Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông Qua Tháp thí luyện Nội Môn (2)

Tiểu thuyết gốc · 1243 chữ

Mộ Xuyên dọc theo bậc thang gỗ khúc khuỷu chậm dãi đi lên đến tầng năm, lần này hắn đã cẩn trọng hơn nhiều không ngự không bay lên mà cẩn trọng chính mình tầng bốn vừa rồi tại tầng bốn phi thân bay lên mà không có chú ý quan sát chủ quan, lần này hắn thận trọng hơn tuy chậm mà chắc.

Cảnh của gỗ được đẩy ra tiến vào bên trong là vô số pháp bảo bày dọc hai bên mỗi loại hơn trục cái, Mộ Xuyên đi về phía có hàng chữ ‘’ Tùy Tiện Chọn Một Pháp khí mang đi, không hơn không kém ‘’, hắn bán tín bán nghi thầm tính toán nghĩ.: ~ ‘’ Lại là một cái khảo nghiệm tâm tính sao, làm gì có chuyện dễ dàng chọn lấy một pháp bảo chứ ‘’.

Hắn lùi chậm dãi về phía cửa rút một tấm phù ra dùng nó đánh thẳng về phía giá đựng vũ khí một kích, bụi bay tản mác tan đi để lộ ra phía dưới là một cây hoa yêu thụ với vô số nhánh gai góc khiến hắn giật mình kinh hãi ngẫm.: ~ ‘’ Chính mình vừa rồi thiếu chút nữa là đã sinh lòng tham tiến tới chọn một pháp bảo rồi, thật không ngờ đây lại là một ảo ảnh trận ‘’.

Nửa ngày sau khi suy nghĩ kỹ Mộ Xuyên liền xuống tháp gặp Dương Trần trưởng lão lấy bài danh, ông ta nhìn hắn một cái rồi cười nói.; ~ Tư chất tuy kém nhưng tâm tính lại vững vàng, ngươi có thể thuận lợi đi đến được tầng năm coi như cũng là may mắn, nói rồi ông ta ném về phía hắn một ngọc bài bằng ngọc đá màu bích ‘’ Nội Môn’’.

Mộ Xuyên cầm ngọc bài trên tay khom lưng ôm quyền đa tạ.

Dương trần nói tiếp.: ~ Tư chất của ngươi không quá tệ sau khi tiến nhập nội môn tìm đến Đan Phong Tháp gặp tiểu điệt u Dương Hoàng Chí đưa cho tiểu tử đó thư tiến cử của ta cho nó, bọn họ sẽ chiếu cố tìm cho ngươi một vị sư phu học luyện đan thuật, nói song phất phất tay ý muốn đuổi hắn đi.

Mộ Xuyên cầm trên tay ngọc bài thân phận liền phấn khích.: ~ Thật không thể tin được, cuối cùng sau bao nhiêu vất vả khổ cực mấy năm trời cũng được cầm cài bài danh Nội Môn đệ tử.

[ Đan Phong Tháp - Nội Môn ], Mộ Xuyên đi đến một cánh cổng lớn giơ bài danh chứng minh thân phân Nội Môn Đệ tử ra liền được đi vào bên trong, xuyên qua tầng tầng lớp kết giới trận pháp đi vào Nội Môn bên trong khung cảnh rộng lớn một thung lũng rộng lớn với vố tòa nhà kiến trúc tráng lệ nguy nga, đệ tử ngự không bay lại lên đến cả nghìn người, phía xa từng nhóm hơn trục người cùng nhau ngồi tọa thiền giới nhưng gốc cây Đa la cổ thụ. Hoà vào dòng người Mộ Xuyên ngự không bay xuống phía dưới, hắn đi loanh quang khắp nơi.

Chợt cảm nhận được có vài ánh mắt thăm dò đang dùng thần thức nhìn.

Mộ Xuyên không hề hay biết mải mệ thăm thú sung quanh, trên những cơ quan đảo bay chập trùng tản mác ra linh khí, hắn tiến về chỗ một gốc cây dưới mái hiên không ai ngồi liền bắt đầu thiền định tu luyện, hắn không khỏi cảm thán nghĩ : ~ Linh khí thật nồng đậm, khác xa so với bên ngoài kia linh khi thưa thớt.

Chợt bòng hình hai người một nam, một nữ từ phía xa ngự không bay đến, Mộ Xuyên liền cảm ứng được mở mắt ra.

Hắn chưa kịp mở lời nói thì nữ tử kia đã lên tiếng nói trước.; ~ Đồng huynh, lâu lắm rồi không gặp a.., không ngờ huynh cũng thuật lợi vượt tháp thí luyện nội Môn tiến vào Nội Các, người này không ai khác chính là Tô Uyển Nhi.

Trung niên nam nhân bên cạnh liền lên tiến nói.: ~ Vị Bằng hữu này là ai vậy Tiểu Sư Muội.?, hắn liếc nhìn Mộ Xuyên thầm đánh giá ‘’ Khai Dương Cảnh sơ kỳ nhất Trọng ‘’.

Mộ Xuyên liền đứng dậy ôm quyền thi lễ nói.: ~ may mắn vừa đủ tư cách thông qua, Tô bằng hữu đã quá lời rồi mới không gặp một khoảng thời gian mà cô cũng đã tiến cảnh lên tam trọng rồi, hắn nhìn sang trung niên nam nhân hỏi.: ~ Vị này là.?

Tô Uyển Nhi cười hào sảng khoác vai nói.: ~ Đây là nhị Sư huynh của ta tại Đan Phong Tháp huynh là u Dương Hoàng Chí.

u Dương Hoàng Chí tuổi 30, tu vị Khai Dương Cảnh trung kỳ nhị trong.

Mộ Xuyên ngẫm nghĩ ‘’ lần này gặp may rồi, không phải mất công đi tìm ‘’, hắn ôm quyền kính lễ nói.: ~ Là u Dương huynh lần đầu gặp mặt, tiểu đệ Họ Đồng tên Tử gọi ta là Đồng Tử được rồi.

Âu Dương Hoàng Chính đánh giá cử chỉ Mộ Xuyên rồi nói.: ~ Sư đệ khách sáo rồi, lần trước ta có nghe qua sư muội nói rằng nàng bị tập kích ở bên ngoài ngoại viện may mà có ngươi tương trợ…, vẫn là nên cảm tạ sư đệ, Hắn nói nhưng bày ra một bộ mặt khách khí nhưng trong thâm tâm chính là coi thường.

Mộ Xuyên xuất thân lớn lên từ giang hồ từ nhỏ gặp vô số loại người, đối với trung niên nam nhân trước mắt hắn ngoài mặt hảo sảng khách khí nhưng trong bụng chính là ôm một khối tiểu nhân tùy thời mỗi lúc đều có thể ra tay giết chết mình hắn nghĩ.

Mộ Xuyên chủ động nói thẳng.: ~ Không giấu gì sư huynh sau khi ta thuận lợi thông qua tháp thí luyện Nội Môn, Dương Trần Trưởng Lão cho một phong thư tiến cử nói là tìm đến Đan Phong Tháp tìm Âu Dương Hoàng Chí Huynh xin nhận chiếu cố, hắn nói liền đem phong thư đưa tới trước mặt hắn.

Âu Dương Hoàng Chí cầm thư đề cử trên tay không vội đọc mà liền trong lòng thầm có tính toán nói.: ~ Nếu đã là thư tiến cử của Dương Sư thúc thì ta liền đáp ứng đi làm ngay, hắn quay sang nhìn Tô Uyển Nhi rồi nói.: ~ Sư muội ngươi về Đan phong Tháp trước đi.. ta đưa Đồng sư đi tìm một vị bái sư luyện đan thuật.

Tô Uyển Nhi bên này lườm hắn một cái nói.: ~ Vừa mới được ra khỏi Đan Phong tháp, huynh đã muốn đuổi muội về rồi… ta không muốn.. ta muốn đi cùng các người.

Mộ Xuyên đứng bến cạnh nghe hai người cãi nhau cũng thầm cười khổ, chính mình cứ tưởng cứu người xây bảy tòa tháp ai ngờ giờ lại tự mình rước thêm phiền phức, làm tốt thì có thể là bằng hữu, nếu làm không tốt có khi trở mặt thành thù thì bỏ mẹ, hắn ngẫm nhìn về phía Âu Dương Hoàng Chí người này phải hết sức cẩn trọng.

Bạn đang đọc Phong Khởi Phàm Nhân sáng tác bởi yy12782358
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12782358
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.