Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tấm hình quỷ dị

Phiên bản Dịch · 1413 chữ

“Triệu tổng, Lý tổng, Trần tổng, đây là em họ tôi, Tần Phong. Hôm nay dẫn nó tới là để làm quen với các anh.” Trong bao sương, Tả Kiệt giới thiệu.

Trên bàn ăn có tổng cộng năm người, ngoại trừ Tả Kiệt và Tần Phong, còn có ba người đàn ông trung niên khác, tuổi tác đều tầm bốn mươi.

“Em họ của Tiểu Tả cũng chính là em họ của chúng ta, mau tới đây, cạn ly!” Người vừa nói là Triệu tổng, một trung niên béo ục ịch, đang cười ha hả.

“Đúng, đúng, Tiểu Tần, cạn ly nào!” Lý tổng cũng lên tiếng phụ họa.

“Mỗi lần dùng bữa với Tiểu Tả, tôi liền thấy mình trẻ ra, tràn đầy sức sống, ha ha ha.” Trần tổng cũng cười nói, bề ngoại thoạt nhìn chỉ hơn ba mươi.

“Ba anh lớn đừng trêu chọc tôi nữa, không giấu giếm gì mọi người, sở dĩ hôm nay giới thiệu em họ tôi cho các anh cũng là vì nghề nghiệp của nó.” Tả Kiệt nâng ly rượu, chậm rãi nói: “Em họ tôi hành nghề phong thủy, năm nay vừa bắt đầu, nếu sau này các anh có nhu cầu về mặt này, thì giúp nó một chút.”

Nghe Tả Kiệt nói, ba người kia liền tò mò.

Triệu tổng bụng mỡ lên tiếng đầu tiên: “Tiểu Tả, cậu nói Tiểu Tần hành nghề phong thủy?”

“Đúng vậy! Có phải anh Triệu thấy nó còn nhỏ tuổi, cảm thấy không có bao nhiêu bản lĩnh?” Tả Kiệt cười nói.

Triệu tổng cũng nghiêm túc nói: “Tiểu Tả, chúng ta quen biết đã lâu, tôi cũng không nói dối cậu, quả thật là như thế!”

“Tiểu Tả, cậu đừng trách anh Triệu nói thẳng, tuổi Tiểu Tần trẻ như vậy, cậu cũng biết ba người bọn ta đều tin phong thủy, cái ngành này làm gì cũng phải cẩn thận từng li từng tí, sai một chút rất dễ ra chuyện.” Lý tổng ngồi bên cạnh cũng lên tiếng.

Tần Phong nghe vậy, chỉ cười cười, không nói thêm cái gì.

Loại tình huống này hắn đã dự đoán trước.

Hoa Hạ là một quốc gia chú trọng ‘người lớn tuổi’.

Tục ngữ nói: Ngoài miệng không râu, làm việc không chắc.

Làm cái gì cũng phải chú ý kinh nghiệm, càng đừng nhắc tới nghề phong thủy.

Cũng vì nguyên nhân này, Tần Phong mới tham gia bữa tiệc tìm cơ hội cho mình. Có đôi khi, trẻ tuổi cũng không hẳn là chuyện tốt, ngược lại sẽ trở thành đối tượng bị người khác coi thường.

“Ba anh lớn, các anh nói cứ như tôi hôm nay đến lừa mấy anh vậy, nên phạt một ly!” Tả Kiệt khôn khéo chuyển đề tài.

Vốn dĩ hắn cũng không tin phong thủy, làm sao thuyết phục được người khác?

Mục đích của hắn chỉ là làm những người này có ấn tượng với Tần Phong, về sau có việc cần, gọi Tần Phong là được.

Nói thật, trong lòng Tả Kiệt vẫn không ưng Tần Phong hành ngón nghề phong thủy này.

Hắn vẫn suy tính mang Tần Phong đi theo ngành kiến trúc.

Hắn biết, ở đại học, Tần Phong học khoa kiến trúc, đây cũng xem là một lợi thế để kiếm việc.

“Tiểu Tả nói rất đúng, nên phạt, nên phạt!” Lý tổng lập tức uyển chuyển nói theo.

Bữa tiệc hòa hợp vui vẻ, Tần Phong giống như thành viên góp vào cho đủ số.

Tuy nói không nhiều, nhưng vẫn đáp lời lịch sự, khiến không khí bữa tiệc không có gì ngượng nghịu.

Nội dung tán gẫu trong bữa tiệc của mấy người đàn ông, trừ công việc ra thì chỉ có phụ nữ.

“Tôi kể chuyện này cho mọi người nghe, tháng trước, tôi gặp phải một cô nàng  rất quỷ dị!” Triệu tổng béo mỡ thần bí nói.

“Không phải chứ? Chẳng lẽ cô em này đẩy ngã ông sao?” Trần tổng cười nói.

Lý tổng cũng hùa theo đâm chọt: “Nếu có thể đẩy ngã lão Triệu nặng hai trăm cân, cô em này đúng là quỷ dị.”

“Ha ha...”

“Anh Lý nói rất đúng!” Tả Kiệt cũng cười theo.

Bị mọi người trêu chọc, Triệu tổng có chút nôn nóng, sắc mặt trở nên nghiêm túc, nói: “Mọi người nghe tôi nói hết đi, đừng chọc phá nữa!”

Triệu tổng móc điện thoại di động ra, tìm đến một tấm ảnh: “Mấy người nhìn đi! Cô nàng này có quỷ dị hay không?”

Mọi người thấy Triệu tổng nói như vậy, cũng tò mò cầm điện thoại xem.

Tần Phong cũng thử nhìn một chút.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Tấm ảnh rất bình thường, chụp một cô gái tóc dài, mặc chiếc váy màu trắng, dáng người không tệ.

Chuyện đáng nói chính là, khi nhìn vào gương mặt của cô gái này, liền xuất hiện cảm giác tim đập rất nhanh.

Mấy người vừa xem hình, đều cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi.

Rõ ràng dung mạo của cô nàng trong ảnh rất bình thường, nhưng chỉ cần nhìn thử vài giây, liền cảm thấy tim đập thật nhanh, nhìn càng lâu, loại cảm giác khủng hoảng này càng dồn dập.

Mọi người đều nhìn ra tình huống quỷ dị, có người mặt đã trắng bệch.

Triệu tổng nhìn biểu tình trên mặt của từng người, nói: “Tôi không gạt mọi người, cô nàng này cực kỳ quỷ dị, chỉ cần nhìn lâu hơn một chút, liền khiến bản thân cảm giác hoảng loạn.”

Hắn ngừng một chút, nhìn thấy ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, mới nói tiếp: “Tôi biết mọi người đang tò mò tấm ảnh này từ đâu mà có. Nói thật, tấm ảnh này là tôi chụp trong một bữa tiệc tư gia hồi tháng trước, cô nàng này tôi cũng gặp mặt, lúc thấy người thật cũng không có cảm giác này, nhưng lúc nhìn lại ảnh thì lại quỷ dị như vậy...” Triệu tổng chậm rãi kể lại.

Một lát sau, mọi người cũng hiểu rõ sự việc.

Theo lời Triệu tổng nói, cô nàng này là giao tế hoa (gái bao), bữa tiệc riêng lần đó được chủ nhà mời đến cho không khí thêm náo nhiệt.

Triệu tổng mập mạp có sở thích đặc biệt, ai cũng rõ ràng, lúc nhìn thấy cô nàng này dáng vóc xinh đẹp, liền muốn làm quen, chụp lại một tấm ảnh.

Bối cảnh trong ảnh là sân trước của một biệt thự, thời điểm vào chiều.

Vốn dĩ, Triệu tổng dự định sau bữa tiệc liền gọi cô nàng này, lúc ấy còn cố ý hỏi số điện thoại liên lạc.

Nhưng sau khi về nhà xem lại ảnh chụp, liền gặp chuyện quỷ dị này, càng xem càng hoảng hốt trong lòng, đêm đó hắn sợ tới mức ngủ không được.

Đương nhiên cũng không gọi cô nàng này đến.

Mà ảnh chụp vẫn lưu lại trong điện thoại của Triệu tổng.

Triệu tổng nói xong liền thu lại điện thoại, đắc ý hỏi: “Lão Lý, sao rồi? Có hứng thú với cô ấy không?”

“Hứng thú cái rắm, lão Triệu, đừng gài bẫy tôi, loại phụ nữ này vẫn nên tránh chạm vào! Tôi đề nghị ông nên xóa tấm ảnh này đi, quá quỷ quái!” Lý tổng đầy kiêng kỵ nói.

Trần tổng im lặng nãy giờ đột nhiên nhìn sang Tần Phong, hỏi: “Tiểu Tần, cậu học phong thủy, có thể nói đây là chuyện gì không?”

Trần tổng vừa nói liền thu hút sự chú ý của mọi người.

Đề tài đột nhiên chuyển sang mình, Tần Phong có chút kinh ngạc.

Lúc vừa nhìn thấy tấm ảnh này, hắn đã phát hiện ra điểm khác thường.

Giống như cảm giác của mọi người ở đây, nó khiến người khác lo lắng hoảng hốt.

Chỉ là lúc đó Tần Phong không phát biểu ý kiến gì.

Bởi vì hắn nghĩ đến một tình huống.

Nếu là bình thường, Tần Phong sẽ không nhúng tay vào.

Nhưng hôm nay đến đây, mục đích là tạo quan hệ với những người này.

Suy nghĩ chốc lát, Tần Phong quyết định nói ra.

--- Hết Chương 12 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.