cho dù _ nhữ _ có là tấu giả của trẫm thì cũng không thể ép bức trẫm như vậy ~! _ Nhữ _ làm như thế mà không cảm thấy mất thể diện sao? Bộ lễ trang này chính là nghệ thuật tối cao mà trẫm đã tự tay thiết kế, sao có thể nói muốn đổi là đổi? Không được!”

Nũng nịu từ chối, nữ hoàng đế lắc lắc bộ lễ trang của mình khiến cho hai bên của chiếc váy dài màu đỏ chợt đung đưa và phát ra những âm thanh ‘leng keng’ lảnh lót. Theo sự đong đưa của nữ vương trẻ, thông qua phần màng sáng trong suốt, Itsuka Ken dễ dàng nhìn thấy được đôi chân thon dài mềm mại tuyệt mỹ lúc ẩn lúc hiện.

“Như thế nào? Như thế nào? Hiện giờ thì _ nhữ _ cũng cảm nhận được mị lực đầy nghệ thuật của bộ lễ trang này rồi sao? Có thể hoàn toàn thể hiện ra sự mỹ lệ của trẫm, hơn nữa cũng thật mát mẻ nha. Ala... Ala...”

“... Khục! Xem như tạm chấp nhận! Thế nhưng chẳng lẽ cô không cảm thấy là với những nghệ thuật tối cao như vậy, thường xuyên bị những con người tầm thường dùng ánh mắt tầm thường quan sát thì sẽ dần trở nên đại chúng hóa, khi đó thì chẳng phải giá trị nghệ thuật của nó sẽ rớt xuống ngàn trượng sao? Hơn nữa với những nghệ thuật tối cao, chẳng phải càng thần bí thì sẽ càng thêm hấp dẫn hay sao?”

Nghe được Itsuka Ken nói như vậy, nữ vương trẻ tuổi chợt ôm ngực và trầm ngâm, cô đăm chiêu suy nghĩ.

“... Ừm...” Nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, nữ vương trẻ tuổi chợt chùy tay một cái đầy kinh ngạc và nói với Itsuka Ken: “Nói không sai! Không hổ là tấu giả của trẫm! Thiếu chút nữa là trẫm đã làm hư đi tính thần bí quý giá nhất của nghệ thuật rồi.” Vỗ vỗ ngực để diễn tả sự sợ hãi, nữ vương trẻ bày tỏ sự cảm tạ đối với Itsuka Ken.

“Cho nên về sau, bộ lễ trang này chỉ nên mặc cho một mình ta xem là được rồi! Còn lúc bình thường... Cô xem bộ đồ này được không?” Itsuka Ken vừa dứt lời thì một bộ lễ trang màu đỏ trắng đã chợt hiện ra trên tay cậu.

Đây là một bộ đồ da bó sát người màu trắng có áo và quần liền nhau. Áo không có tay, thế nhưng thay vào đó lại được bọc với một lớp bì giáp màu đỏ hoa lệ kéo dài tới vị trí của chiếc thắt lưng bản rộng có viền hoa văn đỏ thẫm.

Ngay khi nhìn thấy bộ y phục trong tay Itsuka Ken, đôi mắt của nữ vương trẻ tuổi lập tức hiện lên sự ngạc nhiên: “Thật hoàn mỹ! Không ngờ tấu giả cũng là một người hiểu nghệ thuật nha.”

Không kịp chờ đợi mà xoay người một cái, ánh sáng màu đỏ thẫm chợt nhấp nháy, ngay sau đó, bộ đồ trên người của nữ vương trẻ đã trở nên giống hệt với bộ đồ trên tay của Itsuka Ken.

Hoàn mỹ! Quả thật quá hoàn mỹ! Bộ đồ mà Itsuka Ken thiết kế hoàn toàn phù hợp với sự mỹ lệ của nữ hoàng đại nhân. Hai chân thon dài, eo nhỏ mỏng manh, đường cong lồi lõm, toàn bộ đều được phô bày ra với sức hấp dẫn không thể nào tả được nhưng lại không có một chút dung tục nào. Bộ đồ không chỉ thể hiện ra được sự mỹ lệ đến từ thân thể mà còn tôn lên được sự tôn quý và khí khái hào hùng anh kiệt của nữ vương đại nhân, ngoài ra bộ đồ còn mang theo chút hơi thở hiện đại nữa. Chỉ một chữ: Tuyệt!

Bộ lễ trang bảo thủ này và bộ lễ váy lộ liễu khi nãy có thể nói là hai thái cực hoàn toàn trái ngược nhau, thế nhưng chúng đều có một điểm chung, đó là chúng đều vô cùng thích hợp đối với nữ vương trẻ.

“Không tệ! Nếu vậy, tấu giả, _ nhữ _ cảm thấy thế nào?”

“Perfect!”

Thấy Itsuka Ken giơ ngón tay cái lên, trên mặt của nữ vương trẻ tuổi chợt nở một nụ cười tựa như hoa tường vi, cao quý và diễm lệ không sao tả xiết. Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.