Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 479 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: TranGemy - ŧɾυყệռ độɕ Qυყềռ ŧạı đε ɭê Qυý Đôռ

Nhưng mà dù sao tình tình Tân Giác cũng ngoan cố, đã rơi vào tay Dịch Tân rồi, mạng đã treo lơ lửng rồi mà vẫn muốn vùng vẫy muốn nói. Chỉ tiếc là giọng nói phát ra khàn khàn, có vùng vẫy hơn nữa cũng không phát ra được âm thanh nào, sắc mặt cũng dần dần tím tái.

Tân Hạo thấy thế thì tiến lên mấy bước, túm lấy tay Dịch Tân: “Dừng tay!”

Dịch Tân cười lạnh, tay trái vung lên. Bàn tay phải đám bóp cổ Tân Giác như muốn tăng thêm sức lực. Nếu như thế, chỉ sợ Tân Giác không chết cũng tàn phế. Nhưng vào thời điểm mấu chốt này, bên tai lại vang lên tiếng cười khẩy, không ngoan cố như Tân Giác, không táo bạo như Tân Hạo, nhưng thật sự khiến anh không thể tiếp tục ra tay.

“Để cô ta nói.”

Tân Hoành ở bên cạnh bình thản nhìn, nhìn Tân Giác vùng vẫy, nhìn Dịch Tân tàn bạo. Vốn dĩ cô là một người thận trọng, lúc này trong lòng đã lờ mờ có một dự cảm xấu nhất. Cô cũng chỉ trông mong rằng trực giác của cô sai rồi.

Dịch Tân nghe thấy tiếng cô, chỉ bốn chữ mà bàn tay anh đã theo bản năng buông lỏng. Tân Giác vẫn còn ở trong tay anh, nhưng đã có thể há miệng hít không khí.

Dịch Tân quay đầu nhìn về phía Tân Hoành, thấy sự bình thản trên mặt cô, cô lẳng lặng nhìn anh con ngươi trong trẻo như không có một gợn sóng nào. Cô thấy Dịch Tân không động đậy thì lặp lại một lần nữa: “Để cô ta nói.”

Ánh mắt cô nhìn thẳng vào anh. Trong lòng Dịch Tân trầm xuống, bắt đầu cảm thấy đau đớn. Anh buông tay ra, cả người Tân Giác mềm nhũn, ngã vào lòng Tân Hạo.

Dù sao cũng là đứa con gái đã toàn tâm toàn ý yêu thương chăm sóc suốt hai mươi năm, lúc này nhìn thấy mặt mày cô ta đỏ lên, nằm trong lòng mình tham lam hít không khí, trong lòng Tân Hạo vừa đau vừa hận, kiềm chế nhìn Dịch Tân một cái, rồi thất vọng nhìn về phía Tân Hoành. Cuối cùng lại nén giận nhìn Tân Giác, lạnh nhạt nói: “Đi đi.”

Lúc này, Tân Giác hơi hồi tỉnh lại, nhưng cũng như thể không có chút nào kinh sợ, có lẽ kết cục vừa rồi của Hạ Noãn Tâm đã thật sự kích động cô ta. Như thể cho dù bị bóp chết, cô ta cũng

Bạn đang đọc Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi của Nam Mịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.