Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Thân

Phiên bản Dịch · 1643 chữ

Tô Bạch Y nhìn ánh mắt Lữ Huyền Thủy toát ra ý điên cuồng, không khỏi rùng mình một cái, một quái vật sống mấy trăm năm, giết sạch cả tộc của mình, nhân luân đạo đức đối với hắn đương nhiên đã không còn bất cứ ý nghĩa gì. Hắn chờ sắc mặt Lữ Huyền Thủy bình tĩnh lại một chút mới hỏi: “Mẫu thân ta, đối với chuyện này thế nào?”

Lữ Huyền Thủy nhìn về phía Tô Bạch Y: “Mẫu thân ngươi đưa ra một lựa chọn khác, nàng hỏi ta một vấn đề, nàng nói năm đó cha mẹ chúng ta đối xử với chúng ta như vậy, làm cho Doanh Châu đại loạn, vậy vì sao chúng ta lại muốn đi vào con đường của bọn họ chứ? Chúng ta đã sống lâu hơn người phàm mấy trăm năm, vì sao không thể đi tìm chết?”

Tô Bạch Y khẽ nhíu mày: “Chuyện này ngươi tất nhiên sẽ không đồng ý, sống càng lâu, càng không bỏ được cũng đúng.”

“Đúng. Sở dĩ năm đó phụ thân ta không thành công, không phải bởi vì hắn lựa chọn sai, mà là bởi vì ta mạnh hơn hắn.” Lữ Huyền Thủy cất cao giọng nói, “Chỉ có cường giả mới có thể thủ vệ Doanh Châu.”

“Cho nên, sau đó thì sao?” Tô Bạch Y hỏi.

“Sau đó, chúng ta liền tới nơi này.” Lữ Huyền Thủy cười.

Doanh Châu lênh đênh trên Nam Hải, là để ngăn cản địch nhân ngoại vực xâm lấn, nhưng Lữ thị nhất tộc bảo hộ phía nam đã mấy trăm năm, phía nam vẫn luôn yên lặng. Địch nhân ngoại vực có lẽ đã sớm vứt bỏ chiến trường này, bỏ đi nơi khác, mọi người trên Doanh Châu, cũng bắt đầu hoài nghi ý nghĩa tồn tại của mình. Đề nghị Doanh Châu cập bờ, dẫn dắt người trong tộc trở lại đại lục không ngừng được các vị tôn sứ đưa ra, nhưng Doanh Châu muốn lên phía bắc, cần phải mượn lực từ tinh tượng, chỉ khi có hiện tượng sao Thái Bạch ăn sao Mão, Doanh Châu mới có thể mượn lực lên phía bắc. Mà trên Doanh Châu, tinh tượng sư giỏi nhất chính là Lữ Huyền Vân. Lữ Huyền Vân dự đoán được thời gian tinh tượng xuất hiện, đồng thời cũng ủng hộ quyết định này.

Tuổi thọ còn lại của nàng hiện giờ, vừa đủ để có thể sống nửa đời còn lại như một người bình thường trên đại lục này. Nàng nhìn thấy trong sách những miêu tả về mảnh đại lục này, nàng cũng mơ tưởng có thể sống như một người bình thường, thành hôn sinh con, trải qua một đoạn thời gian khói lửa. Cuối cùng Lữ Huyền Thủy đồng ý đề nghị của các tôn sứ, dẫn cả Doanh Châu lên phía bắc. Trong kế hoạch mà Lữ Huyền Vân đưa ra, thì sau khi bọn họ cập bờ, sẽ tìm một nơi bí ẩn thu xếp cho toàn bộ tộc nhân, thành lập nên một cái thôn họ Lữ. Nhưng trong kế hoạch của Lữ Huyền Thủy và các tôn sứ, thì sau khi bọn họ nam lâm, lại muốn thổi quét khắp đại lục, thành lập nên thiên hạ thuộc về họ Lữ. Một bên theo đuổi bình phàm, một bên lại muốn chinh phạt thiên hạ, việc này từ căn nguyên đã hoàn toàn xung đột. Cho nên trước khi Doanh Châu nam lâm, Lữ Huyền Vân đột nhiên biến mất.

Bởi vì Lữ Huyền Vân đã âm thầm nghe trộm được kế hoạch thực sự của Doanh Châu, cho nên thừa lúc mọi người chưa chuẩn bị, đã trộm cưỡi cá voi rời đi, nàng đến đại lục sớm hơn Doanh Châu gần nửa tháng, việc đầu tiên sau khi Lữ Huyền Vân đến là muốn tìm người mạnh nhất trên mảnh đại lục này, báo cho bọn họ để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, đối phó với Doanh Châu nam lâm. Lúc này môn phái mạnh nhất trong thiên hạ đương nhiên là Thượng Lâm Thiên Cung, còn cường giả nổi tiếng nhất đương nhiên chính là đại cung chủ Tô Hàn. Thượng Lâm Thiên Cung ở xa tận Duy Long Sơn phía bắc, từ Nam Hải qua đó, cho dù cưỡi ngựa nhanh nhất, cũng phải mất nửa tháng, đương nhiên là không còn kịp rồi, nhưng cũng may lúc ấy Tô Hàn đang ở Giang Nam tham gia đại hội thử kiếm của tứ đại gia tộc. Lữ Huyền Vân nghe tin chạy tới, trên đường đi đã đánh ngã mấy chục cao thủ đứng đầu trong tứ đại gia tộc chặn đường nàng, gặp được Tô Hàn nổi tiếng thiên hạ.

Điều nàng không ngờ tới là, thiên hạ đệ nhất trong miệng thế nhân vậy mà lại là một nam tử trẻ tuổi tuấn tú như vậy. Mà Tô Hàn cũng không ngờ, nữ tử nhìn qua có vẻ mềm yếu kiều mị này, lại có thể đánh cho toàn bộ cao thủ trong tứ đại gia tộc không đứng dậy nổi. Sau khi Tô Hàn gặp nàng, hỏi nàng vì sao nhất định phải gặp mình. Sau đó Lữ Huyền Vân liền báo việc của Doanh Châu cho Tô Hàn, những người khác ở đó, như là Tạ Khán Hoa, Hách Liên Tập Nguyệt đều cảm thấy việc này vô cùng vớ vẩn, nhưng Tô Hàn lại không có nửa điểm nghi ngờ. Bởi vì Tô Hàn, vốn chính là tộc nhân của Tô thị, một trong bốn gia tộc thủ hộ tứ phương. Hắn bắt đầu bí mật triệu tập đệ tử của các đại môn phái tới Nam Hải, cũng trong quá trình này, Tô Hàn cả đời chưa bao giờ động tâm với nữ tử, đã yêu Lữ Huyền Vân, mà Lữ Huyền Vân cũng đồng thời yêu Tô Hàn, hai người chỉ hận gặp nhau quá muộn, tính cách họ lại thẳng thắn, sau mấy ngày yêu nhau liền trực tiếp bái đường trước sự chứng kiến của đám người Tạ Khán Hoa, nhưng bởi vì không muốn tạo ra oanh động không cần thiết trước đại chiến, cho nên chuyện này chỉ có vài người biết được.

Sau đại hôn của bọn họ hai ngày, Doanh Châu đã nam lâm, việc này nhanh hơn năm ngày so với suy tính của Lữ Huyền Vân. Sau khi Doanh Châu cập bờ, bờ Nam Hải nhanh chóng biến thành địa ngục, chờ tới khi các đại phái đuổi tới Nam Hải kháng địch, người Doanh Châu đã tàn sát gần hết người ở bờ Nam Hải không nghe hiệu lệnh của họ. Tô Hàn cực kỳ phẫn nộ, suất lĩnh các cao thủ nghênh chiến, lại không nghĩ rằng thực lực của đám người Doanh Châu này vượt xa tưởng tượng của bọn họ, đặc biệt là đám con rối mất thần trí mà Doanh Châu nuôi dưỡng, hoàn toàn không biết đau đớn, sức mạnh kinh người, những người đó đều vì tu luyện bí điển《 Tiên Nhân Thư 》của Lữ gia mà Lữ Huyền Thủy đã cố tình sửa lại, cho nên mới biến thành quái vật chỉ biết giết chóc. Trong lúc cao thủ các phái liên tiếp bại lui, có Nho Thánh Đạo Quân là các cao thủ không xuất thế tới tương trợ, mới miễn cưỡng cản được Doanh Châu lai khách.

Trận đại chiến này, giằng co suốt hơn một năm.

Một năm sau, Lữ Huyền Vân hạ sinh Tô Bạch Y, nàng nhìn hai bên thương vong thảm trọng, đã đưa ra một quyết định. Nàng trở về Doanh Châu, muốn khuyên bảo Lữ Huyền Thủy ngừng trận chiến tranh này, nhưng Lữ Huyền Thủy lại trực tiếp nhốt nàng lại. Cuối cùng Tô Hàn dẫn theo các cao thủ giết lên Doanh Châu, cứu Lữ Huyền Vân ra sau đó quyết chiến với Lữ Huyền Thủy, cho dù đối mặt với sự vây công của mọi người, đối mặt với Thiên Ngưng kiếm pháp đã đại thành của Tô Hàn, Lữ Huyền Thủy vẫn chiếm thượng phong, cho đến khi Lữ Huyền Vân quyết tâm liều chết, hy sinh 300 năm công lực của mình, cưỡng ép chặn lại Tiên Nhân Chỉ Lộ của Lữ Huyền Thủy, Tô Hàn mới tìm được một tia cơ hội đánh trọng thương Lữ Huyền Thủy, bức cho hắn không thể không dẫn tộc nhân rời khỏi bờ Nam Hải. Tô Hàn và Lữ Huyền Vân tuy bị trọng thương, nhưng tính mạng không đáng lo, có điều trên đường trở về Thượng Lâm Thiên Cung, đã bị hộ pháp Ninh Thanh Thành lúc đó ám hại, từ đây đã mở ra mấy chục năm loạn thế của giang hồ.

“Từ từ.” Tô Bạch Y bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, “Ninh Thanh Thành dưới sự mê hoặc của Bạch Cực Nhạc mới làm phản, vậy Bạch Cực Nhạc, có quan hệ gì với Doanh Châu các ngươi?”

“Bạch Cực Nhạc, ta ngược lại đã quên mất người này.” Lữ Huyền Thủy sững sờ một lát, trả lời, “Bạch thị nhất tộc là tay sai họ khác của Lữ thị nhất tộc chúng ta, từ ngàn năm trước đã đi theo chúng ta.”

Tô Bạch Y nhíu mày: “Các ngươi đã cách xa nhiều năm như vậy rồi, bọn họ vẫn còn nghe lời các ngươi?”

“Bạch thị nhất tộc, phàm là nam tử, không một ai có thể sống quá 30 tuổi, đây là huyết chú mà tổ tiên chúng ta đã hạ trong cơ thể bọn họ.” Lữ Huyền Thủy nở nụ cười lạnh, “Trên đại lục này, chỉ có bọn họ, chờ mong chúng ta trở về.”

Bạn đang đọc Quân Hữu Vân của Chu Mộc Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Gaiajx003
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 345

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.