Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư phụ sắp đặt

Phiên bản Dịch · 1598 chữ

Trong lòng Tần Phong vẫn luôn có một thắc mắc.

Tại sao trước đây sư phụ hắn vẫn luôn từ chối giúp trưởng thôn dời mộ, nhường hắn đến làm?

Vấn đề này, trước giờ hắn vẫn luôn không rõ.

Tuy sư phụ hắn từng nói, đây là ông để lại cơ hội cho hắn rèn luyện, nhưng Tần Phong vẫn cảm thấy khá vô lý.

Lúc này, Tần Phong cũng không dám nghĩ nhiều.

Tinh thần của hắn đều tập trung tại đoàn người phía trên.

Tuy việc dời mộ không phải là chuyện lớn gì, nhưng cũng phải cẩn thận xem xét, lỡ mà sơ sót một tí liền thành chuyện lớn ngay.

Người Tần gia ai ai cũng bận bịu, nghe theo chỉ thị của Tần Phong.

Nâng quan tài lên.

Đặt vào huyệt mộ.

Lấp đất.

Hết thảy đều tiến hành thuận lợi, Tần Phong cũng thở phào nhẹ nhõm.

Khí tràng của khu mộ cũng không xuất hiện bất kỳ khác thường nào.

Hẳn là không có chuyện gì.

“Trưởng thôn, xong rồi...” Tần Phong đi đến trước mặt trưởng thôn, nói.

Nhưng còn chưa nói hết câu, sắc mặt Tần Phong liền thay đổi.

Thần thức của hắn vừa cảm nhận được, khí tràng phong thủy của cả ngọn núi đang dao động nhanh dần, hướng đến vây quanh khắp người Tần Phong.

Mặt trời còn trên cao chiếu rọi, xung quanh cũng không có một ngọn gió nào.

Trong phút chốc, lại có gió lạnh thổi qua, làm cho tất cả mọi người run lên cầm cập.

Trời đang nóng hừng hực, vậy mà lại cảm giác được cơn ớn lạnh chạy dọc khắp người, ai cũng biết đây là chuyện khác thường.

Cả quá trình diễn ra chỉ trong giây lát.

Tần Phong híp mắt, mày hơi nhíu lại.

Tần Quốc Huy đứng bên cạnh cũng hốt hoảng.

Chẳng lẽ đã làm hư chỗ nào trong huyệt mộ, khiến tổ tiên tức giận cảnh cáo?

Tần Phong không để ý đến vẻ mặt tái xanh của trưởng thôn.

Giờ phút này, hắn đang cố nén nỗi băn khoăn trong lòng, đứng im tại chỗ, tùy ý để khí tràng phong thủy vây quanh người hắn.

“Đây là lý do mà sư phụ cố ý để mình hỗ trợ trưởng thôn? Sau này còn xảy ra chuyện như vậy nữa không?” Tần Phong suy nghĩ trong đầu.

Khí tràng vây lấy Tần Phong dần dần đi vào trong cơ thể, cuối cùng hình thành một tầng bảo hộ bên ngoài thức hải của hắn.

Tần Phong biết đây là tình huống gì.

Trong sách cổ phong thủy có ghi chép về một loại thuật pháp tu luyện thất truyền từ lâu.

Chỉ có tu vi đạt tới Vấn Khí cảnh mới có thể sử dụng nó.

Lợi dụng phong thủy bảo địa, đoạt lấy khí tràng, dùng nó bảo vệ thức hải.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

“Tiểu Tần đại sư, chuyện vừa rồi...” Ba bốn giây sau, Tần Quốc Huy mới khôi phục lại tinh thần, lo lắng nhìn Tần Phong, muốn nói lại thôi.

“Không có gì đâu trưởng thôn, đây là chuyện tốt!” Tần Phong nói.

“Nơi phong thủy bảo địa, khí tràng gợn sóng to. Trưởng thôn, chỉ là hiện tượng bình thường thôi.”

Tần Phong cười nói, giả vờ lấp liếm cho qua.

Hắn cũng không thể nói với trưởng thôn, khí tràng của khu đất này bị hắn hút hết chín phần?

Đỉnh núi này vốn là một nơi phong thủy bảo địa cực tốt.

Sở dĩ lúc trước Tần Phong nhìn không ra là vì sư phụ hắn sớm đã nhìn trúng khu đất này từ mấy năm trước, ông bố trí trận pháp che giấu nơi này, để lại cho hắn.

Khi Tần Phong hỗ trợ người Tần gia chuyển mộ đến đây, trận pháp liền sẽ kích hoạt, đem khí tràng ở khu đất này nhập vào thức hải của Tần Phong.

Có thể nói, sư phụ đã sớm sắp đặt chuyện này cho hắn từ rất lâu.

Tuy Tần Phong hút đi chín phần khí tràng nơi đây, cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến vận khí của gia đình trưởng thôn Tần Quốc Huy.

Bởi vì phong thủy bảo địa này và Tần gia vốn vô duyên.

Mộ tổ nhà trưởng thôn mặc dù đã chôn trúng bảo địa, nhưng lại không cách nào điểm huyệt (*) kích hoạt khí tràng ở đây được.

(*Một kỹ năng của thầy phong thủy.)

Nói trắng ra, chính là đánh bậy đánh bạ an táng đúng chỗ, cũng không có khai thông khí tràng trong huyệt mộ.

Tu sĩ phong thủy tầm thường còn không nhìn ra đây là nơi tốt nào, chứ đừng nói đến việc điểm huyệt.

Cũng chỉ có sư phụ tu vi cao thâm, mấy năm trước liền phát hiện ra nơi này, kích hoạt khí tràng trong bảo địa, sau đó ẩn giấu nó, chờ Tần Phong tới.

“Tiểu Tần, sao lại là chuyện tốt?” Tần Quốc Huy nghe Tần Phong nói, có chút nghi ngờ.

Tần Phong tiến lên hai bước, nói: “Trưởng thôn, trong Táng thư (1) có viết, khí sinh vốn ôn hòa, khí vì hình (2) mà đến, cũng do thế (3) mà dừng, khí gặp đất chuyển động, khí hợp lại thành rồng; hình thế bất động, khí liền tụ, tạo hóa vạn vật; mai táng người chết, khí lại sinh. Âm khí dương khí, vì gió mà đến, do mây mà bay, theo mưa rơi xuống, chuyển động trong đất, cũng tạo ra khí.”

“Khụ khụ, Tiểu Tần, mấy câu này có nghĩa là gì?” Tần Quốc Huy ngẩn người hồi lâu, hỏi.

“Nói đơn giản một chút chính là vừa rồi dời mộ có gió chuyển động, mà mộ phần là âm trạch, gió tất nhiên là gió âm, cho nên chúng ta mới thấy cả người lạnh run, gió lướt nước chảy, là điềm tốt trong phong thủy.”

Tần Phong bình tĩnh giảng giải, dừng một chút, lại nói: “Trưởng thôn, nếu ngài không tin, có thể cho người đi đến phía bên trái cách mộ bảy bước chân, đào bới thử xem! Tôi đảm bảo với ngài có thể đào ra dòng nước đang chảy!”

Nghe Tần Phong nói, không chỉ có Tần Quốc Huy mà cả người Tần gia lúc này cũng nửa tin nửa ngờ.

Nếu như Tần Phong không nói câu cuối cùng kia, chắc chắn Tần gia đều không ai hoài nghi hắn.

Nhưng Tần Phong lại khẳng định chắc chắn câu cuối cùng như vậy, mọi người bắt đầu có chút khó tin.

Vì sao à?

Bởi vì nơi Tần Phong vừa nói có một tảng đá rất lớn chôn dưới đất, phần đá nhô ra ngoài chỉ tầm mười phân, làm sao có thể đào ra nước chảy?

Vẻ mặt khó tin của mọi người, Tần Phong đều nhìn thấy trong mắt.

Nhưng hắn chỉ mỉm cười, sắc mặt bình tĩnh tự tin.

Hắn cũng không có dối gạt bọn họ, đào nơi đó lên sẽ có nước.

Bố cục phong thủy ở ngọn núi này là thế ‘Huyền Vũ vào biển’ (4).

Toàn bộ ngọn núi hợp thành hình Huyền Vũ, tảng đá kia nằm ở hướng Đông.

Ban nãy, Tần Phong hấp thu khí tràng, bố cục phong thủy nơi này cũng bị kích hoạt.

Mặc dù Tần Phong đã hút hết chín phần khí tràng trong bảo địa, nhưng phần ‘khí’ còn lại cũng đủ mang đến phúc lớn cho nhà trưởng thôn.

Đương nhiên sẽ xảy ra hiện tượng gió lướt nước chảy.

Tần Quốc Huy nhìn Tần Phong, có chút do dự, sau đó lập tức làm ra quyết định, nói với đứa con trai út của mình: “Con đào thử đi!”

Một người đàn ông trung niên khiêng cái cuốc bước ra.

Hắn là con trai út của trưởng thôn, tuổi tầm 30, cực kỳ cường tráng.

Khiêng cuốc, đến trước mộ phần, bước sang trái bảy bước, nhắm đúng vị trí, chỉnh lại tư thế, rồi mới vung cái cuốc thật mạnh về phía tảng đá trên đất.

Độ cứng của tảng đá trên núi không lớn lắm.

Hằng năm đều chịu qua mưa gió khắc nghiệt, bị phong hóa rất nghiêm trọng.

Khi cuốc vung xuống, đá vụn bay tứ tung, đồng thời tạo ra một cái hố to bằng miệng chén lớn.

Điều khiến mọi người sững sờ chính là trong cái hố đó, có một dòng nước đang chầm chậm chảy ra ngoài.

--- Chú thích ---

(1) Táng thư, một trong Tứ khố hoàn thư, được Quách Phát viết vào thời Tấn,  là một quyển sách kinh điển về phong thủy âm trạch.

(2) Hình là nhìn gần, hình nằm trong thế, là điều kiện quan trọng để tụ khí, là khí vận đem lại cho gia đình sau khí chôn huyệt.

(3) Thế là nhìn từ xa, thế nằm bên ngoài, là viễn cảnh của đất (định vị, lợi thế địa lý so với nơi khác).

(4) Hiện tại vẫn chưa có tư liệu về thế 'Huyền Vũ vào biển' (có thể đây là một thế không có thật), nhưng trong phong thủy có một thế gọi là 'Huyền Vũ cúi đầu', Huyền Vũ cúi đầu phủ phục, thế núi dốc dần xuống huyệt mộ, như nghênh đón huyệt mộ.

--- Hết Chương 10 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.