Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẻ Người Tốt

Phiên bản Dịch · 1465 chữ

Thời điểm Hoàng Ca tỉnh dậy, cảnh tượng ngơ ngác nhất là thấy toàn bộ đàn em của mình mỗi người trong tay đều đang ôm một chai rượu, uống tới đỏ mặt tía tai, xiêu vẹo ngã trái ngã phải.

“…”

Còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, trước mặt hắn đã nhiều thêm một chai —— chính là chai lúc nãy hắn luôn miệng khen ngon.

Hoàng Ca theo bản năng nhìn qua.

Người đưa không ai khác là thiếu nữ mặc đồ đen, ngón tay cô tinh tế trắng muốt.

“Kỷ Sơ Tranh…”

“Ấn hắn xuống.” Sơ Tranh phân phó Tam Mao.

Tam Mao “…”

Tam Mao đau đầu, dù sao đăc tội cũng đắc tội rồi, thêm một người nữa cũng như nhau, lại gọi thêm người phụ đè Hoàng Ca xuống.

“Kỷ Sơ Tranh cô muốn làm gì!” Hoàng Ca nổi giận gầm lên một tiếng.

“Đút rượu cho anh.”

Sơ Tranh nhéo cằm hắn, trực tiếp đổ rượu vào trong miệng. Hoàng Ca kịch liệt giãy giụa, cổ không ngừng nuốt.

Tam Mao có chút sợ, thật sự không xảy ra chuyện đi?

Một chai lại một chai thấy đáy, sắc mặt hắn đã có dấu hiệu cơn say, miệng lớn tiếng mắng: “Kỷ Sơ Tranh cái tiện nhân, bản thân không biết đã bị bao nhiêu người ngủ qua, thế mà còn kiêu sa cùng giả vờ giả vịt, đừng để tao thoát ra khỏi đây, tao đè…”

Tửu lượng còn khá tốt.

Thêm.

Sơ Tranh lại rót, lần này Hoàng Ca dường như phê lắm rồi, mắng cũng không còn mạnh miệng được nữa.

Sơ Tranh thả chai rượu: “Ai phái anh đến đối phó tôi?”

Khi Hoàng Ca không còn sức chống cự, Sơ Tranh bắt đầu hỏi chuyện.

“Ha ha ha tiểu tiện nhân mày đắc tội không ít người nha, xứng đáng! Lúc trước tao xem trọng, mày còn chê, hiện tại nhìn đi, tao nhổ vào thèm!”

“Ai phái anh đến đối phó tôi?”

Hắn ta càng chửi càng tục, sự nhẫn lại của cô chạm tới ranh giới, cầm lên cây gậy lúc nãy lục soát được liên tục đánh vào người Hoàng ca.

Hoàng Ca bị đánh đến kêu oai oái mới không cam lòng khai ra.

Hắn cũng không biết là ai, chỉ là có một dãy số lạ nhắn tin đến cho hắn, bảo hắn đối phó cô, tiền giao dịch đặt ở bồn hoa gần đó, chỉ đạo hắn tự mình đi lấy.

Bởi vì đối phương cho rất nhiều tiền, hơn nữa còn hứa hẹn làm xong sẽ thưởng thêm chút đỉnh, bản thân vốn đã ghi hận Kỷ Sơ Tranh, Hoàng Ca liền động tâm.

Hắn kêu la ôm đùi Sơ Tranh, tỏ vẻ chính mình về sau không dám.

“Uống.” Sơ Tranh đem rượu đưa cho hắn.

“Uống, tôi uống, tôi uống.” Hoàng Ca ôm chai rượu nốc ừng ực ừng ực.

Kỷ Đồng Đồng làm việc rất kín đáo, một chút manh mối cũng không lưu lại.

Không hổ nhân vật sống tới cuối cùng.

Sơ Tranh kêu Tam Mao trông chừng đám người Hoàng Ca, đợi bọn hắn uống xong, đều đem toàn bộ quần áo lột sạch.

Nghe nói ngày đó đám người bị bên phục vụ phát hiện, ai nấy đều lõa lồ không mảnh vải, suýt chút đưa cả bọn lên đồn.

-

Sơ Tranh rời đi KTV, bên ngoài phố xá xa hoa truỵ lạc, đèn vàng lộng lẫy, cuộc sống ban đêm coi như chính thức bắt đầu.

Cô từ từ đi dọc men theo con đường, ánh mắt lặng lẽ quan sát, rơi vào trầm tư.

Bằng cách nào mình đến được đây?

Hệ thống kia có mục đích gì?

Chẳng lẽ đơn thuần là muốn nàng phá gia?

Vậy cũng quá thiểu năng trí tuệ rồi đi.

Sơ Tranh tạm thời không muốn đào sâu về vấn đề này, trước mắt cô phải làm sao để trở về.

Chết cũng không về được, sẽ bị quay lại chỗ đó...

“Đứng lại!”

Sơ Tranh bỗng dưng nghe thấy một tiếng quát lớn.

Đang từ suy nghĩ bị lôi về hiện thực, phát hiện chính mình không biết khi nào, đi đến một con đường cực kỳ hẻo lánh.

Phía trước có người chạy tới, cách cô hơn 10m.

“Chạy? Ai cho mày chạy! Tao cho mày chạy chưa?”

“Lúc nãy không phải rất mạnh hả?”

“Tiếp!”

“Lên a!”

“Mẹ nó, tao không xử mày tao là con mày!”

Mấy người trước mặt, chân đá tay đấm liên tục.

Sơ Tranh không ngăn cản, đứng đó như nhìn quần đoàn diễn kịch.

Kỳ thật, nội tâm cô đang không ngừng chửi rủa.

Quá đáng sợ, tùy tùy tiện tiện đi nhầm, liền gặp chuyện ngay được. Bọn họ liệu có liên đới tới mình không nha? Bây giờ cô có thể chạy không? Đen đủi bị coi thành đồng lõa của tên kia thì phải làm sao bây giờ? Dù không chết được nhưng bị diệt khẩu gì đó cũng rất đáng sợ a, cô không muốn a!

A a a a!

Nơi này là nơi nào!?

Cô muốn về nhà!

【 Ký chủ, có nhiệm vụ ẩn! 】Hệ thống vui sướng.

Sơ Tranh thần sắc lạnh nhạt hỏi: “Nhiệm vụ gì?”

Bịp bợm, gì mà thế giới cho tân thủ, tân thủ mà xuất hiện nhiệm vụ ẩn à, ai tin?

【 Nhiệm vụ ẩn: Giúp Diệp Trầm để nhận Thẻ Người Tốt, Diệp Trầm chính là người đang bị đánh phía trước, ngàn vạn đừng để Diệp Trầm hắc hóa nga ~】

Sơ Tranh: “???”

Cái gì Thẻ Người Tốt?

“Mi không phải phá của hệ thống?”

【 Cái này cái này… Làm việc và nghỉ ngơi phải kết hợp!】 Hệ thống mạnh mẽ giải thích.

Này cùng làm việc và nghỉ ngơi kết hợp có quan hệ gì?

Bao năm đèn sách thật sự vất đi!

Sơ Tranh suy tư một lát: “Nếu không làm sẽ như thế nào.”

【 Ký chủ, nhiệm vụ không làm tốt, cô sẽ không thể rời đi thế giới này, cô sẽ lặp lại, thẳng tới khi hoàn thành mới thôi, có phải hay không thực đáng sợ? 】

“…”

Chó má!!

Sơ Tranh mặt vô biểu tình nhìn đám người bên kia.

【 Ký chủ không ra tay sao? 】 Bây giờ cứu hắn, nói không chừng liền có thể đạt được Thẻ Người Tốt a! Ra tay đi ký chủ!!

“Đánh không thắng.” Sơ Tranh rất bình tĩnh nói ra lý do.

【… Không phải mới nãy? 】Lợi hại lắm mà?

Sơ Tranh không lại đáp lại hệ thống.

Diệp Trầm tên này…

Giống như có điểm quen tai a!

Nơi nào nghe qua? Chẳng lẽ là người nguyên chủ trước kia bắt nạt?

Trong lúc Sơ Tranh cân nhắc, bên kia đã kết thúc ẩu đả.

Một người nắm cổ áo thiếu niên.

“Ranh con, tao nói này, lần sau nếu lại không có mắt, không chỉ thế này thôi đâu!”

Đám người cợt nhả rời đi.

Thiếu niên quỳ rạp trên mặt đất, mặt cúi gằm, mấy lần cố gắng đứng lên.

Đáng tiếc đều thất bại.

Sơ Tranh liền như vậy nhìn hắn thử rất nhiều lần, tới khi không thấy hắn dậy được nữa, mới nhấc chân đi qua.

Cô ngồi xổm trước mặt thiếu niên.

Đột nhiên nhiều ra một người, thiếu niên ngẩng đầu liền đụng phải một khuôn mặt khiến người khiếp sợ.

… Diệp Trầm trong lòng trầm xuống.

Hai người yên lặng đối diện, Diệp Trầm không dám động, hắn không biết cô muốn làm cái gì.

Sơ Tranh đôi môi khẽ nhếch, thanh âm mang theo lạnh lẽo: “Tôi là người tốt sao?”

Diệp Trầm đầu tiên là sửng sốt, theo sau lộ ra biểu tình châm chọc.

Hôm nay do hắn xui xẻo.

Gặp đám kia người, lại gặp được Kỷ Sơ Tranh…

Sơ Tranh chờ hắn trả lời.

Nhưng thiếu niên chỉ có biểu tình châm chọc, cũng không hé răng, rất có một bộ ‘ tự nhận xui xẻo, ngươi muốn như thế nào liền như thế nào ’ bộ dáng.

【 Ký chủ, cô như vậy là không được, phải là tận đáy lòng hắn xác nhận mới được. 】

Sơ Tranh: “…” Phiền toái như vậy?

【… Này, này...? 】 hệ thống nói lắp, 【 Chắc không sao, Ký chủ cố lên nga! 】

Sơ Tranh cân nhắc…

【 Ký chủ, trước đừng tiếp tục cân nhắc, làm người tốt a! 】

Sơ Tranh: “…”

Sơ Tranh mặt vô biểu tình hướng thiếu niên vươn tay.

Thiếu niên đột nhiên co rụt lại, đáy mắt xẹt qua một sợi ám trầm quang mang.

Bạn đang đọc Phong Cách Đại Lão Này Hình Như Không Đúng của Mặc Linh

Truyện Phong Cách Đại Lão Này Hình Như Không Đúng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15740850
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.