Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khúc Mắt Của Long Hoàng

Phiên bản Dịch · 1730 chữ

Lạc Tuyết Long Hoàng không biết từ đâu hiện ra ngay bên cạnh Dương Thiên, nhìn hắn rồi nói:

- Thánh Thể sơ kỳ đỉnh phong? Ta thực sự có một loại cảm xúc muốn đem ngươi ra làm thí nghiệm tìm hiểu từ khi nào Tu Chân Lộ dễ đi như vậy?

- Ách, vẫn là thôi đi. Ngoại nội tạng ra cũng không có gì đặc biệt. Có lẽ là do ta nhân phẩm tốt, tu luyện thuận lợi mà thôi.

Lạc Tuyết Long Hoàng không phải là người thích đùa. Vừa rồi nàng chỉ vô tình nói như vậy mà thôi.

- Mọi chuyện đã chuẩn bị xong. Biết thời gian của Hàn Sương không còn nhiều, đám người của tám đại tộc kia càng tăng cường cảnh giác, tránh cho có người nhân cơ hội cứu thoát nàng. Ta phải dùng thân phận bằng hữu tốt nhất của Hàn Sương, trả một cái giá lớn mới có thể gặp được.

- Tám đại tộc canh giữ? Còn Hồ Điệp Tộc?

Lạc Tuyết Long Hoàng khinh thường:

- Hồ Điệp Tộc? Bọn hắn đã hoàn toàn cam chịu dưới áp lực của tám đại tộc. Ngoại trừ nha đầu Huyễn Hoa kia thỉnh thoảng vẫn đến thăm Hàn Sương, những kẻ khác đều không dám bén mảng đến, sợ tám đại tộc ghi hận.

- Bao nhiêu năm qua chỉ có một mình Huyễn Hoa đến thăm Hàn Sương?

Lạc Tuyết Long Hoàng do dự vài giây rồi đáp:

- Cứ cách 100 năm ta lại đến gặp nàng một lần. Ngoài ra còn có một kẻ khác, Thánh Tử Thiếu Viêm Long, người từng được cho là lương duyên tiền định của Hàn Sương. Nếu is25 không có sự xuất hiện của ngươi, nói không chừng hai người bọn họ đã trở thành đạo lữ. Tên kia cũng xem như một kẻ si tình, bao nhiêu năm qua vẫn không buông bỏ được nàng.

Lại là Thiếu Viêm Long, cái tên này Dương Thiên đã được nghe nhắc đến nhiều lần. Trước kia Dương Thiên không quá quan tâm, hiện tại lại có chút hứng thú:

- Nói cho ta nghe một chút về tên Thiếu Viêm Long kia.

- Thế nào? Có hứng thú với tình địch?

Dương Thiên lắc đầu:

- Hắn còn không xứng, chỉ là hơi tò mò về một kẻ si tình luôn theo đuổi Hàn Sương.

Lạc Tuyết Long Hoàng nhìn Dương Thiên rồi cười nói:

- Toàn bộ Thập Đại Tiên Giới có lẽ cũng chỉ có ngươi nói được câu Thiếu Viêm Long không xứng là đối thủ. Tên kia thiên sinh Thần Thể, từ khi chưa sinh ra đã tu luyện, 1 tuổi Trúc Cơ, 5 tuổi Kim Đan, 10 tuổi Nguyên Anh...Một đường tu luyện thuận lợi, hầu như không có bình cảnh, chiến lực cũng rất khủng bố. Dựa vào những điểm này, khi hắn bước vào Thánh Thể kỳ liền được chọn để trở thành Thánh Tử của Ngự Linh Tộc. Vào thời kỳ đó, hắn được xem là thiên tài đệ nhất tại Thập Đại Tiên Giới. Mãi cho đến khi Hàn Sương xuất hiện, thiên phú không hề kém hơn Thiếu Viêm Long là bao. Tên kia vừa gặp đã yêu, điên cuồng theo đuổi. Đáng tiếc nhận lại chỉ là ánh nhìn lạnh lùng của nàng. Cuối cùng vì để truy cầu Hàn Sương, Thiếu Viêm Long mang theo vài thành viên của Ngự Linh Tộc từ Thổ Tiên Giới đến định cư ở Thủy Tiên Giới. Khi đó ta còn tưởng rằng hai người bọn hắn sẽ làm nên thiên tình sử lưu danh thiên cổ, không ngờ lại có một kẻ từ trên trời rơi xuống phá hoại.

Dương Thiên sờ mũi:

]

- Ngươi nói thật khiến ta thấy mình giống như một nhân vật phản diện trong những bộ phim điện ảnh a.

- Bộ phim điện ảnh?

- A, không có gì. Tên kia cũng thật đáng thương, nhưng ta sẽ không vì vậy mà nhường Hàn Sương lại cho hắn. Phải rồi, vừa nãy ngươi có nhắc đến Thiếu Viêm Long cũng sở hữu Thần Thể, là loại Thần Thể nào?

- Bạo Linh Thể.

- Bạo Linh Thể?

Dương Thiên nghệch mặt ra, hắn chưa từng nghe qua tên loại Thần Thể này. Bất quá đây cũng không tính là chuyện gì là, tuy Dương Thiên có kiến thức khá rộng về Thần Thể, nhưng dù sao thế giới rộng lớn, có vài loại Thần Thể hiếm gặp không được sách vở ghi lại, hắn không biết cũng là chuyện bình thường.

Lạc Tuyết Long Hoàng thấy Dương Thiên chưa từng nghe nói qua về Bạo Linh Thể liền giải thích:

- Đây là một loại Thần Thể vô cùng hiếm gặp. Ngoài Thiếu Viêm Long, tại Tiên Giới chưa từng ghi nhận trường hợp thứ hai sở hữu Bạo Linh Thể. Tên kia cũng không muốn người khác biết về sức mạnh thực sự của mình nên hầu như không tiết lộ với ai về Bạo Linh Thể. Ta từng nghe hắn vô tình nói qua, Bạo Linh Thể đáng sợ là ở một chữ bạo, nó có thể bạo tăng uy lực công kích của một đòn tấn công lên nhiều lần. Cụ thể thế nào ta cũng không rõ ràng, bởi vì Thiếu Viêm Long chưa từng sử dụng đến Bạo Linh Thể, hay là nói chưa có đối thủ nào xứng đáng để hắn sử dụng nó.

Dương Thiên gật gù:

- Có vẻ rất lợi hại. Ngự Linh Tộc phòng ngự tự xưng đệ nhất, lại thêm vào Bạo Linh Thể bội hóa sức mạnh công kích, quả là một kẻ lợi hại.

Lạc Tuyết Long Hoàng nheo mắt nhìn Dương Thiên rồi nói:

- Ta rất muốn biết, giữa Thánh Tử Thiếu Viêm Long và Trảm Tiên Tiên Đế Dương Thiên, ai mới là kẻ mạnh hơn. Các ngươi đều được ghi nhận là tồn tại vô địch trong cùng cảnh giới, chưa từng thất bại lần nào.

Dương Thiên cười đáp:

- Ta cũng rất muốn biết.

Lạc Tuyết Long Hoàng tiếc nuối:

- Năm xưa nếu không có Hàn Sương ra mặt ngăn cản, Thiếu Viêm Long đã sớm đi tìm ngươi nói chuyện. Tiếc cho một màn kịch hay a. Có điều, trước khi biết rõ thực lực thật sự của ngươi, ta vẫn sẽ đánh giá Thiếu Viêm Long cao hơn. Bởi vì ta và tên kia đã từng giao đấu.

Mắt Dương Thiên sáng lên:

- Kết quả thế nào?

- Xem như không phân thắng bại đi. Dù sao chỉ là giao lưu, cả hai bọn ta đều không sử dụng toàn lực, giữ lại con bài tủ. Tuy không muốn thừa nhận, nhưng phòng ngự của Ngự Linh Tộc quả thực rất mạnh, cho dù là Long Tộc chúng ta cũng khó lòng phá được.

- Ồ, nói như vậy, dường như là ngươi yếu thế hơn?

- Ta chưa sử dụng đến thiên phú Không Gian Lực, hắn chưa dùng đến Bạo Linh Thể, cùng lắm chỉ tính là ngang ngửa, hắn cũng không làm gì được ta.

Dương Thiên nở nụ cười khó hiểu:

- Ta thấy ngươi đánh giá Thiếu Viêm Long rất cao, khi kể về hắn giọng điệu cũng nhẹ nhàng hơn. Lẽ nào đã có ý với hắn?

Trái với dự đoán của Dương Thiên, Lạc Tuyết Long Hoàng trả lời thẳng thắn:

- Hắn là một trong những người hiếm hoi được ta công nhận, cho nên thái độ sẽ tốt hơn. Nếu ngươi chứng minh được mình mạnh hơn ta, tất nhiên cũng sẽ có được sự tôn trọng của ta. Đây là đạo đối đãi với cường giả, không liên quan gì đến tình cảm nam nữ.

Dương Thiên thở ra một hơi:

- Không hiểu vì sao, ngươi mang đến cho ta một cảm giác rất lạ. Tựa như đây không phải tính cách thật sự của ngươi.

Lạc Tuyết Long Hoàng đột nhiên nhìn thẳng vào Dương Thiên:

- Việc đó quan trọng lắm sao?

Dương Thiên không hiểu lắm về câu hỏi của nàng:

- Không phải sống thật với bản thân mới là tốt nhất sao?

- Ngươi cho rằng ai cũng có thể sống thật với bản thân mình? Kể cả Long Hoàng như ta vẫn có những việc không thuận theo ý mình. Thánh Nữ, Thánh tử như Hàn Sương và Thiếu Viêm Long cũng phải chịu khổ vì tình. Kể đứng dưới thấp nhìn lên nói chúng ta sung sướng, nhưng chỉ có những người ngồi trên những vị trí cao mới hiểu được, tiên lộ chưa bao giờ là dễ dàng, cho dù là đối với bất kỳ ai. Dương Thiên, ta công nhận ngươi là tồn tại đồng cấp nên mới nói những chuyện này với ngươi. Nếu có thể, ta rất muốn biết, tiên lộ đâu mới là điểm cuối, và tại điểm cuối đó chúng ta có thể tự do làm điều mình thích hay không?

Trong nhất thời Dương Thiên không biết phải đáp lại thế nào. Không ngờ một câu vô tình của hắn lại khiến vị Lạc Tuyết Long Hoàng vốn kiệm lời này nói nhiều như vậy. Câu hỏi của Lạc Tuyết Long Hoàng cũng là điều mà Dương Thiên rất muốn biết. Chỉ khác là hắn đã tiến xa hơn nàng một bước, đạt đến Chân Tiên và nhận ra rằng, phía trên vẫn còn một cảnh giới cao hơn nữa. Tiên lộ ở đâu mới là điểm cuối, tại điểm đó liệu có được tiêu dao tự tại?

Câu hỏi không có lời đáp, hai người theo đuổi suy nghĩ của riêng mình. Mãi cho đến khi nhìn thấy ánh sáng cuối thông đạo, Lạc Tuyết Long Hoàng mới lên tiếng:

- Câu hỏi kia đã ám ảnh ta nhiều năm, ngươi không cần phải suy nghĩ nhiều về nó. Chỉ là nếu ngươi tìm được đáp án, hi vọng có thể nói cho ta biết. Đã đến nơi rồi, phía cuối thông đạo chính là chỗ của Hàn Sương. Ta đã dựng sẵn ở đó một đạo Long Văn viễn cổ che mắt những kẻ nhòm ngó, các ngươi đã lâu không gặp, cũng nên nói nhiều một chút.

Để lại hai từ "cảm tạ", Dương Thiên bước nhanh về phía ánh sáng cuối thông đạo:

- Hàn Sương, cuối cùng ta cũng có thể gặp lại ngươi.

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi honggiatamthieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 2319

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.