Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

Tiểu thuyết gốc · 1390 chữ

Y thuật Lăng Hạo Thiên không hề thấp hơn Lăng Chấn Nhạc, vì thế, chàng thấy thư sinh trọng thương, trong lòng muốn thi triển thân thủ, thi triển sở học.

Lăng Hạo Thiên đặt thư sinh lên giường, cởi bỏ y phục của chàng ta, kiểm tra thương tích, tức thời thất kinh, không thể tưởng được.Bởi vì trước mắt chàng một đôi thỏ ngọc bị bọc chật bằng 1 lớp vải dài , thân thể người này tỏa ra hương thơm xử nữ,là một cô nương giả nam trang.

Lăng Hạo Thiên kiểm tra vết thương trên thân thể của nàng, phát giác trên thân thể có hai vết thương do bị trúng chiêu “Ngọc nữ phong” và “Tùng lâm.”

Lăng Hạo Thiên thật là thân bất do kỷ!

Hơn nửa ngày, sau khi đả thông tư tưởng,chàng nhanh chóng đóng cửa sổ, hai tay run rẩy kéo lớp vải trên người nàng xuống.

Lăng ngạo thiên nói thằm : Cứu người quan trọng, bất quản nam hay nữ, kể cả việc nam nữ thụ thụ bất thân.

Chỉ thấy bên sườn trái nối tiếp với ngực, xuất hiện hắc chưởng ấn.

Lăng Hạo Thiên than thầm: “Hảo độc chưởng, không thể nghĩ được sao nàng ta có thể chịu đựng được trong thời gian dài như vậy.”

Đôi mắt lăng ngạo thiên Lăng Hạo Thiên hướng đến hai bầu vú của nàng cũng có vô số vết thương do những đường kiếm để lại, nhất thời thất kinh, sợ hãi nói: “Không thể nghĩ nàng ta yếu ớt thế mà có công lực như vậy, giang hồ quả nhiên là nơi ngọa hổ tàng long.”

Lăng Hạo Thiên run run kéo quần nàng xuống , lập tức phát hiện có ba vết thương gần tam giác của nàng.Lăng Hạo Thiên nhìn kỹ, phát hiện đó là tam mai độc châm, bất giác lông mày nhíu lại.

Lăng Hạo Thiên kiểm tra thân thể nàng một lần nữa phát hiện vai phải nàng bị trúng “Mệnh môn huyệt” ,lắc đầu than: “Tình hình nghiêm trọng rồi, số lượng vết thương quá nhiều.”

Sau khi xem xét, Lăng Hạo Thiên từ trong tay nải lấy ra bình dược phương đặt xuống bàn, ngồi lại gần thân hình mềm mại của nàng ta, hai tay đặt lên người nàng.

Thật may là tâm trí chàng kiên định, với tu vi của Tử Hà thần công, sau nửa ngày, tinh thần chàng không dao động, ba cái độc châm đó, đã được chàng hút ra.

Sau khi Lăng Hạo Thiên đổ dược phương lên ba vết thương đó, chàng lập tức hướng đến độc chưởng trên ngực nàng.

Lăng Hạo Thiên thở dài, sau khi ổn định lại tâm trí, hai tay đặt lên hao bầu vú của nàng xoa nhẹ những vết thương lân cận. Vú của nàng nhô cao sừng sững, nhưng Lăng Hạo Thiên cũng không có diễm phúc hưởng thụ.

Sau khoảng nữa canh giờ, chỉ thấy thân thể thiếu nữ mồ hôi đổ như mưa, chưởng độc dần dần mờ đi, Lăng Hạo Thiên thở dài: “với phương pháp này, ta cũng có thể tự xưng là giang hồ lang trung.” Kỳ thật chàng đã biết, y thuật của chàng, cũng có thể sánh với lang trung.

Lăng Hạo Thiên tiếp tục truyền nội lực vào nàng, khoảng nửa ngày, không chỉ hắc chưởng biến mất, thiếu nữ cũng dần khôi phục công lực, cất âm thanh rên rĩ.

Nghe thấy âm thanh đó, tuy nhỏ nhưng Lăng Hạo Thiên cũng đột ngột ngừng lại, giật mình thu hồi chưởng lực.

Ai biết được, thiếu nữ đang rên rĩ kia có xấu hổ hay tha thứ cho mình không? Hoặc nếu như vết thương quá nặng, đã lập tức hôn mê.

Lăng Hạo Thiên nhẹ nhàng rửa sạch vết thương trên thân thể nàng.

Chàng run run tiếp xúc toàn thân nàng, Lăng Hạo Thiên biết nàng đã tỉnh, nhưng tâm lý e ngại, không mở mắt, chỉ có thể tiếp tục giả vờ hôn mê.

Lăng Hạo Thiên không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục bôi thuốc cho nàng, khoảng gần nữa canh giờ sau , công việc của chàng cũng hoàn thành.

Lăng Hạo Thiên dùng chăn đắp lên người nàng, nhanh chóng rời khỏi phòng. Chàng bảo tiểu nhị đến lấy toa thuốc đưa cho chưởng quầy sắc thuốc cho nàng ta.

Sau khi Lăng Hạo Thiên trở về phòng, không thấy thiếu nữ nữa. Lăng Hạo Thiên ngạc nhiên, phát hiện trên bàn có lưu lại một bức thư “ơn cứu mạng suốt đời không quên, nếu có cơ hội gặp lại nhất định sẽ hậu tạ”, trong lòng cởi mở, chỉ nghe tiểu nhị la lớn: “Máu, thiếu gia, có máu kìa!”

Lăng Hạo Thiên xoay người, chàng biết những vết tích này đều từ vết thương của thiếu nữ. Chàng nhanh chóng nhét bình dược vào ngực, nhìn tiểu nhị mỉn cười rồi Nhanh chóng mở cửa sổ phóng ra ngoài.

Ra khỏi tữu lầu chàng lần theo vết máu.Rời khỏi trấn, vết máu bất ngờ biến mất. Lăng Hạo la lớn :”Tệ thật!” Liền nhìn vào hai hàng cây giữa đường.Lăng Hạo Thiên thấy cây bên phải có mảnh vải đầy máu xuất hiện, chàng la lớn:“Tốt rồi.”Thân ảnh nhằm hướng đó phóng đến, nhặt lấy mảnh vải máu, tiến vào rừng tìm.

Lăng Hạo Thiên đang sử dụng Tử Hà thần công, sử dụng khinh công “Thảo thượng phi”, song chưởng quét sạch cây cối, thân người nhắm vào rừng thẳng tiến.

Khoảng nửa ngày, Lăng Hạo Thiên nghe thấy một tràng cười: “Đại tiểu thư, thuộc hạ đã ngưỡng mộ người từ lâu, hôm nay cơ hội hiếm có, nàng đã thuộc về ta.”

“Dừng lại! Môn quy nghiêm cấm, ngươi không sợ à?” Thiếu nữ quát.

Nam tử nói: “Ha ha! Đại tiểu thư , cổ nhân có câu: “Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.” Ta nghĩ nàng nên biết điều, ta không cần sử dụng đến mị dược. Ha ha!”

Thiếu nữ thất kinh sợ hãi nói: “Chung Luân, ngươi…ngươi!”

Nam tử đó tiến đến, cười gian trá: “He he”

Lăng Hạo Thiên nghe thanh âm đó lập tức minh bạch tên Chung Luân đang giở trò thô bỉ với thiếu nữ.

Lăng Hạo Thiên cất tiếng cười “Ha ha” tận lực phi đến ứng cứu.

Chỉ thấy thiếu nữ đó đang nằm trên đất, thân thể thanh khiết, sắp bị nam nhân đang mặt cẩm phục “xâm hại.”

Nam nhân nghe thấy tiếng cười của Lăng Hạo Thiên từ phía sau, lập túc quay người, thủ thế, thận trọng nói: “Ai?”

Lăng Hạo Thiên thong thả bước đến, đối diện đối phương 20 bước trân nở nụ cười: “Thiên Địa Tiểu Thần Long chuyên trừng trị dâm tặc!”

Nam nhân thần sắc đại biến, nhìn Lăng Hạo Thiên thấy còn trẻ, tỏ vẻ khinh thị, quát: “Tiểu tử, ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Lăng Hạo Thiên nói :”Ta ăn nói bậy bạ còn tốt hơn ngươi, tốt nhất ngươi nên cư xử cho đàng hoàng!”

Nam nhân thần sắc lạnh lùng, xoay người, hai tay phát ra một đạo chưởng kình nhắm trước ngực Lăng Hạo Thiên hung ác phóng đến.

Lăng Hạo Thiên không thèm để tâm, nói lớn: “Điêu Trùng Tiểu Kỹ”, hướng bên phải thi triển .“Đại Bàng Triển Sí”, phóng mình đến đối diện đối phương, song chưởng phát huy, bao phủ chưởng kình của đối phương.

Nam nhân trước mặt đã bị cản lại, biết đối phương chưởng lực kinh người, vội vàng phóng ngược thân trở lại.

Lăng Hạo Thiên nói: “Đa tạ”. Chỉ thấy chàng xoay người đến đỡ lấy thiếu nữ.

Nam nhân thấy vậy, muốn lập tức bỏ trốn.

Thiếu nữ trong lòng Lăng Hạo Thiên hét lớn: “Mau, bắt hắn lại.”

Lăng Hạo Thiên cười ha ha, la to: “Bằng hữu, ngươi nghe thấy không? Đứng lại!” , lập tức thi triển “Thiên Mã Hành Không” tận lực truy bắt.

Tên nam nhân dừng lại gương mặt hoảng hốt, Lăng Hạo Thiên đã đứng án ngữ năm bước trước mặt hắn, lập tức xuất ra một chưởng, cản lại Lăng Hạo Thiên, nhanh chân tẩu thoát.

Bạn đang đọc Phong lưu giang hồ sáng tác bởi Khanh0919201
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khanh0919201
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.