Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạy về phía ánh sáng

Phiên bản Dịch · 1870 chữ

Đèn phòng cấp cứu lóe lên loá mắt, bên ngoài phòng cấp cứu có năm người đứng thưa thớt, phía xa hành lang còn văng vẳng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, cho đến khi tới gần mọi người mới trông thấy rõ là một nam một nữ, người nữ tướng mạo xinh đẹp, mặc đồ hiệu thời thượng, đeo túi LV chính hãng phiên bản hot nhất, đứng phía sau là một người đàn ông nhất mực vịn vai cô ta, giống như đang trấn tĩnh cảm xúc không ổn định của cô ta vậy.

Đường Miên Miên nhận ra cô gái này, cô ta là em gái của Chương Hách Nhiên, em chồng mình —— Chương Hách Vận.

Mà người đàn ông tướng mạo nho nhã đứng phía sau chắc là bạn trai cô ta? Đường Miên Miên cũng không có tâm tình đi xem xét người đàn ông mới tới kia, lúc này trong lòng cô hoàn toàn lo lắng cho ba Chương được đưa vào phòng cấp cứu, không biết ông thế nào rồi.

Sau lưng Trình Mỹ Lệ vỗ vai Đường Miên Miên khẽ an ủi: 

- Sẽ không có chuyện gì đâu.

Đường Miên Miên gật nhẹ đầu, bên kia Chương Hách Vận thở hổn hển chạy đến bên mẹ mình hỏi: 

- Mẹ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bây giờ ba thế nào rồi!?

- Sức khoẻ ba con vẫn luôn không tốt, nếu không phải cái kẻ không hiểu chuyện ngu xuẩn kia nói chuyện làm ba con nhất thời kích động, ba con sao lại ......

Mẹ Chương oán trách liếc một ánh mắt đầy hận ý qua Đường Miên Miên, có vẻ đã đổ tất cả trách nhiệm và tội trạng lên người cô.

Trình Mỹ Lệ cảm thấy buồn cười thật sự, đi lên phía trước chống nạnh giải thích thay Đường Miên Miên: 

- Mấy lời đó tôi nói đấy!

- Cô là ai?

Chương Hách Vận nhíu mày liếc Trình Mỹ Lệ lại lập tức nhìn Đường Miên Miên: 

- Cô người phụ nữ này rốt cuộc làm ra chuyện gì? Ba tôi đối xử với cô tốt đến mức nào, cô bây giờ lại làm ông ấy giận đến nỗi nhập viện, ba tôi mà xảy ra chuyện gì, tôi nhất định không tha cho cô!

- Hách Vận! Thôi ngay, sao em lại nói chuyện với chị dâu kiểu đó?

Chương Hách Nhiên nhíu mày, có chút không hài lòng với thái độ của Chương Hách Vận, mẹ Chương vỗ vỗ xoa dịu Chương Hách Vận, cả hai mẹ con đều bất chấp nhìn chằm chằm Đường Miên Miên, hiển nhiên lại tính hết tội danh này lên đầu cô.

Đường Miên Miên không có tâm tình đáp trả hung ngôn ác ngữ của Chương Hách Vận, cũng không có chút cảm kích nào với việc Chương Hách Nhiên mở miệng nói đỡ, ngược lại kéo tay Trình Mỹ Lệ: 

- Mỹ Lệ, cậu về trước đi.

Trình Mỹ Lệ không tin nổi lập tức cúi đầu nhìn Đường Miên Miên: 

- Cậu điên hả? Tớ đi bọn họ không biết còn làm gì cậu.

- Việc này để cho tớ tự giải quyết, cậu đi về trước đi, tớ rất nhanh sẽ đi thôi. Nhé?

Đường Miên Miên dùng ánh mắt cực kì kiên định nhìn lại Trình Mỹ Lệ, Trình Mỹ Lệ cũng biết những việc này mình không xen vào được, cuối cùng cũng chỉ có thể nhẹ gật đầu rời đi, dù vậy lúc đi qua Chương Hách Nhiên vẫn thản nhiên ném lại một câu: 

- Nếu như anh có thể luôn bênh vực cô ấy khi cô ấy chịu thiệt thòi với người nhà anh thì có lẽ đêm hôm đó cô ấy đã không đồng lý ly hôn sảng khoái như vậy. Anh biết không? Khi có thật nhiều vết thương thì nó đều sẽ tích lũy vào một điểm kích thích, luôn chờ ngày bộc phát, mà bây giờ......  đã sớm không còn cách nào cứu vãn, tôi chỉ hi vọng anh có thể nghĩ rõ ràng, cho cô ấy một lối thoát.

Chương Hách Nhiên sắc mặt băng lãnh nhìn Trình Mỹ Lệ, đối với lời cảnh cáo của Trình Mỹ Lệ không cho là đúng thản nhiên nói: 

- Tôi không biết cô đang nói gì ......

Trình Mỹ Lệ cười lạnh, rốt cục nhanh chân rời đi.

Đường Miên Miên tại chỗ đi tới đi lui, thế nào cũng không thể ổn định tâm thần, đoạn đối thoại của Chương Hách Nhiên và Lục Tình Tình rõ ràng ngay bên tai vậy mà cô lại không cảm thấy ghen ghét điên cuồng, còn có thể bình tĩnh hoà nhã nghe ...... thậm chí thờ ơ.

- Ai bảo em đến nhà của anh?

- Là bác gái ......

- Anh mặc kệ mẹ anh có ý gì, nhưng anh nói cho em biết khi mà anh còn chưa ly hôn thì em cũng không nên xuất hiện ở đó!

- Lời này của anh có ý gì!? Các người rõ ràng đã ký đơn ly hôn ...... Chẳng lẽ cô ta nói thật, các người còn chưa ly hôn?

- Chính xác hoàn toàn chưa.

- Chương Hách Nhiên anh nói rõ ràng cho em......

- Bây giờ không có gì đáng nói cả, em mau về đi, đừng để cho ba anh tỉnh lại trông thấy em.

- Chương Hách Nhiên ...... anh không thể đối xử với em như vậy ......

Tiếng khóc thút thít thậm chí đều đã truyền tới, Đường Miên Miên cảm thấy thật phiền lòng, cô thậm chí còn cảm giác được người bạn trai mà Chương Hách Vận dùng ánh mắt như thế nào đánh giá mình, chính cô cũng cảm thấy bản thân thật buồn cười, vậy mà có thể để cho tiểu tam cùng mình chồng ở bên tai thì thà thì thụt, còn mình chỉ có thể đứng yên một chỗ, có lẽ ...... trong lòng cô, cô và Chương Hách Nhiên đã ly hôn rồi.

Ngực như bị ai xé ra đau buốt, không nhịn được vuốt lại tóc tai của mình rồi quay người nhanh chân đi tới đầu hành lang sáng sủa.

- Miên Miên ......

Chương Hách Nhiên ở phía sau khẽ gọi, bước chân của cô lại càng đi càng nhanh, cuối cùng thậm chí chạy luôn, chạy như điên về phía có ánh sáng rực rỡ kia.

Chùm sáng càng ngày càng mạnh, giống như một mặt trời đang tản ra ánh sáng, khiến người ta dũng cảm hướng về phía trước mà không e ngại lạnh buốt dưới chân.

Cuối cùng, mắt thấy sẽ chìm vào ánh sáng ngời ngời đó, một dáng người thon dài lại mờ mờ ảo áo đứng trong vầng sáng, thực thể cao cao ở trong chỗ đó tựa như một cây cột, cô híp híp hai con ngươi, coi đó thật sự chỉ là cây cột, thế nhưng người kia chợt nghiêng đầu, lúc nhìn thấy cô hình như thoáng có chút ý cười, Đường Miên Miên trong lòng nhảy dựng, dưới chân cũng không kịp dừng lại, đầu va vào ngực người kia.

Mà người kia cũng thuận thế dang tay, nhẹ nhàng để cô dựa vào lồng ngực rộng lớn, Đường Miên Miên chỉ cảm thấy quanh người sáng ngời tràn đầy năng lượng, ngẩng đầu đón ánh mặt trời nhìn người trước mắt, giống như đang nằm mơ thì thầm: 

- Thôi Giác?

Tham mưu trưởng vừa giống thánh thần lại vừa giống ác ma khiến cô trước không có đường tiến sau không có đường lui ...... Thôi Giác?

Đường Miên thật sự cảm thấy hoảng hốt, làm sao có thể trong mấy ngày ngắn ngủi luôn gặp phải một người chứ? Cũng đâu phải là phim truyền hình dài tập ...... Vậy nên nhếch môi cười một tiếng, chỉ cho là mình xuất hiện ảo giác, nào biết người kia thấy cô cười xán lạn như thế cũng cười khẽ: 

- Không ngờ em điên cuồng lao tới còn ôm ấp yêu thương tôi, vui tới mức đó sao?

Đường Miên Miên kinh ngạc trừng lớn hai mắt, nụ cười trên mặt cũng lập tức cứng lại, dần dần thích ứng ánh sáng chói mắt cô rốt cục cũng thấy rõ, khuôn mặt người đàn ông này thật sự là thật, mà đôi tay hắn vòng ôm mình còn chặt như vậy ......! Đường Miên Miên kinh hãi, lập tức đẩy người đàn ông trước mặt ra, trong nháy mắt cúi đầu, dĩ nhiên là lỗ tai đã đỏ lên: 

- Thật, thật xin lỗi ......tôi, tôi không biết đúng thật là anh ......

- Em nhớ tôi?

Không biết là thật sự vui vẻ hay chỉ là trêu chọc, người đàn ông cúi thấp, lúc này mới nhích đầu lại gần, Đường Miên Miên giật mình, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt: 

- Tiên sinh, có thể đừng nói đùa không?

- Tôi rất giống như đang nói đùa?

Thôi Giác nhíu mày, đứng thẳng người lên, cúi đầu nhìn cô gái chỉ đứng tới vai hắn.

Đường Miên Miên nhẹ gật đầu, không biết vì sao lại gặp anh ta ở đây, rõ ràng mình đi về phía ánh sáng, anh ta không hiểu sao lại đứng đây cản đường cô.

Thôi Giác cũng không vì Đường Miên Miên gật đầu mà biểu hiện ra bất cứ ý kiến gì, ngược lại xoa đầu của cô: 

- Chuyện kia suy nghĩ thế nào rồi?

Bàn tay hắn hoàn toàn phủ lên cái đầu bù xù của cô, Đường Miên Miên rất khó chịu khi người đàn ông xoa xoa mình như xoa chó, lập tức xù lông ngẩng đầu hung ác trừng hắn: 

- Hôm nay mới là ngày đầu tiên! Không phải anh cho tôi thời gian ba ngày cân nhắc à?

- Rõ ràng là ngày thứ hai.

Thôi Giác nhíu mày, dường như không quá hài lòng nhắc nhở cô sự thật này.

Đường Miên Miên kinh ngạc: 

- Nhưng hôm qua mới ......

- Hôm qua chính là ngày đầu tiên.

Thôi Giác đột nhiên lại đưa đầu tới, Đường Miên Miên không hiểu sao trong lòng kinh hoảng, không nhịn được lui về sau, bàn tay to lớn của người đàn ông không chút khách khí nhanh chóng đỡ gáy của cô, một khuôn mặt tuấn tú sáp lại, như có như không gần chạm vào môi cô, Đường Miên Miên tim đập thình thịch thình thịch, khẩn trương nhìn khuôn mặt hắn tới gần mặt mới phát hiện mình đã hoàn toàn không thể động đậy.

- Mặc dù ......

Người đàn ông nhu hòa mở miệng:

- Mặc dù tôi rất muốn lại hôn em, nhưng mà...... tôi càng thích em làm quản gia của tôi.

- Cái gì ......?

Đường Miên Miên không hề bỏ qua chữ “lại” kia, còn chưa nghĩ rõ ràng, cách đó không xa đã truyền tới giọng Chương Hách Nhiên: 

- Miên Miên ——?

------ Lời ngoài lề------

Bảng đánh giá về Thôi đại gia của chúng ta rất là cao đấy, hẳn là mê đảo được nhiều bạn học nhỉ? Ha ha ......!O(∩_∩)0~

--------

Dịch: Oh

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/4

Bạn đang đọc Phu Nhân Của Thượng Tá của Nguyệt Thất Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnnaNgo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật BảoNhi
Lượt thích 3
Lượt đọc 274

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.