Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp lại hoa nở

Tiểu thuyết gốc · 1025 chữ

Thế là qua một tháng đi qua , sắp đến mùa xuận ấm ấp rồi , cuộc sống của cô cứ thế trôi qua như tiết thời mùa thu , cứ thế mà nhẹ nhàng lướt qua dàn da trắng trẻo để rồi đọng lại là sự mát mẻ thoảng qua . Mẹ cô cũng không còn nhắc đến chuyện bạn trai hay lấy chồng gì nữa , bên tai cô cũng không còn những câu nói lãi nhãi của mẹ :“nhìn nhà người ta kìa , cái Khinh Nhã mới đó đã có một đứa con kháu khỉnh , ước gì bản thân tôi cũng có một đứa cháu bế . nhưng tiếc ông trời cứ trêu ngươi bà già này lại sinh ra đứa con gái cứ thích một mình ”.Từ dạo hẹn hò với anh chàng kia cái là bà mẹ của cô ngoan hẳn , cứ nhìn cô rồi tủm ta tủm tĩm rồi cười .

“ gì ! hai người thỏa thuận là sẽ yêu giả để che mắt hai gia đình sao ?”- Hoa Nhu bỗng phun ngụm nước ra khỏi miệng và hét toáng lên .

Chu Nguyệt San bỗng cuống cuồng cuồng lấy cái tay che lại miệng của Hoa Nhu cho đỡ gây sự chú ý của mọi người :” cậu nói nhỏ được không ? biết thế tớ đã không thèm nói với cậu đâu , chuyện gì bí mật cũng thành chuyện thiên hạ hết ?”.

Nói xong cô chú ý vào ly trà của mình rồi cứ ngẩn ngơ nhớvề chàng trai hôm bữa – Lục Cảnh , tên thật hay , chuẩn là người đàn ông mà cô theo đuổi. Cũng là không gian nhớ thương này , cũng là chiếc bàn này , cũng là ly trà mà anh đã gọi . Nếu có thể gặp lại một lần nữa thì cô chắc chắn sẽ xin liên lạc của anh , cô không muốn đánh mất mẫu người trong mộng của mình . Hoa Nhu thấy cô cứ ngồi cười nhẹ rồi nhìn ly trà mãi không nói câu gì . Lại thấy có điềm rồi mà . Gặng hỏi mãi Chu Nguyệt San cũng phải chịu thua với cô , ngồi kể lại chuyện mà mình đang vân vương .

Hoa Nhu thốt lên :” chân ái là đây ! không phải cô bạn thân độc thân của tôi lại nở hoa may rồi sao ? Anh chàng tên Lục cảnh nghe cậu kể cũng hợp với cậu phết đó ”.

Cô chỉ biết cười cười sung sướng và nhắc đến Nhược Chỉ sao giờ nayc còn chưa đến. Chợt tiếng chuông điện thoại reng reng lên phá vỡ không khí tán chuyện của hai cô gái . Chu Nguyệt San bắt máy lên nghe và nói với Hoa Nhu:” nhắc đến tào tháo thì tào tháo đến nè “ nụ cười đang đọng trên khuôn mặt bỗng tím ngắt lại ,đôi mặt đen nhánh chuẩn bị trực trào khóc:” vậy cô ấy đang ở bệnh viện nào ạ ? tôi đến ngay “ rồi tắt máy quay sang vội nói với Hoa Nhu :” Nhược Chỉ bị tai nạn rồi , bây giờ đang ở bệnh viện Trung ương II, nhanh nào “ hai người thu dọn đồ đạc rồi chạy nhanh đến bệnh viện.

Hai người loay hoay ở bệnh viện xác định nơi chữa trị của Nhược Chỉ . Tại phòng 207 .

“ Sao lại ra nông nổi như thế này ? nhìn nghiêm trọng quá ?làm sao đây ? Chu Nguyệt San nước mắt cứ chảy ra rồi hỏi han người bạn thân của mình đang nằm bó bột ở chân.

Nhược Chỉ vẫn còn cười tươi trên khuôn mặt nhợt nhạt rồi an ủi bạn thân của mình đang nhõng nhẽo chỗ bệnh viện:” cậu có nín đi không , tớ có nặng lắm đâu chỉ là tránh con chó trên đường rồi ngã xe thôi mà. Cậu nhìn xe mọi người đang nhìn cậu cười kìa .Bây giờ nhìn cậu xấu lắm đó “. Hoa Nhu bên cạnh phụ họa cười to làm cho khuôn mặt của Chu Nguyệt San đỏ ửng mới bình tĩnh lại và ngồi nói chuyện với bạn thân.

Lục Cảnh đang ngồi trong phòng họp để nghỉ ngơi , bỗng nhiên ânh bạn đồng nghiệp vỗ vai cậu rồi cười sặc lên :” kể cho cậu nghe , hôm nay tôi gặp một cô gái vô cùng đáng yêu luôn , bạn thân của cô ấy bị tai nạn ở chân , cô ấy đến bệnh viện khóc toáng lên , làm tôi cũng thấy sợ thay cô bạn thân , Cậu mà ở đó cũng phải ngỡ ngàng với biểu cảm của cô ấy như con cún nhỏ ấy “. Lục Cảnh cũng chỉ mĩm cười cho qua chuyện , anh không phải típ người thích nghe chuyện của người khác .Rồi anh lảng tránh qua chuyện công việc.

Đến lúc trời chạng vạng tối, anh ra ban công ngắm cảnh thành phố , chợt có hai cô gái đi về phía anh .Ở đó cô gái mà anh đã gặp hôm đi xem mắt , mắt của cô có chút sưng lên . Anh nhanh chân bước lên trước chào hỏi cô, sợ cô sẽ chạy vụt qua anh một lần nữa nhưng đôi chân anh lại khựng lại không cho phép , rồi một phép nhiệm màu nào đó cô đã chạy nhanh đến chào hỏi anh trước , bên trong tâm hồn anh bỗng có một gốc tầm xuân đâm chồi nảy lộc.

“ Lục Cảnh , anh làm gì ở đây vậy ?” giọng cô có phần e dè run rẩy , cô sợ anh sẽ phớt lờ cô mất , cô sợ mình chủ động thì sẽ mất giá trước mặt anh .

“ tôi làm ở bệnh viện này , sao cô lại ở đây ?” anh nhẹ giọng ém lại sự vui sướng trong mình lại . Anh điềm tĩnh dời con mắt về phía khuôn mặt của cô, khuôn mặt làm cho anh vương vấn đêm khuya cuối cùng cũng có thể gặp lại .

Bạn đang đọc Pudding kem sáng tác bởi nhunhuochoa

Truyện Pudding kem tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhunhuochoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.