Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nước Mắt Mang Đi Sự Thống Khổ

3792 chữ

Gấp hai, không đủ! Gấp ba, cũng không đủ! Vậy thì gấp năm lần! Nếu còn không đủ nữa, vậy thì gấp 10 lần, thậm chí nhiều hơn nữa, 100 lần cũng không sao. Chỉ cần có thể khiến cho nữ vương đại nhân khuất phục và rơi vào tay giặc mà thừa nhận rằng mình bằng lòng trở thành vương hậu của cậu, vậy tức là cậu đã thành công.

Chỉ cần cánh cửa lòng của Alter bị cậu mở ra và bước vào, vậy thì những chuyện sau đó đã không còn gì phải bàn nữa, vì khi đó người thắng nhất định sẽ là cậu.

Hút hút! Liếm liếm! Đồng thời với việc thực hiện chiến thuật đã định, Itsuka Ken cũng không quên tận hưởng lấy những gì mình có thể chiếm được từ trên cơ thể của nữ vương đại nhân.

Mặc dù không phải là một ‘luyến đủ khống’ (nghiện chân) hay là ‘tất chân khống’ (nghiện vớ),thế nhưng lúc này, Itsuka Ken không thể không thừa nhận một việc, đó là cậu đã bị đôi chân mỹ lệ tới cực hạn bọc trong chiếc quần vớ đen của nữ hoàng đại nhân làm cho mê hoặc rồi, hơn nữa cậu còn đang được mặc sức hưởng thụ lấy nó, đây quả thật là chuyện vui từ trên trời rớt xuống.

Trong số những cô gái mà Itsuka Ken từng quen biết, tuyệt đại đa số trong đó đều là những mỹ nữ thuộc cấp bậc cao nhất, số nhỏ còn lại không thuộc cấp bậc cao nhất, thế nhưng họ lại nằm trong cấp bậc siêu việt vượt qua cả mức cao nhất luôn. Chỉ là mặc dù đã quen biết được nhiều mỹ nữ như thế, thế nhưng Itsuka Ken phải thừa nhận rằng trong số những người đó, ngoại trừ Kuro Usagi ra thì cũng chỉ có Alter là có cặp giò xinh đẹp nhất. Dùng một câu thường thấy để hình dung thì là: ‘Đôi chân này ta có thể chơi n + n năm’.

Gặp phải một đôi chân mỹ lệ tới như thế, hơn nữa đây còn là lần đầu Itsuka ken chơi trò này, mà người bị cậu chơi đùa còn là người lạnh lùng, trong trẻo và cao ngạo tới cực hạn như hắc nữ vương, Itsuka Ken thật sự cảm thấy mình đang bị một luồng dục hỏa tràn đầy ma tính cuốn lấy tới mức không thể thoát ra được, mà cậu cũng không muốn thoát ra. Thú tính và dục hỏa đang dần thiêu đốt, không, nên nói là đang tích tụ lại mới đúng, chỉ chờ tới thời điểm thích hợp, chúng mới hoàn toàn nổ tung và giải phóng ra.

“Ô ô ô ~~ tật tay (dừng tay)... Thiết sao híz-khà-zzz (việc này)... Thì sao miệng (làm sao có thể)... Tu ô (như thế) Cô ô ô ~~~!!”

Đã trải qua lần trừng phạt trước đó, hiện nay nội tâm của Alter đã rất là yếu đuối, cô thực sự cảm thấy tuyệt vọng về chính mình.

Không tuyệt vọng cũng không được, đường đường là kỵ sĩ vương, vua của England, quân thần bất bại và cũng là bất tử, vậy mà lại sinh ra khoái cảm đối với sự trừng phạt mang tính sỉ nhục như là đét đít. Đây quả thật là chuyện không thể tin được! Không những thế, sau đó xảy ra một việc bất khả tư nghị hơn nữa, đó là cô đã bị chủ nhân xấu xa của mình đét đít tới mức cao trào và tiết thân rồi?

Sa đọa! Bẩn thỉu! Hèn mọn! Thấp kém! Dâm đãng! Vô số những từ ngữ mang tính sỉ nhục xuất hiện trong đầu cô khi cô nghĩ về mình. Từ khi nào mà cô trở nên thấp hèn tới như vậy? Bị đánh đòn mà cũng sướng tới mức làm ra cái chuyện bẩn thỉu như là tiết thân sao? Không phải! Tuyệt đối không phải! Bị hư! Cô nhất định đã bị hư rồi! Đó không phải là cô! Đó nhất định là do cô bị King Arthur của thế giới này ảnh hưởng! Nhất định là thế!

Sau khi khôi phục lại lý trí sau đợt cực khoái, Alter chỉ còn biết nghĩ như vậy để tự an ủi cũng như là để áp chế cảm giác xấu hổ và bi phẫn đến tận cùng sinh ra trong lòng, đồng thời, cô cũng cảm thấy rất sợ hãi. Là một người có trực cảm đạt tới mức A+, linh cảm của cô cũng tuyệt đối rất mạnh, nó nói cho cô biết là hành trình tan vỡ của mình chỉ mới bắt đầu mà thôi, bởi vì vua của cô sẽ không buông tha cho cô dễ như vậy.

Cho tới nay, cô luôn biết rằng master của mình là một người ác liệt, xấu xa, hạ lưu, vô sỉ, lười nhác, thô lỗ, thiếu uy nghiêm v... V... Ngài ấy hoàn toàn không có một chút phẩm tính và khí chất nào đáng để được người khác gọi là vua cả. Thế nhưng, mặc dù vậy, cô vẫn luôn cảm thấy tương đối hài lòng về master của mình, bởi vì dù rằng ngài ấy rất thiếu phẩm tính và khí chất của vương giả, thế nhưng ngài ấy lại rất chịu nghe lời gián ngôn của người servant là cô, hơn nữa cũng chưa bao giờ sử dụng những mệnh lệnh mang tính cưỡng chế dù rằng ngài ấy hoàn toàn có thể.

Thế nhưng hôm nay, cô biết là mình sai rồi. Sau khi trải qua tất cả mọi chuyện của ngày hôm nay, kết hợp với những gì trải qua mà cô còn nhớ được trong quá khứ, cô biết là mình đã sai rất nghiêm trọng, sai tới mức không hợp thói thường. Trên thực tế, master của cô không phải là người không có tư chất của vua, mà từ trước tới nay, chỉ có cô, bởi vì chịu ảnh hưởng của tiềm thức kết hợp với những gì bản thân đã trải qua, đã vô tình bóp méo khái niệm ‘vương giả’ mà vua của cô đang có.

Vua của cô là ai? Là Ma Vương, là Quỷ Vương, là Chúa Quỷ! Là sự tồn tại chí cao vô thượng ngự trị trên đầu của tất cả các loài ác ma! Mà ác ma là gì? Là danh từ đại diện cho tà ác và bóng tối!

Nếu ngay cả ác ma cũng có thể đại diện cho những thứ như tà ác và bóng tối, vậy thì một chúa quỷ sẽ là tồn tại như thế nào? Khủng bố, mạnh mẽ, tà ác, phách lối, bạo ngược v... V... Có quá nhiều từ ngữ để hình dung cho loại thân phận chí cao vô thượng này, thế nhưng đồng thời cũng chẳng có từ ngữ nào có thể lột tả hết được sự đáng sợ mà một chúa quỷ đang có cho dù chỉ là 1 phần triệu.

Được kế thừa lấy tất cả mọi thứ của King Arthur đến từ Khu Vườn Nhỏ, Alter đương nhiên hiểu được rằng thân phận Quỷ Vương của chủ nhân cô có ý nghĩa gì. Đó là sự tồn tại không thể nào đo đếm được bằng lẽ thường, một quỷ vương thật sự là một tồn tại mà cả trời cao cũng không che đậy nổi, đó là những tồn tại siêu việt mà tỷ lệ hay thường thức đã không còn ý nghĩa.

Biết là như vậy, thế nhưng cô đã làm gì? Lấy tiêu chuẩn của một vị vua thông thường để gán ghép cho chủ nhân cô rồi bắt ngài ấy phải thay đổi thành như thế! Đây là thật là một sai lầm nghiêm trọng không thể tha thứ được! Là khi quân phạm thượng! Là đại nghịch bất đạo! Muốn hoàng đế từ bỏ ngôi vị hoàng đế mà đi xuống phố để làm một ông trùm xã hội đen, đây không phải là đại nghịch bất đạo thì còn gọi là gì?

Nếu vậy, cô căm ghét thân phận Quỷ Vương này của chủ nhân cô sao?

Không! Hoàn toàn khác biệt! Bản thân Alter cũng là một tồn tại được tạo ra từ hắc ám, nguyền rủa, thù hận và tội ác. Cô cũng là một thể tập hợp của tất cả những nhân tố trái chiều và phản diện, mặc dù hiện tại những nhân tố phản diện ấy đã hoàn toàn bị tinh lọc, thế nhưng nếu xuất phát từ trong đáy lòng, xu hướng suy nghĩ và làm việc của cô vẫn nghiêng về mặt bóng tối nhiều hơn, bằng không thì cô cũng đã không ưa thích dùng vũ lực để trấn áp những thứ mình không thích như vậy.

Cho nên, nói theo nghĩa nào đó, sau khi xé được vách ngăn tâm lý vẫn luôn cản trở đôi mắt khiến cô không thể nhìn thấy thân phận thật sự của master, cô cuối cũng cũng hiểu được ma vương chủ nhân của cô là như thế nào. Điều này khiến cho đáy lòng của Alter cảm thấy an tâm hơn không ít.

Vốn dĩ, cô vẫn luôn cảm thấy rằng giữa mình và master dường như luôn có một khoảng cách nào đó không thể với tới khiến hai bên không thể tiếp cận, hiện giờ thì cảm giác đó đã biến mất rồi. Nếu như hiện giờ, Alter vẫn còn có dư tinh lực để nghĩ về việc này, vậy thì cô nhất định sẽ cảm thấy rất vui vẻ.

Chỉ là hiện giờ thì cô đang bị chủ nhân của cô ‘trừng phạt’, toàn bộ tinh lực của cô đã phải dốc hết vào việc đè nén cảm giác khó tả đang lan tràn khắp cơ thể, nên cô chẳng còn hơi sức đâu mà nghĩ tới chuyện đó nữa, nếu có thì cũng chẳng vui nổi, vì cô cảm thấy là đầu óc của mình đã bắt đầu rối loạn, nó đã quá mệt nên không thể nghe lời cô được nữa rồi.

Bị trói lại trong tư thế đầy sỉ nhục, quần áo bị xé rách một cách ngang ngược, lại còn bị đối phương đét vào mông tới mức cao trào gần như ngất xỉu, Alter thật sự cảm thấy là tinh thần của mình đã sắp tan vỡ vì xấu hổ.

Thế nhưng dường như chỉ chừng đó thì vẫn chưa đủ với chủ nhân cô, ngài ấy dường như đã quyết tâm là phải khiến cho cô hoàn toàn tan vỡ và đầu hàng vô điều kiện, thế nên ngài ấy tiếp tục đợt trừng phạt mới. Cưỡng chế mang quần vớ trong vào cho cô, sau đó còn cầm lấy đôi chân của cô mà chấm mút và liếm láp, chẳng lẽ ngài ấy không biết đây là chuyện kinh tởm, bẩn thỉu và thấp kém tới mức nào sao?

Quả nhiên, đây mới là phẩm tính nên có của ma vương ư?

Alter kịch liệt giãy giụa. Đây có phải là phẩm tính của quỷ vương hay không thì cô không biết, hiện giờ cô chỉ biết là phẩm tính tồi tệ đó đang rơi vào trên người cô, cô không thể chấp nhận được việc này, cho nên cô nhất định phải phản kháng.

“A... Ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~~~~~~~~.”

Lắc đầu! Vặn eo! Xoay người! Dùng mọi cách có thể, Alter bắt đầu giãy giụa, cô đang cố gắng thoát khỏi cảm giác nhồn nhột và rần rật vẫn đang chạy khắp người và vẫn đang tra tấn cô.

Gấp 10 lần, không! Hẳn phải là gấp trăm lần! Cảm giác khó chịu mà hiện giờ cô đang phải cảm thụ tuyệt đối là mạnh mẽ và đáng sợ hơn khi gặp phải sự ‘công kích’ của bút lông gấp trăm lần. Là tồn tại chí cao vô thượng như quỷ vương mà lại đi làm cái chuyện thấp kém chịu không nổi này. Liếm hai chân của mình, hơn nữa còn cô cùng cẩn thận, ngài ấy không thấy xấu hổ hay sao?

Coi như là chủ nhân của cô không xấu hổ thì cô cũng phải xấu hổ, đường đường là kỵ sĩ vương mà lại bị đối xử như thế thì làm sao có thể nhẫn nhịn được?

Cái nơi dơ bẩn như là chân và đùi mà lại dùng miệng để liếm và mút tới kỹ như thế, Alter thật sự không thể nào hiểu được, đường đường là một người cao quý đến không tả nổi, tại sao lại có thể làm cái hành vi ti tiện và thấp hèn đến nhường này? Hơn nữa dường như còn đang làm rất là sung sướng.

“———— ài!? Ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~~~~~~!!!”

Đột nhiên, Alter cảm nhận được là vùng đất thánh thuần khiết nhất của mình đang bị một luồng khí nóng khác thường phả vào. Linh cảm không lành khiến cho cô run lên lẩy bẩy vì sợ hãi.

Không cho cô cơ hội để nghĩ rõ xem rốt cục là có chuyện gì, ngay khi cô chỉ mới kịp run lên một lần vì sợ hãi thì lập tức, một luồng cảm giác khác thường nhanh chóng xộc tới và đánh thẳng vào trong linh hồn cô khiến tinh thần vốn đã xơ xác của cô trở nên càng thêm rách nát.

“Không A... ————————!!!!!!!”

Cái tên... Cái tên master hồn đạm đó!!! Chỗ đó... Vậy mà lại dùng miệng để... Đối với chỗ đó... Rõ ràng là chỗ đó mới vừa tiết thân xong, coi như là cách một lớp quần vớ thì cũng... A... Ah ————!!!

Toàn thân không nhịn được mà kéo căng lên, đầu óc như nổ oàng một cái, não cô trống rỗng.

Chuyện này... Chuyện này thật sự đã vượt ra khỏi phạm vi tưởng tượng của Alter, nó vượt qua cả khái niệm sỉ nhục và thấp kém nhất mà cô có. Tà ác, sa đọa, điên cuồng, bẩn thỉu và không thể tưởng tượng nổi.

“Moa ~ ah! Ah ha ha ha! Quá mỹ vị rồi! Thật sự quá mỹ vị rồi, thật sự khiến cho người ta dư vị vô cùng. Ha ha ha ha ha!”

“A... ————!” Cái gì? Làm chuyện như thế mà còn có thể nói ra những lời sỉ nhục thấp kém như vậy? Rốt cục thì người master này của cô còn có thể ác liệt được tới bực nào nữa? Rõ ràng cô đã sắp xấu hổ tới muốn ngất đi rồi.

“... Ha ha! Alter-chan, em cũng đừng có quên lời ta vừa mới nói nha, trừ khi em bằng lòng từ bỏ thân phận servant để trở thành vương hậu của ta, còn bằng không thì ta sẽ không bao giờ dừng tay. Đương nhiên, đối với mỹ vị như vậy ta cũng không muốn ngừng! Ha ha! Ta đã nhịn không nổi rồi! Tiếp tục... Xì xụt ~~~~”

“A...! Tật tay (dừng tay) ah ~~~~~!”

Theo thế tiến công của Itsuka Ken, Alter đã hoàn toàn rối loạn. Ngọc thể giãy giụa một cách kịch liệt, thế nhưng cũng chẳng ích gì vì toàn thân cô đều đã bị trói lại bởi những cánh tay vô hình được chủ nhân cô điều khiển. Sự nhúc nhích của cô lúc này chỉ có thể khiến cho chủ nhân xấu xa của cô cảm thấy hưng phấn hơn mà thôi.

Dù không thể làm được gì, thế nhưng Alter vẫn không ngừng việc giãy giụa, cô vẫn kiên trì giữ lấy phần bướng bỉnh quật cường cuối cùng trong lòng mình. Nhìn Alter như vậy, Itsuka Ken thật sự hơi giật mình, thế nhưng đồng thời với đó thì tà niệm trong lòng cũng bắt đầu sinh sôi.

“Alter-chan, kế tiếp ta bắt đầu làm thật nha! Nếu như em thật sự nhịn không nổi thì nhất định phải thừa nhận, bằng không thì ta sẽ không ngừng tay đâu đó...”

“Hô muốn (đừng) ô ô ô ~~~~~.”

Không hổ là hắc nữ vương, ngay cả sự tra tấn như vậy cũng có thể nhịn được tới giờ, Itsuka ken thật sự có chút khâm phục cô và cũng cảm thấy càng thêm yêu thích.

Thế nhưng khâm phục thì khâm phục, yêu thích thì yêu thích, việc cần làm thì vẫn phải làm. Hơn nữa việc đó còn hoàn toàn đúng với ý niệm tà ác ở trong lòng của Itsuka Ken, cho nên cậu nhất định sẽ không dừng tay.

Ánh hào quang chợt lóe lên một cái trên tay của Itsuka Ken, ngay sau đó, thần khí quần vớ có sức phòng ngự không tệ mà cậu đã mặc cho Alter chợt nứt ra một khe hở nhỏ đúng ngay vị trí của chiếc quần lót đầy dụ hoặc của Alter.

Viền tơ màu đen trong suốt hiện ra trước mắt của Itsuka Ken. Nhìn cảnh sắc đầy mê hoặc phía trước, đồng thời ngửi được mùi thơm ma mị nồng nặc đang không ngừng tỏa ra từ vị trí bị nứt của chiếc quần vớ, đôi mắt màu hổ phách của Itsuka Ken chợt long lên sòng sọc và phun ra một ngọn lửa rừng rực như muốn thực chất hóa.

Nhịn không được! Nhịn không được rồi! Lý trí lập tức hỏng mất! Sự mê hoặc này thật sự quá ăn gian, lý trí của cậu hoàn toàn hỏng mất.

“A...!!!!!!!!!!”

Chỉ trong chốc lát, toàn thân của Alter lại một lần nữa trở nên căng cứng và thẳng băng. Cái miệng nhỏ đang bị tắc lại của cô nhịn không nổi và phát ra những tiếng rên rỉ đầy gợi cảm.

Phảng phất như một đốm lửa quăng vào thùng thuốc nổ, tiếng rên rỉ của Alter khiến lý trí của Itsuka Ken hoàn toàn bị đập tan. Mắt của cậu đã tràn ngập màu máu, cái gì mà nhiệm vụ, câu hỏi, đáp ứng, hệ thống v... V... Toàn bộ đều bị cậu ném lên tới chín tầng mây. Hiện giờ, thứ duy nhất cậu muốn làm chỉ có nhấm nháp hương thơm ở trước mắt, ai cũng không cản được.

“Ô ô ô ~~~~ bó tay (dừng tay)... Bó tay A... (Dừng tay ah)...!!!”

Giãy giụa và phản kháng đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa. Itsuka Ken thở hổn hển, lúc này thì trạng thái của cậu đã hoàn toàn trở nên điên cuồng.

Thú tính và dục hỏa của cái tên này hoàn toàn nổ tung rồi.

Thân thể và tinh thần đều đồng thời gặp phải sự kích thích kinh khủng đầy chí mạng, lý trí của Alter đã bắt đầu sụp đổ.

Tập kích cái chỗ đó... Chuyện này thật quá ăn gian rồi! Hơn nữa còn là dùng miệng để... Mà đã vậy còn chỉ cách có mỗi một chiếc quần lót mỏng vánh. Cắn chặt quả cầu vải màu đen được nhét trong miệng, đôi mắt không linh màu hổ phách đã tràn ngập hơi nước, thân thể cân đối và mỹ lệ cũng rung động không ngừng, con tim yếu ớt dường như đang bốc cháy và dần sa đọa.

Nhịn không được nữa rồi! Bất luận con tim có lạnh lùng đến mức nào thì cũng không thể nào chịu nổi ngọn lửa đang thiêu đốt. Thân thể cũng đã bắt đầu trầm luân vào dục hỏa, cho dù cơ thể có chết lặng đến mức nào đi nữa thì cũng không thể nào chịu được sự kích thích kinh khủng như thế này.

Thời gian đang dần trôi đi một cách thong thả, nhiệt độ bên trong quang cầu, theo phản ứng của hai người trong đó, trở nên càng lúc càng cao hơn.

“A... ——————!!”

Cuối cùng, phần che lấp sâu trong lòng cũng bị cạy mất, chủ nhân của cô vừa dùng sức hút một cái khiến cho thánh cung của cô dường như nổ tung. Hai mắt của Alter trợn lớn, cánh cửa lòng vốn đóng chặt đã hoàn toàn bị chủ nhân phách lối, ngang ngược và tá ác của cô cạy mở và đá bay để hắn có thể tiến vào.

“A... ~~~!!! Bó tay (dừng tay) ah! A... Chủ quan (tôi đồng ý)! A... Chủ quan ah (tôi đồng ý) ~~~!!!”

『 đinh ——! Nhiệm vụ chi nhánh: Dạy dỗ hắc hóa Arturia • Pendragon đã hoàn thành. Ký chủ nhân được 70.000 điểm năng lượng. Hiện giờ tổng số điểm năng lượng là 90.000. 』

Nếu như là khi còn tỉnh táo, nếu như nghe Alter nói như thế và nhận được gợi ý nhắc nhở của hệ thống, có lẽ Itsuka Ken còn biết dừng lại. Thế nhưng hiện giờ, phần ma tính và dục hỏa của cậu đã hoàn toàn bộc phát, nên khi nghe thấy tiếng đầu hàng của nữ hoàng bệ hạ, cậu chỉ càng điên cuồng hơn mà thôi.

Rống lớn một tiếng tựa như loài dã thú đang chứng tỏ quyền uy và chiến tích của mình, cậu xé nát toàn bộ quần áo mà mình và Alter đang mặc rồi nhào lên để ôm lấy vương hậu mà mình yêu quý nhất. Sau đó, không nói một tiếng, chỉ có dục vọng chiếm đoạt đang thiêu đốt, cậu dùng thần trụ của mình đâm thẳng vào thánh cung cuối cùng nằm nơi sâu nhất của trong cơ thể của Alter.

“A...!!!!!!!!!!!!!!”

Cảm giác đau đớn trước nay chưa từng có lan tỏa khắp cơ thể và đánh thẳng vào trong tâm lý vốn đã tan vỡ của Alter khiến toàn thân của cô run lên, một giọt nước mắt trong suốt chợt chảy ra từ bên khóe mắt.

Giờ khắc này, tựa như tất cả xấu hổ, tủi nhục, đau đớn, vất vả mà cô từng phải chịu đựng đã không còn quan trọng nữa. Chúng đều đã bị giọt nước mắt tinh khiết này của cô cuốn đi. Lúc này, thứ duy nhất còn sót lại cũng chỉ có tình yêu thuần túy không hề có tạp chất mà cô dành tặng cho chủ nhân duy nhất mà cô đã may mắn được gặp phải.

Từ giờ khắc này trở đi, vị vua bất tử mang theo đớn đau và thù hận đã chết, chỉ còn lại một thiếu nữ thuần khiết có tên là Arturia • Pendragon mà thôi.

『 Đinh ——! Khế ước ‘virus’ ký kết thành công! Nhân vật khế ước: Dark • Arturia • Pendragon. 』 Strauss

Bạn đang đọc Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên của Bánh Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.