Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lord Samele

2251 chữ

“Ngươi... Giết Minos?” Alec trợn mắt mà nhìn về phía thiếu niên có mái tóc màu bạc tím, sự rung động trong lòng hoàn toàn không thua gì một cơn bão cấp 12. Điều này cũng không khó hiểu, vì nếu ai nhìn thấy một Dị Thần vừa đem mình đánh cho chạy như chó, tơi tả toàn thân bị một người khác xử lý dễ dàng chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ như thế thì đều sẽ như vậy. Còn tại sao biết là dễ dàng? Nhìn cái bộ dạng thảnh thơi thoải mái, hít thở đều đặn, thân thể ung dung, quần áo chỉnh tề của cái tên trước mắt, ai dám nói là không dễ dàng? Chỉ là điều này lại cho thấy một chuyện kinh khủng khác, đó là cái tên này mạnh rất bất bình thường, tối thiểu là trong các Campione đời mới tuyệt đối không ai làm nổi, những người làm được đa phần đều là các hung nhân đã thành danh rất nhiều năm chuyên tìm kiếm các Heretic God như con mồi để săn bắt, ví dụ như lão yêu quái hơn 200 tuổi sống ở Đông Âu, hay là ả Ma Nữ đang cư ngụ ở Lư Sơn của Ngũ Ngục Thánh Giáo.

Hai người đó đều là những Ma Vương tồn tại hơn 200 năm, cuộc đời của hai người đó đã tiêu diệt không biết bao nhiêu Dị Thần, đối với loại thần mạt cấp như Nhân Ngưu, hai tên đó chỉ dùng một cái tay cũng có thể đánh một đám, chân chính là một tay đánh một đám. Thế nhưng mà cái tên trước mắt, nhìn theo kiểu nào đi nữa cũng không giống như đã sống mấy trăm năm ah? Hơn nữa hắn thật sự là campione sao? Tại sao đột nhiên nửa tháng trước lại xuất hiện ở bên cạnh công chúa Alice của Hội Trí Giả? Mà vấn đề quan trọng nhất là tại sao không hề có bất cứ thông tin nào về hắn? Vô số những vấn đề về thiếu niên trước mắt vốn được Alec dằn ở đáy lòng lại một lần nữa trào lên, sự tò mò đối với thân phận của thiếu niên trong lòng anh cũng dâng lên tới tột đỉnh.

“Coi như may mắn! Giết rồi... Cũng không đúng! Phải nên nói là cái con trâu đó đột nhiên nổi điên rồi sau đó chết bất đắc kỳ tử mới đúng, ta chỉ lượm mót được thứ tốt mà thôi.” Thao đản! Lừa ai đó? Nếu thật sự trên đời này có cái vận khí tốt như thế thì tại sao Hoàng Tử Đen như hắn lại bị đánh cho thành con chó như vầy? Chẳng lẽ chỉ vì cái danh hiệu của hắn có chữ ‘Đen’ sao? Hơn nữa muốn cướp lấy quyền năng của thần thánh thì điều kiện tiên quyết là hai phải giao chiến với điều kiện tương đương nhau và đánh cho đối phương gục xuống, lúc đó nhân loại mới thật sự thành công diệt thần mà trở thành Diệt Thần Sư. Nếu muốn Alec tin là chơi lượm mót hay ăn may mà có thể trở thành Diệt Thần Sư thì chẳng thà anh về nhà kiếm cái giường và uống hai viên thuốc ngủ còn đáng tin hơn.

“Có vẻ như Alexander đại nhân không tin những gì Itsuka-sama vừa nói, đúng không nà?” Alice đứng ở một bên vừa cười vừa lấy tay vuốt nhẹ mái tóc màu bạch kim của mình và dùng kiểu nói biết-rồi-còn-hỏi để nói với Alec. Có vẻ như đối với Hoàng Tử Đen, công chúa Alice thật sự rất thích làm những việc đại loại như là ‘đánh chó rơi xuống nước’, nếu có thể ‘bỏ đá xuống giếng’ cho chết nghỉm luôn thì càng tốt hơn.

“Làm gì có việc đó? Tôi đương nhiên là tin, có thể may mắn trở thành một trong hai nhân chứng duy nhất tận mắt thấy vị Diệt Thần Vương Giả thứ sáu được sinh ra, tôi vinh hạnh còn không kịp, sao có thể nghi ngờ chứ?” Chối bay, Alec lập tức chối bay, vì anh biết nếu muốn tìm hiểu về thiếu niên trước mắt, một mối quan hệ xã giao nhất định là tuyệt đối không thừa, nếu không muốn nói là không thể thiếu. Mặc dù phải nói rằng việc các Campione trở nên thân mật hoặc thậm chí kết giao với nhau có thể khiến tình hình thế giới phải rung chuyển, nhưng Alec chưa bao giờ thèm để ý đến vấn đề này, anh luôn là người tùy tiện và kiêu ngạo như thế.

“Thật vậy sao? Tôi vẫn tưởng rằng ngài sẽ rất bất mãn khi Itsuka-sama đột nhiên xuất hiện và cướp đi con mồi của ngài chứ?”

“Không! Tuyệt đối đừng hiểu lầm! Tôi tới chỉ vì hứng thú và muốn tìm hiểu một chút mà thôi, bị cuốn vào trong cuộc chiến đấu với Nhân Ngưu chỉ đơn thuần do xui xẻo.” Mặc dù ngoài miệng thì rất khiêm tốn, thế nhưng vào lúc này, trong lòng của Alec đã trù ếm cô nàng hồ ly cái Alice đang đứng ở trước mắt vài chục lần. Alice đương nhiên cũng hiểu điều này, vì thế cô quyết định... Tiếp tục bỏ đá xuống giếng, vì cô rất vui vẻ khi trông thấy Hoàng Tử Đen tức tới muốn nổi khùng nhưng chẳng thể nào nổi khùng nổi như hiện tại. Alice biết cơ hội để mình có thể áp chế Hoàng Tử Đen như hiện giờ tuyệt đối không nhiều, nếu như sau lưng cô không có Itsuka Ken làm chỗ dựa thì cô tuyệt đối sẽ bị Hoàng Tử Đen làm cho mệt mỏi và khốn đốn, vì đối phương nói thế nào đi nữa cũng là Diệt Thần Vương, cho dù tính cách hơi đặc biệt, nhưng vẫn là vua. Thực lực mới là vương đạo ah!

“Hóa ra là vậy? Ô? Nếu nói như thế, chẳng phải việc Itsuka-sama đột nhiên xuất hiện và giết chết Minos cũng giống như cứu ngài một lần sao? Hoàng Tử Đen Alexander đại nhân?”

“... Đúng... Đúng vậy! Mặc dù tôi vẫn có thể đánh bại được con bò thần kia, thế nhưng sẽ rất phiền toái, thậm chí trọng thương. Cho nên, thật sự cảm tạ, Itsuka các hạ. Lần này xem như Alec tôi nợ ơn cậu một lần.” Nghiến răng nghiến lợi mà nói ra câu này, mặc dù đây quả thật là một sự sỉ nhục cho Hoàng Tử Đen như anh, thế nhưng sự kiêu ngạo của anh không cho phép anh thiếu nợ người khác mà không dám nhận, nhất là trước mặt túc địch đáng ghét nhất trong cuộc đời của mình.

“Thần tốc quý công tử, Hoàng Tử Đen Alec đại nhân nợ ơn một lần? Oa!! Đây quả thật là một điều vô cùng có ích... Itsuka-sama, nghe nói dưới tay của Hoàng Tử Đen có một tổ chức gọi là『 Royal Arsenal 』, nếu ngài muốn điều tra thứ gì đó thì năng lực của bọn họ hoàn toàn không thua Hội Trí Giả, rất có ích cho ngài.” Hai tròng mắt sáng như hai viên bảo thạch của công chúa Alice lóe lên sự giảo hoạt, lần này công chúa Alice quyết tâm phải chơi Hoàng Tử Đen một vố thật lớn, đem toàn bộ ân oán từ trước cho đến nay trả sạch trở về. Hừ hừ! Phụ nữ có đôi khi rất thù dai đấy, nhất là trước khi Itsuka Ken xuất hiện, công chúa Alice không biết đã phải ăn bao nhiêu thiệt thòi vì Hoàng Tử Đen rồi, không trả lại sao được?

“Royal Arsenal sao?” Itsuka Ken nghe vậy thì khẽ vuốt càm.

“Chẳng có gì! Xem như là một tổ chức nhỏ được thành lập để làm việc cho tôi, không có gì lớn! Nếu Itsuka các hạ cảm thấy cần thì có thể nói với tôi, tôi sẽ để họ làm thay. Nhưng mà có một chuyện tôi thật sự muốn biết!”

“Hả?”

“Về công chúa Alice, cô ấy hiện giờ đã được Itsuka các hạ nhận thành ngự điện miko để phụng sự bên cạnh các hạ rồi sao? Vì tôi thấy cô ấy rất tự nhiên khi phục vụ cho ngài?” Phản công! Một đòn phản công vô cùng hoa lệ đến từ Hoàng Tử Đen Alec.

“Ali...”

“Đương nhiên! Với tư cách là một trong hai nhân chứng tận mắt nhìn thấy Tân Vương lên ngôi, tôi đương nhiên có tư cách được trở thành ngự điện miko cho Ma Vương bệ hạ, đó là vinh hạnh của Alice • Louise • Oph • Nefal, và vương thượng nhất định sẽ không từ chối sự phụng hiến chân thành này.” Nhấc nhẹ váy một cách ưu nhã và cúi người đứng về phía sau tay phải của Itsuka Ken, White Hime- miko vô cùng chân thành mà dâng sự trung thành của mình cho Tân Vương bệ hạ.

“Hóa ra là thế! Vậy công chúa Alice dùng thân phận nào để phụng dưỡng Itsuka các hạ đây? Là thân phận cá nhân? Hay là thân phận chủ tịch của Hội Trí Giả?”

“Là thân phận của tiểu thư nhà công tước Duke, Alice • Louise • Oph • Nefal. Còn về Hội Trí Giả, chỉ có thể chờ tới khi tôi trở về và mở hội nghị chủ tịch để thảo luận xong mới có thể quyết định, thế nhưng thứ cho tôi không thể tiết lộ cho ngài vào lúc này, Alexander đại nhân ~~”

“Thật đáng tiếc khi không được biết! Vì nếu như Hội Trí Giả chịu tỏ thái độ cho thấy sẽ phụng sự cho một Ma Vương thì đó sẽ là một sự kiện lớn chấn động toàn Châu Âu này.”

“Điều đó thì không dám làm phiền ngài rồi!”

“Hừ!” Toàn thắng! Nhìn thấy bộ dạng tức muốn nổi khùng của Alec, Alice tựa như một con thiên nga kiêu ngạo vừa chiến thắng mà ngỏng chiếc cổ trắng muốt của mình lên, dương dương đắc ý mà hếch cao cái đầu nhỏ của mình, hoàn toàn không có ý định che giấu sự đắc ý của bản thân trước mặt Hoàng Tử Đen.

“Được rồi! Nãy giờ để hai người nói nhiều như vậy rồi, vậy thì giờ tới phiên tôi! Có một chuyện tôi phải đính chính rõ ràng trước...” Itsuka Ken đột nhiên lên tiếng, và điều này lập tức thu hút sự chú ý của Alec và Alice, hai người hơi tò mò về điều Itsuka Ken sắp nói.

“Đầu tiên, tôi xác thực được kẻ khác gọi là 『 Ma Vương 』, nhưng cũng chỉ là Ma Vương mà không phải Diệt Thần Sư!”

“Cái gì?

“Hai người có thể hiểu nó như là ——King. Of. The. Devils!”

“???” Bất luận Alice hay Alec đều là những người có trí tuệ siêu quần trác tuyệt, thế nhưng vào lúc này thì hai người lại hoàn toàn không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Itsuka Ken. King. Of. The. Devils —— hiểu theo nghĩa trực tiếp tức là ‘Vua của tất cả các loài quỷ dữ’, thế nhưng campione là những kẻ đã diệt thần, là những vị vua đã tiêu diệt Heretic God mà chiếm lấy quyền năng vô thượng đối với nhân loại khiến không ai trên mặt đất có thể chống lại, nên cũng được xưng là Ma Vương! Nếu vậy giữa hai danh hiệu này có điểm gì khác nhau? Không đúng! Phải nói là ý của Itsuka Ken... Có ‘giới hạn’ ở mức nào mới đúng!

“Không hiểu cũng không sao! Sau này rồi sẽ hiểu, chỉ cần nhìn thì từ từ sẽ hiểu! Nói đơn giản thì nếu hai người muốn tôi cho hai người một danh hiệu, vậy cứ gọi tôi là Lord Samele đi!”

“Lord... Samele?”

“Lord. Samele?” Alec dường như đã tóm được điều gì đó nên bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ, còn Alice thì dường như đã hiểu được điều gì đó khi liên tưởng đến quá trình Diệt Thần lúc nãy của Itsuka Ken, đôi mắt long lanh lóe lên những tia sáng khác lạ.

“Được rồi! Việc đầu tiên chỉ có vậy! Còn một chuyện khác mà tôi muốn nói nữa có liên quan đến anh, Kuroshira-chan!”

“Xin chờ một chút! Từ nãy tới giờ tôi vẫn luôn thắc mắc nhưng không có dịp để hỏi, Itsuka các hạ, tại sao lại gọi tôi là Kuroshira-chan?”

“Híc ~ Chuyện đó còn cần phải hỏi sao? Rõ ràng là người da trắng mà lại ráng tự xưng mình là Hoàng Tử ‘Đen’. Tôi không gọi anh là Kuroshira-chan thì còn gọi là gì nữa chứ?”

“Phốc phụt ~~~~” Alice nhịn không được mà phát ra tiếng cười vui vẻ. Còn Alec thì cảm thấy lông mày với khóe miệng của mình không tự chủ được mà giật giật lên.

“...”

“Tốt rồi! Kuroshira-chan, nghe nói là anh một mực điều tra những việc có liên quan đến 『 chén thánh 』? Vậy có tiến triển gì đặc biệt không?”

“Thánh bôi phép thuật?” Hơi bất ngờ, Alec cảm thấy có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ cái tên này cũng có hứng thú với thánh bôi sao? Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.