Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam nhân, chính là dùng để dựa vào (một)

Phiên bản Dịch · 450 chữ

Tiêu Duy Bạch cùng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ âm thầm đi theo, ngoại trừ Long Đằng đoàn ba đội ở lại bên trong băng giản tùy cơ ứng biến ở ngoài, mấy tổ nhân mã khác từng nhóm lần mò tiến bước về phía trước, hơn nữa tận lực ẩn nấp tung tích.

Bảy ngày sau, hai người rốt cục băng ngang qua rừng rậm thì một ngọn núi cao hiểm trở đột nhiên xuất hiện trước mặt, ngăn lại đường đi.

"Nương tử, chúng ta đã tới chưa?" Tinh thần Đế Tuấn phấn chấn, mong đợi nhìn tiểu hoàng hậu bên người thoán chặt hai đạo mày rậm, con mắt lóe sáng giống như muốn cắn người.

"Còn chưa đến, nhưng mà nhanh thôi, bay qua vài đỉnh núi nữa, tới gần nơi này thì không lâu nữa là đến ngọn núi cao nhất." Đã lâu không tới nơi này, cảnh vật bốn phía hình như không có gì thay đổi, vạn năm như một ngày bạch, tươi sáng chói mắt, phản chiếu ra ánh mặt trời thấm ngươi nhiệt độ lạnh lùng, làm cho người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.

Đế Tuấn không dấu thất vọng, suy sụp hạ khóe môi, lắc đầu vài cái, "Còn xa như vậy sao? Nhìn núi làm ngựa chết, lời này thật sự là không giả."

Nhắc đến, Mộ Lăng Không từ trên lưng ngựa xoay người xuống, bắt đầu kiểm tra vật phẩm trong túi, đồng thời cố gắng thu xếp cả vào một chỗ, đeo trên lưng, "Có cái lựa chọn, yêu cầu phu quân chọn một, vào Đại Tuyết Sơn có hai con đường, thứ nhất, chúng ta lội suối băng đèo, đi trên tuyết như trước đây, bất quá trên đường đi tương đối nguy hiểm, khắp nơi đều là đứt gãy, ngộ nhỡ không cẩn thận rơi vào, căn bản sẽ không cứu được, dù cho thường xuyên ra vào Đại Tuyết Sơn, cũng rất khó phân biệt được nơi nào nguy hiểm, thứ hai, bên kia có một sơn động, trong đó có một con đường có thể đi xuyên qua thân núi tới Đại Tuyết Sơn, bất quá, ta rất có trách nhiệm nói cho chàng biết, bên trong người canh giữ nhiều vô cùng, thỉnh thoảng còn có tiểu đội tuần tra, chẳng may bị bắt gặp, chính là một cuộc ác chiến...Chậc chậc, đều là Thần vương cấp bậc cao thủ nha."

"Có thể hay không chọn điều thứ ba? ?" Đế Tuấn buồn bực xoa xoa mặt, "Không phải núi đao chính là biển lửa, chọn đường nào cũng không có quả ngon để ăn nha."

Bạn đang đọc Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói của Độ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.