Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khôn khéo tranh đoạt '' Bách Dược Thảo '' Hồi (1)

Tiểu thuyết gốc · 1133 chữ

Tu đạo tiên giả cũng ngộ, con đường bấp bênh chập trùng không nói lối đi nói nhỏ hẹp mà là cực khổ vô cùng, nhìn bên trái rồi đánh mắt nhìn phải nhìn lên rồi lại nhìn xuống đám người cùng với hắn tiến nhập vào Lũng Mây Cốc một cái bài danh tạp dịch đệ tử hơn trăm người trước đó võ giả uy phong lừng lấy hô một tiếng thì có người hầu kẻ hạ bỏ chút tiền liền có một đống hạ nhân nhưng bỏ đi trần tục đi tu đạo tiên giả thị phải chấp nhận, ngủ ngoài trời bù bụi không khác lắm với một kẻ đầu đường chợ chẳng khác là bao.

Mộ Xuyên thầm cảm thán một ngọn cả nghìn người, mỗi người chỗ để tu luyên đây là gì.: ~ xin vị sư huynh vị trí chỗ kia đã có ai ngồi chưa không biết ta có thể. Như biết hắn định nói điều gì người nọ liền lắc đầu nói.: ~ Ngươi chông lạ lắm chắc là tạp dịch đệ tử mới đến, nể tình ngươi là người mới đến chỉ điểm chút cho ngươi trong núi Vọng Nguyệt này càng chỗ cao thì linh khí càng nhiều nhưng không phải chỗ nào ngươi cũng có thể ngồi xuống, ngươi hiểu ý ta rồi chứ giờ thì đi đi đừng làm trễ nại thời gian tu luyện của ta.

Mộ Xuyên đi loanh quanh một vòng quanh núi lên xuống từng bậc thang tìm thấy một chỗ không quá cao cũng ít người ngồi tu luyện liền đi xuống chỗ một tán cây ngồi xuống thì chợt nghĩ ra điều gì đốt thốt lên.: ~ Mình còn chưa có công pháp tu luyện, mình quên mất là sau khi tiến nhập núi Vọng Nguyệt đi tìm Từ Trưởng lão lấy một bộ luyện khí quyết.

Hắn vội đứng lên chạy một mạch về Sảnh chính Núi Vọng Nguyệt, đi về phía Từ Trưởng lão hỏi.: ~ Tiền bối, xin cho tiểu bối hỏi người có phải là Từ Trưởng lão không, ta đến xin nhận một bộ luyện khí quyết.

Từ trưởng lão liếc nhìn một xuyên một cái quát lớn.: ~ Ngươi có biết bây giờ là mấy giờ không, nếu ngươi không nói ra lí do có thể thuyết phục ta thì đợi đến 10 năm sau rồi lấy Luyện Khí Quyết.

Mộ Xuyên thầm mắng trong lòng, ngươi con mẹ nó, có nhất thiết phải làm khó một đệ tử tạp dịch như ta không, nếu không nói ra được lí do thuyết phục sợ rằng phải chờ đợi đến 10 năm liên khua môi múa mép nói.: ~ Tiến bối, như ngài cũng đã thấy vãn bối mới nhập Lũng mây Cốc may mắn trong cả nghìn người tham gia khảo thí vãn bối may mắn mới có được cơ hội trong số đó tiến nhập nhận được một bài danh đệ tử tạp dịch, cũng vì đây là lần đầu tiên vãn bối đến núi Vọng Nguyệt nên còn nhiều bỡ ngỡ nên lòng không tránh được hứng khởi đi thăm thú tìm hiểu sung quanh nên mới vào giờ này tìm tới Từ Trường Lão nhận Luyện Khí Quyết mong ngài có thể nể tình nhắm mắt cho qua hành vi của tiểu bối a.

Cũng may cho Mộ Xuyên, Vị Từ Trưởng lão này cũng không phải là một kẻ tâm ngoan thủ lạc đem lời nói hóa hành động, mà chỉ muốn đe dọa thị uy trước một tiểu bối, từ trong không gian nhẫn giới chỉ Từ Trưởng Lão liến lấy ra ‘’ Luyện Khí quyết ‘’ ném về phía Mộ Xuyên Nói.: ~ Tiểu tử nói năng khá lẻo mép, được ta tạm thời sẽ không truy cứu nữa ngươi mau về tu luyện đi.

Mộ Xuyên ôm quyền kính lễ rồi xoay người trở về, dưới ngọn nến lờ mờ dựa lựng vào một bên vách cây đọc từng trang sách một, làm theo từng động tác vận dụng luyện khí thuật, một luồng nguyên khí từ bên ngoài dần dần được Mộ Xuyên dung nạp đi vào cơ thể.: ~ Thật dễ chịu a, đúng như trong sách có nhắc đến đây gọi là chân khí. Từng luồng nguyên khí dẫn nạp đi vào luân chuyển thành chân khí cơ thể bỗng nhẹ bẫng, Mộ Xuyên dần tiến vào nhập định tu luyện đến lúc trời sáng.

Vừa Mở mắt ra chân khí trong cơ thể luân chuyển khắp cơ thể khiến cho hắn rục rịch căng tràn sức sống, xương khớp kêu răng rắc.: ~ Giờ phải phải nghĩ biện pháp kiếm thêm linh thạch, muốn có chỗ đứng trong cái thế giới này thực lực quan trọng thiết yếu như mạng sống mà linh thạch càng quan trọng hơn.,mua đan dược, trao đổi công pháp, pháp khí,...vv. nghĩ đến đây hắn thờ dài lấy ra một viên hạ phẩm uẩn khí đan cho vào miệng cắn nuốt xuống, Mộ Xuyên nhanh chóng dùng chân khí của mình hấp nạp dược thảo của viên hoàn đan, khẽ vung một quyền đánh vế phía trước, bản thân trước kia là một võ giả tu luyện nội công hơn trục năm nhưng chỉ sau một đêm sử dụng luyện khí quyết vung đánh thử một quyền liền có thể cảm nhận được quyền này mạnh còn hơn lúc trước vài phần.

[ Vườn Bách Dược thảo ].: ~ Người mới đến một khối linh thạch hạ phẩm có một canh giờ vào tìm thảo dược đem ra bên ngoài bán hoặc trao đổi linh thạch, còn với người lâu năm hai khối linh thạch hạ phẩm cứ theo quy tắc cũ mà thực hiện.

Mộ Xuyên vừa đến liền hỏi. : ~ Sư huynh, tiểu đệ mới đến còn chưa biết…, xin hỏi thể lệ tham gia Vườn bách Dược thảo như nào?. Người nọ nói.; ~ huynh đệ mới đến chưa biết, mỗi tháng núi Vọng nguyệt chúng ta sẽ khải mở để cho đám đệ tử tạp dịch chúng ta có thể vào tìm kiếm dược bảo nhằm trong số đệ tử tạp dịch có thêm phần đề thăng thực lực ra thăng tu vi Sơ Khai cảnh.

Mộ Xuyên thầm nghĩ.: ~ ‘’ Mỗi Tháng tháng mở một ngày, mà những những tên có thực lực cận đỉnh phong và trung kỳ của Sơ Khai sẽ tham gia vào buổi sáng và buổi chiều chỉ còn lại mấy tên mới khởi đầu luyện khí như mình, lúc tối muộn vào đó xem còn sót chút dược thảo nào kiếm chút đem trao đổi kiếm lời thôi chứ ban ngày và buổi chiều không có chút vọng tưởng tranh đoạt .’’

Bạn đang đọc Phong Khởi Phàm Nhân sáng tác bởi yy12782358
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12782358
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.