Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trao đổi

Phiên bản Dịch · 1349 chữ

“Lấy máu trong lòng bàn tay.” Tần Phong nghiêm túc nói.

Lưu Vĩnh Hâm nghe theo lời Tần Phong, cắn răng, cầm con dao trên tế đàn rạch vào tay mình.

Trước đó, Tần Phong đã nói cho hắn biết nên làm gì.

Buông dao, tay nắm lại, một dòng máu đỏ tươi nhỏ xuống, loang lổ khắp giấy vàng trên tế đàn.

Nhuộm ba tấm giấy vàng thành màu đỏ, Lưu Vĩnh Hâm mới dừng lại.

“Ông chủ Lưu, nói thật, chuyện của ông tôi không muốn giúp, nể mặt Trần Túc Ánh, tôi mới ra tay. Chuyện này muốn giải quyết như thế nào, ông phải tự đi thương lượng với cô gái kia.” Tần Phong nói: “Nếu nàng đồng ý tha mạng cho ông, vậy thì không sao. Nhưng nếu nàng không muốn, vậy ông phải chuẩn bị sẵn tinh thần.”

Tần Phong nói lời này, có thật có giả.

Nếu đã đồng ý với Trần Túc Ánh, hắn nhất định sẽ không để Lưu Vĩnh Hâm chết, chỉ là muốn nhắc nhở Lưu Vĩnh Hâm một chút.

“Vâng!” Lưu Vĩnh Hâm nghe được lời này, sắc mặt dần nghiêm trọng, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến tánh mạng của hắn.

Tần Phong nói xong liền bắt đầu thi triển thuật pháp.

Quỷ Tử Mẫu có đặc biệt đến đâu cũng là quỷ của Âm phủ.

Cho dù nó giỏi trốn, Tần Phong cũng có cách để nó ngoi mặt lên.

“Du hồn trôi dạt, nơi nào lưu giữ ba hồn mau giáng lâm, bảy vía đến đây, bờ sông đồng ruộng, đền đài chùa miếu, nghĩa địa hoang vu, núi rừng, tù ngục; thần bí kỳ dị, chân hồn thất lạc, Ngũ Đạo Tướng Quân (1), Thiên Môn mở, Địa Môn mở, hồn xa nghìn dặm trở về. Phụng Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh.”

Hai tay Tần Phong kết thành thủ ấn, vận chuyển niệm lực trong cơ thể, điều động thần thức trong đầu.

Đây là chú ngữ thường thấy nhất trong giới phong thủy, Chiêu Hồn Chú.

Một cỗ khí tràng dao động xung quanh Tần Phong.

Tu sĩ phong thủy gọi hồn bằng cách dùng thần thức lôi kéo quỷ hồn.

Quỷ Tử Mẫu trốn trong biệt thự này, cho nên Tần Phong rất dễ dàng tìm được nó.

Nhiệt độ trong phòng khách giảm dần.

Giữa phòng, một làn khói đen ngưng tụ thành hình.

Âm dương cách trở, người thường không nhìn thấy quỷ.

Nói đúng hơn là, nếu quỷ không chủ động hiện hình, người thường không nhìn thấy được.

“Tham kiến thượng tiên, không biết ngài triệu hoán tôi là vì chuyện gì?” Một người phụ nữ lẫn trong sương đen mờ ảo đi đến trước mặt Tần Phong.

“Tiểu Bội!” Lưu Vĩnh Hâm vừa nhìn thấy nàng liền hô lên.

Người phụ nữ trước mắt tên là Tiền Tiểu Bội.

Tiền Tiểu Bội nghe theo tiếng gọi xoay người, nhìn thấy Lưu Vĩnh Hâm đứng sau lưng mình, gương mặt đột nhiên trở nên vặn vẹo.

“Vù!”

Gió lạnh xung quanh nổi lên, Tiền Tiểu Bội nhe nanh múa vuốt hướng về Lưu Vĩnh Hâm.

Tần Phong híp mắt, tay kết thành một thủ ấn, mắng một tiếng: “Càn rỡ!”

Cứ tưởng hai người còn ngồi xuống nói chuyện được với nhau, ai ngờ vừa gặp đã thành như thế này.

Không khí xung quanh chấn động, khí tràng quanh thân Tần Phong chợt bùng lên, làm Tiền Tiểu Bội dừng lại.

Lưu Vĩnh Hâm đang nhắm mắt nhận mệnh, chờ mãi vẫn chưa thấy gì, hắn đành mở mắt ra, liền thấy Tiền Tiểu Bội đang phẫn nộ nhìn hắn chằm chằm.

“Tiểu Bội, anh xin lỗi. Nếu giết anh có thể giảm bớt oán hận trong lòng em, vậy thì cứ giết đi!” Lưu Vĩnh Hâm thật lòng hối hận.

Tần Phong có thể cảm nhận được.

Thần thức của tu sĩ phong thủy có thể cảm nhận được cảm xúc chân thực của người khác, có thể biết rõ người đó có nói dối hay không.

Nghe thấy lời của Lưu Vĩnh Hâm, Tiền Tiểu Bội thoáng do dự.

Nhưng vào lúc này, một thân ảnh nhỏ nhắn màu đen chạy ra từ trong bụng Tiền Tiểu Bội, bay thẳng về phía Lưu Vĩnh Hâm.

Tần Phong nhìn thấy nó liền kích hoạt lá bùa đã chuẩn bị sẵn trong tay.

“Ầm!” Một tiếng nổ vang lên.

Khí tràng khổng lồ phát ra từ lá bùa bao phủ cả người Lưu Vĩnh Hâm, đánh thân ảnh nhỏ kia trở về trong bụng Tiền Tiểu Bội.

Lưu Vĩnh Hâm hôn mê tại chỗ.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

“Thượng tiên...” Lúc này, Tiền Tiểu Bội mới xoay người lại, định nói gì đó với Tần Phong.

Tần Phong ngắt lời nàng, lạnh nhạt nói: “Từ trước đến nay âm dương cách biệt, người quỷ cách đường. Theo lẽ thường, không được phép báo thù, oán khí trên người cô không tiêu tan, sẽ không cách nào đầu thai chuyển thế được. Tôi nhận lời người khác giải quyết chuyện này. Cho nên, Tiền Tiểu Bội, chúng ta làm một cuộc trao đổi, được không?”

“Thượng tiên muốn tôi tha cho hắn sao?” Tiền Tiểu Bội nhìn thoáng qua Lưu Vĩnh Hâm, hỏi.

“Đúng vậy.” Tần Phong gật đầu, dừng một chút lại nói tiếp: “Cô giết hắn có thể tiêu trừ oán khí, nhưng chỉ có cô được đầu thai, đứa trẻ kia từ lúc sinh ra đã định sẵn không thể vào vòng luân hồi, cuối cùng bị thiên địa diệt trừ. Hơn nữa, cô đầu thai cũng sẽ bước vào ba cõi dưới (*), kiếp sau không thể làm người. Chúng ta làm một cuộc trao đổi, cô và con cô đều có thể tiến vào luân hồi.”

(*Cõi Súc Sinh, cõi Ngạ Quỷ, cõi Địa Ngục)

Nghe Tần Phong nói điều kiện, Tiền Tiểu Bội chần chờ.

Từ lúc hóa thành Lệ Quỷ, nàng hiểu khá nhiều về hai giới âm dương.

Mà trong 5 năm ròng từ Lệ Quỷ biến thành Quỷ Tử Mẫu, nàng càng hiểu rõ một số luật lệ ở Âm phủ.

Cho nên nàng nhìn ra tầm quan trọng của cuộc trao đổi này, nhưng lại không cam lòng từ bỏ việc báo thù.

Chính sự không cam lòng này, nàng mới biến thành quỷ, nó chính là động lực để nàng giãy giụa đến ngay hôm nay.

Bây giờ buông tay, sẽ không còn cơ hội báo thù nữa.

Do dự hồi lâu, nhìn Lưu Vĩnh Hâm đang hôn mê trước mặt, rồi lại cúi đầu nhìn cái bụng phồng lên của mình, cuối cùng nhìn về phía Tần Phong, nàng khẽ vuốt ve bụng mình, nói: “Thượng tiên, tôi đồng ý với điều kiện mà ngài nói.”

Tần Phong không cảm thấy bất ngờ với lựa chọn của Tiền Tiểu Bội.

Một người phụ nữ đã biến thành Lệ Quỷ vẫn muốn sinh con ra, một người phụ nữ dẫu biết sẽ tiến vào ba cõi dưới cũng muốn trở thành Quỷ Tử Mẫu, vì con mình, nàng chắc chắn sẽ chấp nhận điều kiện hắn đưa ra.

Người quỷ cách đường, âm dương cách biệt.

Nhưng quỷ chung quy là từ người hóa thành, làm sao đáng sợ bằng lòng người?

--- Chú thích ---

(1) Ngũ Đạo Tướng Quân là thuộc thần dưới trướng Đông Nhạc Đại Đế trong Đạo giáo, chưởng quản sinh tử con người. Phật giáo có “lục đạo luân hồi”, Đạo giáo có “ngũ đạo luân hồi”. Ngũ đạo gồm: Cõi Thần, cõi Người, cõi Súc Sinh, cõi Ác Quỷ và cõi Địa Ngục. Trước thời Tần, mỗi khi con người xuất hành rất dễ gặp yêu ma, nên dân gian tín ngưỡng các vị thần cai quản các cõi, bảo hộ việc đi lại, gọi là Đạo Lộ Thần.

--- Hết Chương 42 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.