Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong thủy dương trạch

Phiên bản Dịch · 1377 chữ

(*Phong thủy chia làm hai lĩnh vực: âm trạch và dương trạch. Âm trạch xem việc chôn cất, mồ mả. Dương trạch xem nhà cửa, chùa miếu,...)

Nghe lời nói không chút khách sáo của Trần Túc Ánh, Tần Phong cũng không thèm để bụng, sở dĩ Tần Phong kết bạn cùng Trần Túc Ánh cũng bởi vì tính tình ngay thẳng của hắn.

Lúc trước, Trần Túc Ánh phát hiện ra thân phận của Tần Phong, cũng không hề tỏ ra lấy lòng hay thay đổi thái độ gì, vẫn chân thành đối xử với hắn như bạn bè trước đây.

Tần Phong mỉm cười, giải thích: “Phong thủy về nhà cửa là một trong các kiến thức về địa lý phong thủy, gọi chung là dương trạch, vấn đề này nói ngày một ngày hai cũng không hết được. Tôi cũng chỉ nói một chút về bố cục phong thủy trong biệt thự này thôi!”

“Cậu nhìn huyền quan (*) này xem, có phải cảm thấy nó có chút cản đường cản lối hay không?” Tần Phong chỉ vào huyền quan chắn ngay lối đi. Hai người ngồi trong phòng khách, huyền quan đặt trước cửa, hoàn toàn che khuất tình cảnh ngoài cổng chính.

(*Trong phong thủy, huyền quan là vật ngăn cách giữa cửa chính và phòng khách, thường là rèm che hoặc bình phong.)

“Đúng là có chút cản trở! Lúc trước, tôi vốn có ý định dẹp nó đi, lại gặp một vài chuyện làm chậm trễ thời gian, cuối cùng vẫn để đó.” Trần Túc Ánh gật gù đồng ý.

“Phong thủy có câu: 'Vào cửa không gặp phòng khách', ý chính là ‘thích đi vòng, kỵ xộc thẳng’. Nếu như giữa phòng khách và cổng chính không đặt tủ thấp hoặc huyền quan, ngoại khí xông thẳng vào trong, ảnh hưởng đến dương khí trong nhà, dễ gặp vận hao tài tốn của, bệnh tật liên miên. Nói cách khác, tiến vào cổng chính, vòng qua huyền quan, nhất định phải là phòng khách, mà phòng ngủ, phòng bếp và các không gian khác nên đặt ở phía sau. Thiết kế huyền quan hoặc tủ thấp ngăn cách giữa cổng chính và phòng khách chính là để cân bằng trong ngoài, dương khí tuần hoàn tụ tại phòng khách, đồng thời che chắn bố cục trong nhà, che chắn càng tốt, chứng tỏ phúc khí càng dài lâu.” Tần Phong thuộc như lòng bàn tay, giải thích.

Trần Túc Ánh sửng sốt. Hắn không nghĩ rằng, chỉ là vấn đề bố cục nhà cửa, lại phải chú ý nhiều thứ như vậy.

“Còn chú ý thêm gì nữa không?”

“Kiến thức về mảng này thực ra còn rất nhiều, tôi vừa nói chỉ là những thứ đơn giản nhất. Cậu nhớ thử xem, các kiến trúc cổ đại suốt mấy nghìn năm Hoa Hạ, hầu hết đều tuân theo những quy tắc này, phải không?”

Tần Phong lại nói: “Cậu còn nhớ mấy phủ đệ của quan lại quý tộc trong phim cổ trang không? Có phải sau khi mở ra cổng chính liền nhìn thấy một bức tường? Vòng qua tường là sân chính? Tiếp theo mới là nơi tiếp đãi khách khứa?”

Nghe Tần Phong nói, Trần Túc Ánh ngẫm đi ngẫm lại một hồi, hình như đúng là như thế! Ngay lúc hắn định hỏi tiếp, chuông điện thoại liền vang lên. Bắt máy lên, nghe xong vài giây, sắc mặt hắn chợt đanh lại, cúp máy.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

“Phong, cậu quả nhiên liệu sự như thần!” Trần Túc Ánh bội phục.

Theo tin tức hắn nghe ngóng được, biệt thự bên trái kia là của một ông lớn ở Giang Thành, tên là Lưu Vĩnh Hâm, một nhân tài dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng.

Trần Túc Ánh bội phục cũng vì hắn khẳng định, Tần Phong chắc chắn không hề biết gì về Lưu Vĩnh Hâm.

Bởi vì ông chủ Lưu này, cũng là một người cực kỳ điệu thấp.

Mà trong một tháng qua, nhà họ Lưu quả thật có tang sự, hơn nữa còn không phải một cái.

Nửa tháng trước, con trai lớn đi du học ở nước ngoài, tử vong vì tai nạn giao thông.

Bốn ngày trước, con trai thứ hai học tại Bắc Kinh, chết vì ngộ độc rượu.

Chỉ còn lại đứa con trai nhỏ nhất đang học cấp hai.

Những chuyện này, nhà họ Lưu đều xử lý kín đáo, không có mấy người tại Giang Thành biết đến.

Ngay cả Trần Túc Ánh còn không biết hàng xóm bên cạnh nhà mình là ai, thì làm sao Tần Phong có thể nhận thức bọn họ?

Huống chi, đây còn là lần đầu tiên Tần Phong đến khu phố này.

“Không có gì, chỉ là 'quan khí' thôi!” Tần Phong không muốn giải đáp nhiều, tiếp tục thưởng trà.

Trần Túc Ánh lại hỏi: “Phong, hiện tại tôi nên làm gì? Theo lời cậu nói, phong thủy nhà họ Lưu ảnh hưởng đến tôi. Không lẽ, tôi sắp gặp chuyện gì xui xẻo sao?”

“Trong vòng nửa năm, đừng đến biệt thự này là được.” Tần Phong nói.

Hắn không nói gì thêm, cũng không nhắc đến việc giúp nhà họ Lưu giải quyết vấn đề.

Không nói đến việc người ta có tin hắn hay không, phong thủy Hoa Hạ chú trọng chính là nhân quả, thiện ác, số mệnh, luân hồi.

Tần Phong đoán, nhà họ Lưu kia hẳn là gặp phải kiếp tuyệt hậu. Nếu như không có tu sĩ phong thủy đến hóa giải đại nạn, đứa con cuối cùng kia, e rằng cũng không thoát khỏi số mệnh như hai người anh.

Nhà họ Lưu gặp chuyện như vậy, đều có nguyên nhân trong đó.

Trong giới phong thủy có câu: Thiện ác đều có báo, thiên đạo luôn tuần hoàn, không tin ngẩng đầu xem, trời xanh đã tha ai.

Thời điểm Lưu Vĩnh Hâm dựng nghiệp, hẳn đã làm một vài chuyện thương thiên hại lý.

Hành nghề phong thủy, đã là làm trái với lẽ trời.

Theo lệ thường, tu sĩ phong thủy sẽ không xen vào việc của người khác, trừ khi họ có thứ mình cần ở nạn nhân, hoặc nạn nhân đến tận nơi nhờ vả.

Phàm là làm chuyện gì, đều phải chú ý tích lũy thiện duyên, mà nhúng tay vào chuyện của nhà họ Lưu, chắc chắn không tích được cái gì.

Tần Phong không phải người xấu, nhưng cũng không tính là người tốt.

Hành trình của tu sĩ, vốn dĩ đã đi trên con đường nghịch thiên.

Mọi chuyện đều xuất phát từ lợi ích cá nhân.

Trước đây, khi sư phụ thu nhận hắn làm đồ đệ, đạo lý đầu tiên mà ông dạy cho hắn, chính là như thế.

“Ừ, tôi nhớ kỹ rồi!” Trần Túc Ánh gật đầu. Chỉ trong chốc lát, hắn đã tin tưởng hoàn toàn lời Tần Phong nói.

Tần Phong đem tách trà uống sạch, đứng dậy nói: “Được rồi, Túc Ánh, đưa tôi đi nhà ga thôi!”

Trần Túc Ánh có chút chần chờ, cuối cùng vẫn gật đầu: “Ừ.”

Vừa rồi, hắn định hỏi Tần Phong, có muốn ra tay giúp nhà họ Lưu không, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Dù sao, hai bên gia đình cũng không thân thiết gì.

Nhân tính vốn là như thế, chuyện không liên quan đến mình, lười xen vào.

Mặc dù Trần Túc Ánh còn đang học đại học, nhưng người nhà sớm đã dạy mấy chuyện tình người ấm lạnh này cho hắn.

Trong thoáng chốc, hắn liền tính toán lợi hại giữa hai bên.

Phương diện mà nhà họ Lưu làm ăn, cũng không có dính dán bao nhiêu với nhà họ Trần, giúp họ, cũng không đạt được ích lợi gì.

Huống hồ, thế lực của nhà họ Lưu cũng không so được với nhà họ Trần.

Đi ra biệt thự, Trần Túc Ánh liền lái xe chở Tần Phong đến nhà ga.

--- Hết Chương 3 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.