Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khống hỏa

Tiểu thuyết gốc · 2061 chữ

“Facebook chính chủ của tại hạ mới bị tà đạo hack mất nên trang Đoạn Niệm sẽ không post được link nữa, tại hạ sẽ khắc phục sớm nhất có thể - Đoạn Niệm”

Hạo Thiên đối với những việc này cũng chỉ đành cười khổ. Hiện tại đối với hắn mà nói, những công pháp này đã là rất có giá trị rồi, nếu không phải hắn được Bác đại sư nhìn trúng, chỉ sợ phải dùng điểm cống hiến mà đổi lấy vài bộ công pháp thấp giai mà thôi. Sau một hồi suy nghĩ, Hạo Thiên quyết định dùng Thiên Lôi Bá Thể làm chủ tu công pháp, dù sao thì công pháp này uy lực cực mạnh, lại có thể đấu thể song tu, một ít đau đớn cùng nguy hiểm thì hắn có thể đánh đổi. Nghĩ vậy, Hạo Thiên liền thử một lần vận chuyển theo trong công pháp diễn giải. Một chu thiên hoàn thành, lôi đấu khí nhanh chóng chảy qua khiếu huyệt rồi vào trong đan điền. Hạo Thiên cảm nhận được đúng là đấu khí trong cơ thể có tăng tiến dù chỉ chút ít, tuy nhiên vận chuyển công pháp này lại rất trơn tru thì mới hài lòng. Sau đó Hạo Thiên liền thu công rồi leo lên giường, rất nhanh hai mắt liền nhắm lại rồi chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Hạo Thiên lại dậy từ sớm. Hạo Thiên ra ngoài vệ sinh thân thể một chút rồi quay vào thư phòng lầu hai, mở cuốn Thiên Lôi Bá Thể ra vừa đọc vừa lĩnh ngộ. Sáng sớm là thời gian tốt nhất để lĩnh ngộ và ghi nhớ.

Một canh giờ sau, một đạo bạch quang vọt tới trung tâm Dược đường rồi hạ xuống, một thanh niên mặc bạch y thư thả bước đi, sau khi ghé qua một phường thị thật lâu mới rời đi, chào hỏi qua gác cổng thì thong thả bước vào đại điện Dược đường, lại đi vòng vo thêm một hồi nữa thì đến một căn biệt viện trồng đầy thảo dược.

Người thanh niên này chính là Hạo Thiên, hôm nay là ngày thứ hai hắn đến đây học tập luyện đan thuật. Hạo Thiên bước vào trong phòng thì thấy Tuyết Kỳ và Tu Kiệt đã có mặt từ sớm đang ngồi điều tức. Trên bàn trước mặt hai người đều có một cái đỉnh cao chừng ba tấc (1 tấc = 30 cm). Thấy Hạo Thiên đến, hai người này vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, chỉ quay qua gật đầu với hắn một cái liền thu công chờ đợi.

Hạo Thiên cũng ngồi xuống một cái bàn gần đó, từ trong trữ vật trạc lấy ra một cái dược đỉnh tử sắc cao hơn ba tấc. Mặt ngoài dường như bị một lực lôi điện làm cho có vài vết rạn nứt, cháy xém. Cái đỉnh này là Phá Diệt Lôi Đỉnh do Hạo Thiên tiêu hết toàn bộ gia sản trên người cùng với cả bộ đấu kỹ Tam Lôi Quán Thể hắn được vị nhị đường chủ Dược đường ban cho mới đổi được từ một phường thị chuyên bán dụng cụ luyện đan. Sáng nay sau khi tham ngộ cuốn Thiên Lôi Bá Thể xong thì Hạo Thiên có xem một lượt cuốn tâm đắc luyện đan thuật mà hôm qua Bác Nhãn đưa cho mới biết được luyện đan thuật còn cần một cái dược đỉnh nữa, hắn đành chạy đến phường thị tìm mua. Cái Phá Diệt Lôi Đỉnh này trông có như sắp vỡ nhưng thực chất không phải vậy, những vết rạn trên thân và cháy xém là dấu hiệu của tế lôi thuật trong luyện khí đem lôi điện dung nhập vào trong tài liệu. Thuật này giúp cho người tu luyện lôi thuộc tính dễ dàng điều khiển dược đỉnh này hơn. Cũng chính vì lý do này Hạo Thiên mới mang toàn bộ gia sản trên người của hắn đổi lấy dược đỉnh này. Hiện giờ Hạo Thiên thực sự nghèo đến nỗi một linh thạch cũng không có.

Một lát sau, Bác Nhãn từ phía trong đi ra, trên tay lơ lửng một cái dược đỉnh trạm trổ long phượng, thoạt nhìn cực kỳ bất phàm. Hắn vừa đến thì lập tức đảo mắt qua ba người Hạo Thiên, khi ánh mắt lướt qua chỗ Hạo Thiên thì có chút ngoài ý muốn nhưng chỉ trong chốc lát liền biến mất. Bác Nhãn thong thả đi đến cái bàn ở chính giữa căn phòng ngồi xuống, đặt cái dược đỉnh của hắn lên.

“Đệ tử thỉnh an sư phụ.” Ba người Hạo Thiên đồng loạt thi lễ.

“Được rồi, xem ra ba ngươi cũng đã chuẩn bị tốt rồi ha. Có điều Hạo Thiên, ngươi như thế nào biết được mà chuẩn bị cái dược đỉnh này, nhìn qua không hề tầm thường a”. Bác Nhãn không lập tức giảng dạy mà lại hướng về phía Hạo Thiên đưa ra câu hỏi.

“Không dấu gì sư phụ, đệ tử có đọc trong quấn tâm đắc của người giao cho thì biết được luyện dược sư trước tiên là phải học khống hỏa nên đã đi chuẩn bị một cái dược đỉnh. Còn về phần chiếc phá diệt đỉnh này là sáng nay đệ tử từ phường thị tại Dược đường mua được. Nó tên Phá Diệt Lôi Đỉnh, khi luyện chế được dùng thủ pháp dung hợp lôi lực nên người có lôi linh căn điều khiển rất thuận tay, vì thế đệ tử mới dốc hết gia sản trên người mới mua được nó.” Hạo Thiên cũng không giám dấu diếm cái gì liền kể sự tình sáng nay mua được đỉnh này.

“Ta cũng chỉ hiếu kỳ một chút thôi, vốn định cho ngươi dùng tạm dược đỉnh trong kho nhưng giờ thì không có vấn đề gì rồi. Hôm nay ta sẽ chỉ dẫn cho các ngươi cách khống hỏa khi luyện đan.” Bác Nhãn cũng không truy cứu sự tình Hạo Thiên nữa, bắt đầu đi vào bài giảng.

“Khống hỏa là một thủ pháp cực kỳ quan trọng của một luyện đan sư. Không phải chỉ người có hỏa linh căn mới khống hỏa được tuy nhiên người có hỏa linh căn sẽ có lợi thế hơn rất nhiều so với những luyện đan sư khác, Tuyết nhi, ngươi có hỏa linh căn, chỉ cần ngươi cố gắng nhất định có cơ hội trở thành luyện đan sư cao giai.” Nói đến đây, Bác Nhãn nhìn về phía Tuyết Kỳ ánh mắt có phần nóng bỏng, chờ mong.

“Tuyết nhi đa tạ sư phụ chỉ điểm , đồ nhi nhất định sẽ cố gắng.” Tuyết Kỳ biểu hiện rất bình thường, dường như việc này thường xuyên diễn ra vậy.

Hạo Thiên thật ra chưa biết, Tuyết kỳ chính là ái nữ của Bác Nhãn, tuy nhiên bình thường tại Dược đường họ thường giữ quan hệ thầy trò, ít khi biểu đạt tình cảm cha con. Bác Nhãn tuổi cũng đã cao, đạt đến trình độ hôm nay cũng là toàn bộ thực lực của hắn rồi vì thế hắn rất mong mỏi nữ nhi của hắn có thể đi xa trên con đường luyện đan. Tuyết Kỳ mặc dù trước đây chỉ luyện võ, không màng luyện đan nhưng sau khi nghe tâm nguyện của cha thì cũng bắt đầu đi trên đan lộ.

Bác Nhãn không nhìn Tuyết Kỳ nữa, lúc này hắn dùng đấu khí từ hai bàn tay rót vào dược đỉnh trước mặt. Lập tức cái đỉnh bay lên không trung, một đoàn hỏa diễm từ lòng bàn tay Bác Nhãn bùng lên làm nhiệt độ trong phòng bất giác tăng cao. Dược đỉnh dưới sự thiêu đốt của vũ hỏa bắt đầu nóng lên nhưng Bác Nhãn vẫn tiếp tục nâng thêm nhiệt độ cho đến khi dược đỉnh phát lên một tiếng thanh minh thì mới dừng lại.

“Thứ ta đang dùng là Liên Không Đỉnh, còn hỏa diễm chính là vũ hỏa phát ra từ vũ hồn. Các ngươi hiện tại chưa thể nào sử dụng được vũ hỏa mà chỉ có thể mượn nhờ địa hỏa sử dụng mà thôi. Trên bàn các ngươi có một viên Địa Hỏa Hoàn cấp hai, chỉ cần rót linh khí vào thì nó sẽ lập tức phun ra địa hỏa đủ để các ngươi luyện chế đan dược cấp ba trở xuống rồi. Bây giờ thử đi.” Bác Nhãn giải thích một chút rồi ra lệnh cho ba người Hạo Thiên.

Hạo Thiên thấy thứ vũ hỏa kia thế mà lợi hại như vậy, không ngờ có thể từ trong cơ thể ngưng tụ ra hỏa diễm mạnh mẽ như thế, lại có thể không chế được thì âm thầm cười khổ, chính mình còn rất nhiều điều cần phải học hỏi tại tu chân giới này. Rất nhanh Hạo Thiên không nghĩ ngợi nữa mà cầm viên Địa Hỏa Hoàn trên bàn lên rồi rót đấu khí vào, lập tức Địa Hỏa Hoàn bay lên một chút rồi lơ lửng trên bàn tay của Hạo Thiên sau đó phun ra từng đoàn địa hỏa nóng bỏng. Hạo Thiên lập tức nhận ra không ổn liền vận chuyển đấu khí bao bọc lấy bàn tay mình, như vậy mới không bị địa hỏa làm cho bị bỏng.

Thấy ba người đã vận hành Địa Hỏa Hoàn, Bác Nhãn lập tức vừa làm mẫu vừa giảng giải cách khống hỏa, ba người bên dưới tập trung làm theo. Vì là lần đầu khống hỏa nên ba người có chút hơi chật vật, phải hai canh giờ sau thì ba người mới lần lượt làm cho dược đỉnh của mình phát ra tiếng thanh minh. Bất ngờ nhất là Hạo Thiên, một người vừa mới bái nhập tông môn lại là người đầu tiên khống chế được hỏa diễm làm cho dược đỉnh nóng lên đúng cách. Bác Nhãn mặc dù có chút ngoài ý muốn nhưng cũng không truy cứu, chỉ là khen ngợi một hai rồi dặn dò ba người cố gắng luyện tập sau đó thì để cho ba người đi về.

Hai người Tuyết Kỳ cùng Tu Kiệt liền lập tức rời khỏi, nhưng Hạo Thiên thì đứng lại đó chờ đợi. Bác Nhãn ngồi lên ghế chủ tọa uống trà thấy vậy liền hỏi:

“Hạo Thiên, ngươi có chuyện gì muốn hỏi sao mà còn đứng đây chưa chịu rời đi.”

“Đệ tử đích thực có chuyện muốn nhờ sư tôn.” Hạo Thiên bình tĩnh trả lời.

“Nói nhanh, ta không có nhiều thời gian đâu.”

“Chuyện là biệt viện của đệ tử có một cái dược viên, đệ tử tính toán trồng một ít thảo dược nhưng khổ nỗi trên người không còn một linh thạch nào cả. Sư tôn trồng nhiều loại thảo dược như vậy chắc hẳn có rất nhiều hạt giống, đệ tử mạo muội hỏi sư tôn có thể cho đệ tử một chút hạt giống để trồng cấy. Sau này thảo dược trồng được đều đưa cho sư tôn cả, đệ tử chỉ cần có thể phương diện canh tác thảo dược có tiến bộ là được rồi.” Hạo Thiên thong thả nói ra vấn đề.

“Ha ha, tên tiểu tử nhà ngươi cũng thật biết làm người a. Được rồi, trong này ta có mười tám loại thảo dược cùng một cuốn ghi chép cách canh tác, ngươi đem về mà gieo trồng. Tuy nhiên ta không quản ngươi trồng cấy ra sao, mỗi tháng đều phải giao đầy đủ số thảo dược ghi chép trong này là được. Yên tâm, nếu ngươi trông coi dược viên đúng cách thì chỗ thảo dược giao cho ta chỉ chiếm một phần tư mà thôi, coi như là đền bù chỗ hạt giống này của ta.” Bác Nhãn sảng khoái cười ha hả sau đó móc một cái túi mầu xám ném cho Hạo Thiên.

“Đa tạ sư tôn, đệ tử xin phép cáo lui, không làm phiền sư tôn nghỉ ngơi nữa” Hạo Thiên đa tạ rồi thi lễ cáo từ.

“Ngươi đi đi.” Bác Nhãn vẫn còn cười cười trả lời.

Bạn đang đọc Phong Thần Lộ sáng tác bởi doanniem1998

Truyện Phong Thần Lộ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi doanniem1998
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.