Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 425 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô khẽ thở dài, đành chấp nhận vậy. Vuốt ve gương mặt anh, cô nói vẻ oán trách: “Anh thật là, chỉ biết tính toán em, đến giờ vẫn không tự tính xem chính mình đã làm gì à?” Anh nhướng mày, hừ khẽ: “Anh làm gì?” Dáng vẻ anh rất chính trực, không biết, không hiểu, làm như anh chưa từng làm gì thật vậy. Cô há miệng, đang tính tiện thể nhắc lại mấy tội trạng của anh, nhưng lời nói đến khóe miệng rồi lại nuốt xuống. Cô lắc đầu bỏ qua, cô quá hiểu tính cách anh rồi: “Không có, trừ yêu em ra, anh chưa từng làm gì, đúng không?”

Nghe thế, mắt anh ánh lên tia sáng khó nắm bắt. Cô cười khẽ: “Mặc dù anh rất bá đạo, cũng chẳng bao giờ phân biệt rõ phải trái, cách anh yêu em khiến anh hận anh chết đi được…”

“Anh yêu em đến mức em hận anh chết được?” Anh nhắc lại lời cô. Cô nhìn anh, nghiêng đầu cười: “Anh không cần giả vờ anh không biết đâu.” Anh cong môi lên: “Ừm, anh thật sự không biết đấy, em nói như thế… Ừm, cách miêu tả tình cảm hai ta của em rất sáng tạo đột phá.” Anh nói rồi dừng lại một chút mới thong thả tiếp tục: “Nhưng mà, rất thành thật.” Cô nhìn anh: “Không thành thật chút nào cả.” Đôi mắt sâu hút của anh nhìn cô. Cô cười tự giễu: “Anh cho rằng nếu em thật sự hận anh thì chúng ta còn có thể như ngày hôm nay ư?”

Anh gật đầu, trầm ngâm: “Vậy em bắt đầu không hận anh nữa từ khi nào?” Cô lắc đầu: “Em cũng không biết, em vẫn thường nghĩ lại, em cảm thấy mối quan hệ của chúng ta có thể không đi vào ngõ cụt đúng là kỳ tích. Mà trong kỳ tích này, có thể người cống hiến nhiều nhất chính là em… Ừ, bởi vì thiếu sót nhân cách.”

“Thiếu sót nhân cách?” Anh hơi lên giọng, mang theo sự bất mãn rõ ràng pha lẫn chút nguy hiểm: “Em cho rằng em có thể tiếp nhận anh là bởi vì nhân cách em bị thiếu sót?” Cô thành thật gật đầu: “Bởi vì con người em tương đối nhát gan, sợ phiền phức, sợ

Bạn đang đọc Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi của Nam Mịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.