Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Đi

Tiểu thuyết gốc · 1115 chữ

- Hoàn toàn không có tí tư liệu nào nhắc đến chiếc lông của Ho-Oh hết, chẳng lẽ nó hoàn toàn không có tác dụng.

- Không thể a, trông cái nhiệm vụ biết nó rất đặc biệt. Phần thưởng lại càng đặc biệt hơn, quay ra đồ vật chắc chắn không thể nào là đồ rác được. Rốt cuộc tác dụng là gì ?

Suy nghĩ một hồi cảm thấy không còn đầu mối gì nữa Nguyễn Trường cũng đành từ bỏ :

- Chuyện gì đến sẽ đến, bây giờ phải tranh thủ làm thật nhiều Pokeblock để còn chiêu đãi nốt ba nhà còn lại nữa, thật là bận rộn mà, haizzz....

Trong 3 ngày kế tiếp Nguyễn Trường dẫn dắt những Pokemon của mình cùng Dragonite đi "hỏi thăm" nhà của 3 gia đình còn lại và cũng thành công khiêu chiến chúng với Sceptile, lần lượt là Altaria, Tyrantrum cùng Salamence.

Sau khi đã gỡ đi khúc mắc, Sceptile đã lấy lại được sự tự tin vốn có, nó có thể đánh thắng Altaria đầu đàn, đánh hòa với con Tyrantrum bố, nhưng lại thất bại trước Salamence nhưng lần thất bại này có khác biệt rất lớn, Sceptile không còn tỏ ra thái độ thất vọng như trước nữa, nó đã biết học cách chấp nhận rồi từ đó rút ra kinh nghiệm của mình, lại đứng lên. Sceptile thất bại cũng không hoàn toàn do Sceptile bởi Salamence đã bước một chân vào cấp bậc Đại Sư chứ không phải dạng vừa.

Mỗi lần đều có thù lao đầy đủ cùng thái độ tích cực không gây hại đã giúp hắn thành công trót lọt những vụ mua chuộc bằng lương thực.

Sau cùng một ngày này, hắn thả tất cả các Pokemon của mình ra đẻ chúng nó đi chơi thỏa thích, Sceptile thì tìm một gốc cây to có bóng râm mát ngồi xuống nhắm mắt thư giãn, Slaking thì đi phơi nắng, Froakie thì nhảy xuống hồ nước ngâm mình, Gengar cùng đám Goomy, Noibat, Charmander và Darumaka vui đùa khắp nơi. Tuy đã trưởng thành nhưng tâm tính Gengar lúc nào cũng trẻ con và thích "gây bất ngờ" cho mọi người.

Còn về phần Nguyễn Trường, hắn cưỡi lấy Dragonite phiêu bạt khắp nơi, đến gần trưa thì quành vào lãnh địa của Haxorus đón Axew về.

- Mấy ngày không gặp trông béo tốt hẳn ra.

...A..Xew.... A..Xew.....

Trông thấy Axew hơi có vẻ giận dữ mà leo lên vai mình, Nguyễn Trường có chút buồn cười cùng vui mừng. Hắn sợ rằng sau khi cho Axew sông với đồng loại nó sẽ quyết định ở lại luôn, không về bên mình nữa. Nhưng nếu đó là ý muốn của nó thì hắn cũng không ép buộc Axew phải đi theo mình. Thật may là nó không đi.

- Đây là số Pokeblock còn lại và ta còn cho thêm gấp đôi đã hứa coi như quà chia tay. Chiều nay phải đi rồi, không biết ngày nào có thể quay về xem các ngươi. Được rồi, ta sẽ ra chỗ Dragonite trước, Axew, ngươi đi chào đồng loại đi.

Nguyễn Trường đi đến chỗ Dragonite trước, hắn quay lại thấy Axew của mình đang cùng những con Axew khác múa máy tay chân, cùng Fraxure kêu kêu vài tiếng, cuối cùng đi đến bên Haxorus, Axew ngẩng đầu nhìn nó, Haxorus cũng cúi người xuống chỉ chỉ Axew rồi kêu lên vài tiếng như phân phó, như nhắc nhở nó không được lười biếng, Axew thì liên tục gật đầu rồi lại gật đầu. Đến khi leo lên vai Nguyễn Trường chuẩn bị rời đi, nó không nhịn được mà quay đầu, rưng rưng nước mắt nhìn về phía đồng loại đã chơi đùa với mình mấy ngày nay, nhìn về phía những tiền bối đã chăm sóc mình, nhìn về phía sư phụ Haxorus đã dạy dỗ mình trong gần 4 ngày này.

...A..Xewww...!!!

Nhìn thấy Axew như vậy, hắn cũng không nỡ nhưng cũng không thể làm gì khác, cho Dragonite rời đi.

- Gặp lại !!!!

–––––

Chiều ngày cuối cùng.

Đang đứng ở trước cửa đường hầm, Nguyễn Trường quay lại đối với Dragonite nói những lời cuối trước khi rời đi :

- Cảm ơn ngươi những ngày qua đã giúp đỡ chúng ta, ở đây là số Pokeblock còn lại, cầm lấy và cùng đám Dratini, Dragonair ăn dần, à còn nữa, nếu gặp Druddigon hãy đưa nó một phần nhỏ, cuối cùng, gửi lời hỏi thăm của ta đến với đán Dratini, Dragonair. Cả ngươi nữa a, nhớ giữ gìn sức khỏe để còn che chở cho đồng loại của mình, tạm biệt.

...Gruuuuuu....

Nói rồi Nguyễn Trường cũng không dừng lại, hắn quay phắt đầu dứt khoát rời khỏi đây như thể sợ rằng chỉ cần dừng chân thêm một giây thôi là nhịn không được sẽ lưu luyến mãi.

Đi qua đường hầm, đập vào mắt hắn đầu tiên là thân ảnh một ông lão tóc hoa râm, có vẻ như đang đứng chờ hắn rất lâu rồi. Cả hai vừa đi vừa trò chuyện.

- Ngài chờ ta ?

- Đúng vậy.

- Ngài có gì muốn giao phó chăng ?

- Không, đến tiễn một vị huyền thoại trẻ tuổi một bước mà thôi.

Ông lão lắc lắc đầu rồi hỏi tiếp :

- Kế tiếp cậu có kế hoạch gì không ?

- Đánh đạo quán, đánh đạo quán rồi tiếp tục đi Phiêu lưu, đánh giải đấu lớn.... Tìm bố mẹ hỏi một số việc.

- Vậy à, tuổi trẻ thật tốt a, già yếu như ta giờ chẳng thể dễ dàng đi đâu, chỉ có thể ước ao mà nhìn lớp trẻ các cậu thể hiện, tỏa sáng... Có thời gian nhớ quay trở lại đây.

- Tất nhiên rồi, ngài không cho ta cũng sẽ quay lại.

Nguyễn Trường cười hề hề đáp.

Thời gian trôi nhanh tựa chớp mắt, hai người đã đến cổng vào của Dưỡng Long Động. Nhìn thấy vị chủ tịch già đứng dưới nắng chiều tiễn hắn tiếp tục hành trình, Nguyễn Trường không khỏi có chút xúc động.

- Nhớ giữ gìn sức khỏe.

- Cảm ơn ngài.

Nguyễn Trường vẫy vẫy tay đáp lại rồi quay người rời đi.

【 Hệ Thống thông báo :

- Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn : Khiêu chiến.

Nhận thưởng : 10.000 PokePoint 】

【 Hệ Thống thông báo :

- Ngài đã phát động nhiệm vụ mới : Rời đi không phải kết thúc.

Yêu cầu : Quay trở lại Dưỡng Long Động khiêu chiến thành công những bá chủ trong đó.

Nhận thưởng : ???】

Bạn đang đọc Pokemon Việt Nam sáng tác bởi Trường2107
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trường2107
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.