Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Qua cơn cuồng hoan

2405 chữ

Nắng sớm như nước, lặng lẽ nổi lên như lớp sóng gợn trong chân trời trong trẻo, không trung bị bao trùm bởi lớp màn màu đen, giờ giống như bị một bàn tay vô hình chậm rãi vén ra...

Trải qua một đêm mưa dông thấm nhuần, sông Thanh Dương vốn mảnh khảnh giờ đã trở nên đẫy đà, uốn éo quấn quanh rừng núi, rồi sôi nổi chảy về phương xa.

Một ngày mới, bắt đầu trong tiếng nước reo mát lạnh của sông Thanh Dương.

ở phía tây cầu Thanh Dương cách 30 thước, một chiếc xe Santana đứng trơ trọi ở giữa đường, tới gần mặt đất phía cửa xe bên phải, thấy quần áo lung tung trên mặt đất, chiếc váy hai dây màu xanh nhạt đè lên một chiếc quần tây màu đen, mà áo ngực cũng bị chiếc áo sơ mi dính đầu bùn đất ôm trọn.

Chiếc quần lót trong suốt đẫ bị rách nát, một bên mắc vào cửa xe, một bên thì rủ xuống, thỉnh thoảng lại bị gió thổi qua làm rung động, những giọt nước từ trên nóc xe dọc theo cửa xe chảy xuôi xuống dưới, thấm vào thân thể mềm mại của nó, chiếc quần lót phấn hồng trong suốt bắt đầu tí tách những giọt sương trong trẻo, giống như đang kể lại cơn cuồng hoan đêm hôm đó.

Cửa xe bị nhẹ nhàng đá văng ra, một cặp đùi đẹp duỗi ra từ bên trong, cửa xe chấn động, khiến cho những giọt nước ở trên nóc xe róc rách chảy xuống, một tiếng thét lên kinh hãi, cặp đùi đẹp liền cuộn lại chạy thoát trở về, Lý Thanh Mai giãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng lại không thể thoát ra nổi bàn tay to trước ngực, cô vội nắm lấy cổ tay đối phương, dùng sức đẩy ra ngoài, nhưng chẳng những không thành công, mà đôi tay kia còn bất ngờ cử động, không ngừng xoa nắn, còn bóp bóp vài cái.

Lý Thanh Mai 'a' một tiếng, thân mình rou rẩy, run giọng nói: “Trời sáng rồi, mau dậy đi, bị người ta nhìn thấy thì sao.”

Vương Tư Vũ cười he he, lay động cái cổ đang đau nhức, nhẹ giọng nói: "Yên tâm đi, tôi vẫn luôn quan sát mà.”

“Buông tay!" Lý Thanh Mai đưa tay tới lỗ tai Vương Tư Vũ, dùng sức véo một cái, Vương Tư Vũ lập tức kêu đau, vội vàng thành thật buông tay ra, thầm nghĩ rằng sao con gái luôn biết chiêu này nhỉ.

Lý Thanh Mai thở ra một hơi, rốt cục cũng ngồi thẳng lên được, cúi đầu nhìn, lại không tìm thấy y phục, vội nhấc chân đá Vương Tư Vũ, " Y phục đâu?”

Vương Tư Vũ lười biếng nhấc thân ngồi dậy, mở cửa xe, đưa tay cầm từng chiếc quần áo nhặt lên, để ở dưới chân, Lý Thanh Mai tức giận nhìn chằm chằm vào những chiếc quần áo đã dính vô số bùn đất này, nhất là đôi giày cao gót màu đen kia, đã bị Vương Tư Vũ giẫm lên tới mức thay đổi hình dạng, mấy hạt cườm bên trên đã thiếu đi vài hạt, cô thấy y phục đã nhặt lên hết, liền một cước đá Vương Tư Vũ xuống, đóng cửa xe, liền nổ máy, chiếc xe phả ra một làn khói nhẹ, trong tiếng gầm rú của mô tơ, chiếc xe điều chỉnh tốt vị trí, rồi vọt đi trên con đường thẳng tắp.

Vương Tư Vũ đang trần truồng bất ngờ không kịp đề phòng, bị ám toán, vội vàng đuổi theo, một tay che bên dưới, một tay đập đập cửa xe, Lý Thanh Mai cắn môi nhấn mạnh chân xe, liền ném Vương Tư Vũ ở phía xa.

Vương phó huyện trưởng trần như nhộng lúc này thật luống cuống, đừng nói hắn là một phó huyện trưởng, cho dù là bí thư huyện ủy giữa ban ngày ban mặt lại không mặc quần áo đi dạo trên đường, thì cũng sẽ khiến cho những quần chúng không rõ ngọn ngành phải chết khiếp.

Hắn cúi người nhìn đông rồi lại nhìn tây, thấy trên mặt đường không có ai, hai bên đường cũng chỉ có những căn nhà cũ nát, thầm nghĩ hay là vào đó trốn một

ngày, đến tối lại lặng lẽ chui về. Nhưng mà nghĩ lại, như vậy mà bị tóm thì lại càng không xong, ban ngày nhiều nhất cũng có thể bốc phét là trần truồng vi hành, buổi tối khẳng định là sẽ biến thành sắc ma biến thái.

Đang lúc rối rắm ở giữa đường, lại thấy Santana chậm rãi dừng ở cạnh cầu Thanh Dương, Vương Tư Vũ vui vẻ, liền ngẩng đầu ưỡn ngực bước chân thư thả tới đó, thầm nghĩ rằng huyện nhỏ cũng có cái hay của huyện nhỏ, nếu như là ở Thanh Châu, lúc này trên đường cái xe cộ đã như thoi đưa, mà nơi này lại có cảm giác giống như nơi thế ngoại đào viên, đương nhiên, là cái đào viên rách nát nhất.

Lý Thanh Mai cau mày nhìn qua gương chiểu hậu, bộ dáng lúc này của Vương Tư Vũ khiến cho cô dở khóc dở cười, hình tượng cao lớn mới hình thành mấy ngày gần đây của Vương Tư Vũ trong cảm nhận của cô, đã sụp đổ từ đêm qua, một hình tượng đáng khinh không chịu nổi bắt đầu nổi lên từ trong lòng.

Có điều cô vẫn cảm thấy may mắn, vị Tiểu Vương huyện trưởng này cũng khá nhạy bén, từ sau hừng đông vẫn luôn nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu, bằng không hai người trần truồng lõa thể mà bị ai chụp ảnh được, chỉ sợ sẽ trở thành scandal lớn nhất huyện Thanh Dương năm nay, lúc đó cô cũng hết mặt mũi mà làm người luôn.

Chờ khi Vương Tư Vũ tới bên cạnh xe, Lý Thanh Mai mở cửa xe, ném một đống y phục vào ngực hắn, bĩu môi về phía bên dưới cầu. Vương Tư Vũ hiểu ý, ôm y phục đi theo bậc thang xuống, ngồi ở bên bờ sông giặt ào ào, tầm năm phút sau mới ôm đám quần áo đã vắt khô cợt nhả đi lên.

Hai người sau khi đóng cửa xe liền luống cuống thay quần áo, Lý Thanh Mai hết cách, chỉ có thể đoạt lấy cái quần lót của Vương Tư Vũ, mà Vương Tư Vũ thì lén lút nhét cái quần lót trong suốt đã bị chính mình xé rách kia vào trong quần, để làm kỉ niệm, tuy rằng hắn không có thói qen thích chụp ảnh lưu niệm, nhưng mà giữ lại một vật kỷ niệm để nhìn vật mà mơ tới người vẫn là tất yếu.

Xe lại khởi động, tuy rằng ỵ phục ướt sũng dính vào người cũng không có gì là hay, nhưng dù sao cũng tốt hơn nhiều là trần truồng lõa thể, trái tim hai người cuối cùng cũng yên ổn, Vương Tư Vũ vẫn là bộ dáng nhắm mắt dưỡng thần, Lý Thanh Mai thì tay trái chuyển động tay lái, tay phải đặt trên miệng, chau mày, không rõ đang nghĩ gì.

Đi qua cầu Thanh Dương, vẫn không thấy một bóng xe nào, nơi này không thể so được với nội thành, trước 6h dường như sẽ không có ai ra khỏi nhà, chiếc xe vẫn đi thuận lợi trên con đường rộng rãi trống không, chỉ có ngẫu nhiên xóc nảy bị vô số vết bùn bắn lên kính xe, khiến cho Lý Thanh Mai đau đầu không thôi.

Lái thêm chút nữa, Lý Thanh Mai hơi do dự, cuối cùng vẫn đưa tay ấn đầu Vương Tư Vũ xuống dưới, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, mới sớm như vậy đã bị người ta phát hiện cô ở cùng một chỗ với Vương Tư Vũ, chỉ sợ biết bao lời đồn đại nhảm nhí sẽ bao phủ lấy hai người.

Vương Tư Vũ phải nhẫn nhịn chịu đựng, thuận thế ghé vào đùi cô, hai tay ôm lấy eo cô, càng không ngừng sờ sờ, bóp bóp, miệng thỉnh thoảng còn chậc chậc khen vài tiếng, Lý Thanh Mai bị hắn làm cho phiền não, đành phải đạp phanh, oán hận nói: "Anh có muốn để cho tôi lái xe không hả?”

Vương Tư Vũ lúc này mới cười he he mà yên tĩnh lại, Lý Thanh Mai lái xe tới cách nhà khách 50 thước, liền đạp Vương Tư Vũ xuống xe, xoay tay lái đi luôn.

Vương Tư Vũ liền cảm thấy phụ nữ kỳ thực rất thú vị, ở sâu trong nội tâm các cô ấy kì thực là không sợ vượt quá giới hạn, chỉ sợ sau khi vượt quá giới hạn bị cả thế giới biết đến, ở trong mắt các cô ấy, danh tiết còn quan trọng hơn trinh tiết rất nhiều.

Đi từ từ vào sảnh nhà khách, đụng ngay phải bác gái căn tin, đang ngồi ở cửa nhặt rau, thấy bộ dáng chật vật của hắn, không khỏi hơi nghẹn họng nhìn trân trối. Vương Tư Vũ vội cười cười chào hỏi, lại có tật giật mỉnh mà giải thích: "Ra bờ sông tập thể dục, không cẩn thận bị ngã xuống sông.”

Bác Lý vội cười ha hả nói phải cẩn thận hơn nhé, nhìn theo bóng dáng Vương Tư Vũ đi vào nhà, mới bĩu môi, thầm nghĩ cậu định lừa ai hả, đừng cho là tôi không biết, nhớ tới tình tiết bộ phim mới xem ngày hôm qua, một đôi thanh niên nam nữ hẹn hò bên bờ sông, anh chàng nhịn không được muốn hôn lên mặt cô gái, không ngờ lại bị đẩy xuống sông, bác Lý cảm thấy rằng mình đã đoán ra được chân tướng, liền cười ha hả.

Sau khi trở về phòng, Vương Tư Vũ cởi y phục ướt sũng, vặn nước ấm vào bồn tắm, trần truồng nằm vào, bởi vì đêm qua quá mức điên cuồng, buổi sáng lại còn phải canh gác trong xe, cho nên hiện giờ đã mệt muốn chết, chẳng được bao lâu, mí mắt liền nặng nề khép lại, cứ như vậy nằm trong bồn tắm mà ngủ khò khò.

-----------------------------------------

Lý Thanh Mai vội vội vàng vàng chạy về khu nhà, dừng xe xong liền đầy cửa xe đi xuống, hai chân mỏi nhừ đi vào hàng hiên, đỡ tay vịn đi lên cầu thang, lộ trình bình thường chỉ cần 1 phút, lần này lại mất tới 5 phút, mãi cho tới khi mở cửa vào nhà, phát hiện ra Trương Chấn Vũ vẫn còn chưa về, quả tim của cô mới rớt xuống được. Cô vội vàng cởi sạch chiếc váy đang ướt sũng, ném vào trong máy giặt, rồi ngâm mình trong nước ấm, thân mình cảm giác ấm áp hơn, từ trong phòng tắm đi ra, không tự giác đi tới trước gương, lại phát hiện ra khuôn mặt đã đỏ au ở trong gương, khắp người đều tản ra một vẻ rạng ngời.

Vuốt ve da thịt tràn ngập co dãn, Lý Thanh Mai cũng không cảm thấy đau xót trong lòng, dù sao thì cũng đã sớm có tính toán hư hỏng, nhưng mà không nghĩ lại tới nhanh như vậy. Tệ nhất chính là, không thu phục được người ta, mà lại bị người ta thu phục, nghĩ tới nghĩ lui, đều phải trách ông chồng Trương Chấn Vũ, không nên nghĩ ra cái loại chủ ý này, oán niệm nổi lên, lại bắt đầu truy về ngọn nguồn, vô luận như thế nào, ông xã cũng không nên để mình vắng vẻ như vậy, giờ thì hay rồi, một đóa hoa rõ ràng tươi đẹp lại để cho người khác thưởng thức.

Thời gian còn sớm, cô thay y phục nằm ở trên giường, tình cảnh tối qua lại hiện lên trong đầu, hiện giờ rốt cục cô cũng đã hiểu được, một lần với cả một đêm đúng là có khác nhau. Người trẻ tuổi bề ngoài nhã nhặn thủ lễ kia, bên trong cơ thể cường tráng đó dường như không bao giờ hết sức, cô bấm ngón tay đếm, giật mình phát hiện ra đêm qua hai người đã làm tới năm lần, cuối cùng phải dưới sự sống chết xin tha của cô, Vương Tư Vũ mới cười hì hì buông tha cho cô.

Nhớ tới chuyện xảy ra hôm qua trong xe, Lý Thanh Mai lại cảm thấy tim đập bình bình, tối hôm qua bọn họ hình như thử qua rất nhiều tư thế, trong đó có nhiều cái mình còn không biết. Lúc mới đầu cô còn cảm thấy là thân bất do kỷ, nhưng mà về sau thì hai người lại trở thành dẫn dắt, phối hợp nhau, hình như mình cũng từng có một lần tỏ ra chống cự, đó là trong lúc đang cực kỳ phấn khởi, cô đột nhiên hô lên: 'Tiểu Vương huyện trưởng, chúng ta làm như vậy là rất không có đạo đức.” Mà câu trả lời của Vương Tư Vũ hình như là "Lý chủ nhiệm, làm cái loại chuyện không đạo đức mới là thích nhất đó.”

"Kỳ thực, hắn nói cũng có đạo lý.”

Trong đầu Lý Thanh Mai đột nhiên xuất hiện ý niệm này, cô lập tức luống uống, vội vàng ngồi dậy, không dám nghĩ thêm nữa, vuốt ve hai chân một hồi, chờ nội tâm bình phục lại, mới lại nằm ngửa ra sau.

Mãi cho tới 7h30, cô mới rời khỏi giường, bắt đầu như mọi ngày, làm mọi bước khởi đầu một ngày mới, đầu tiên là trang điểm đơn giản khuôn mặt thanh tú, cầm túi quần áo cho Trương Chấn Vũ, sau đó ra ngoài khóa cửa đi xuống lầu, lái xe tới một cửa hàng nhỏ ăn chút gì đó, rồi lập tức lái xe tới ủy ban huyện. Sau khi vào văn phòng, đầu tiên là dọn dẹp vệ sinh sạch sẽ, rồi an vị ngồi trên ghế mệt rã rời, không quá bao lâu, liền ngủ gục.

Bạn đang đọc Quan Đạo Chi Sắc Giới của Đê Thủ Tịch Mịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datsolo
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 213

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.