Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1117 chữ

Dịch và biên bởi team Thiên Kiêu Tông

Chương 38: Như nước với lửa (1)

Ánh sáng của ngọn lửa chiếu vào khuôn mặt của Lý Bạn Phong, khiến hắn tỉnh lại, chậm rãi mở mắt.

Khuôn mặt mang theo nụ cười ân cần của người bán hàng rong đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh mà nhìn Lý Bạn Phong.

“Cậu tỉnh rồi sao? Đây, uống một ly nước hoa quả đi cho tỉnh táo lại.”

Nước hoa quả là một loại đồ uống gần giống như sinh tố hoa quả, nhưng lại khác biệt về mặt cơ bản, nước uống hoa quả dùng màu thực phẩm và đường hoá học để pha ra.

Ly nước hoa quả này là vị quả quýt.

Trong miệng của Lý Bạn Phong hiện tại vừa khô vừa đắng, có một ly nước như vậy cũng không tệ lắm.

Lý Bạn Phong uống hết ly nước hoa quả bèn hỏi về việc nhập đạo, người bán hàng rong tươi cười, tràn ngập sự chân thành nói: “Chúc mừng cậu, cậu thanh niên, cậu đã thoát khỏi sự uy hiếp của Thiên Quang và trở thành một tu giả, cũng chính là ám năng giả mà người ngoại châu hay nói.”

Ngữ khí của người bán hàng rong sao lại kỳ quái như vậy?

Ngữ điệu của gã toát lên vẻ chính trực của quan lại, không còn mang vẻ chợ búa như ban nãy nữa.

Lý Bạn Phong hỏi lại: “Tôi vào đạo môn nào vậy?”

“Không phải trước đó cậu muốn trở thành lữ tu hay sao? Nguyện vọng của cậu được thực hiện rồi!” Người bán hàng rong lại rót một ly nước hoa quả cho Lý Bạn Phong.

“Vậy là tốt rồi.”

Lý Bạn Phong nâng ly nước hoa quả lên uống một hớp lớn, ly này là vị dứa, ly nước màu hoàng kim mang theo mùi hương đặc trưng của quá dứa xộc thẳng vào mũi.

Nhìn thấy màu hoàng kim này làm hắn nhớ tới cảnh tượng trước khi hắn ngất xỉu, khi đó hắn thấy được một loại bột màu hoàng kim, còn kèm theo một vầng sáng màu xanh da trời trộn lẫn màu xanh lá cây.

“Chỉ là lữ tu thôi sao?” Lý Bạn Phong lại nhìn chăm chú vào người bán hàng rong.

“Cậu vừa hỏi một vị khách khác rằng liệu có thể kiêm tu hai đạo môn hay không, tôi thay hắn trả lời cậu về vấn đề này, cậu có thể kiêm tu hai đạo môn!”

Quả thật!

Quả thật đã xảy ra vấn đề rồi!

Lý Bạn Phong hỏi: “Tôi kiêm tu hai đạo môn nào vậy?”

Người bán hàng rong trầm ngâm một lúc lâu rồi nói: “Là lữ tu và trạch tu.”

Bột màu xanh da trời là lữ tu.

Còn màu hoàng kim là trạch tu.

Lý Bạn Phong đờ đẫn một lúc lâu mới thốt lên hỏi: “Trạch tu và lữ tu sao có thể tu hành song song được?”

Hai đạo môn này tồn tại như thế nước với lửa.

Người bán hàng rong kiên nhẫn giải thích: “Vị khách vừa nãy cũng nói rằng kiêm tu hai đạo môn sẽ rất khó để lấy được thành tựu, nhưng tôi cho rằng quan điểm này là không chính xác.

Khi một người kiêm tu hai đạo môn, sức chiến đấu so với tu giả tu một đạo môn đồng cấp sẽ mạnh hơn một chút, dù là thấp hơn đối thủ một cấp thì cũng có thể dùng thủ đoạn của hai đạo môn mà đánh ngang tay với đối thủ.

Cái này chẳng lẽ không phải ưu thế hay sao? Cái này chẳng lẽ không phải tiềm lực sao? Ta cho rằng tương lai của người kiêm tu hai đạo môn rất sáng sủa!”

Lý Bạn Phong gật đầu nói: “Tôi cũng cho rằng tương lai sẽ rất sáng sủa, nên tôi mới đặt câu hỏi rằng trạch tu và lữ tu làm thế nào mới có thể tu hành song song?”

“Đầu tiên chúng ta bàn về trạch tu trước.”

Người bán hàng rong kiên nhân giải thích: “Bởi vì tính chất đặc thù của trạch tu nên đạo môn này có thể tu hành song song với rất nhiều đạo môn, ví dụ như khuy tu.

Khuy tu chuyên môn nhìn trộm và truy bắt, nếu như trạch tu giả có thể kiêm tu khuy tu, thì có thể ngồi nguyên trong nhà mà đi theo dõi hành tung của một người nào đó, nếu như bị bại lộ thì trạch tu giả cũng có thể đảm bảo sự an toàn, vì đã có trạch linh bảo vệ.

Mà trạch linh có thể nâng cao năng lực của khuy tu, có thể đuổi theo kẻ địch dù cách xa ngàn dặm, thậm chí là cả vạn dặm, thậm chí có thể xoá bỏ ngăn cách. Cho nên tôi mới nói rằng trạch tu cực kỳ hợp để kiêm tu đạo môn khác.”

Lý Bạn Phong gật đầu nói: “Đúng là cực kỳ thích hợp, nên tôi mới hỏi là trạch tu và lữ tu tu hành song song kiểu gì?”

Người bán hàng rong lại tiếp tục giải thích: “Chúng ta bàn về lữ tu, lữ tu cũng là một đạo môn cực kỳ phù hợp để song tu, không nói đâu xa xôi, hãy nói về chưởng quỹ Hàn của tiệm thuốc Bách Sinh của Dược Vương Câu.

Người của Dược Vương Câu không ai không biết nàng là dược tu, nhưng lại rất ít người biết rằng nàng cũng kiêm tu lữ tu, đi ngàn núi, vượt vạn sông để vơ vét vô số kỳ trân dị bảo mới có thể kinh doanh tiệm thuốc Bách Sinh, cậu nói xem lữ tu có phù hợp để song tu hay không?”

“Phù hợp, cực kỳ phù hợp” Lý Bạn Phong cực kỳ tán thành: “Tóm lại là, trạch tu và lữ tu song tu kiểu gì?”

“Trạch tu là lữ tu là hai đạo môn cực kỳ phù hợp để song tu, nếu như đặt chung hai đạo môn này với nhau, không phải là rất phù hợp hay sao…” Thanh âm của người bán hàng rong ngày càng nhỏ.

Lý Bạn Phong rất nghiêm túc mà hỏi: “Tốt chỗ nào vậy?”

“Để tôi nghĩ rồi nói cho cậu…” Người bán hàng rong xoa xoa mồ hôi trên trán.

“Được, tôi nghe, nghĩ đi rồi nói.” Lý Bạn Phong vẫn nghiêm túc đáp.

Im lặng mấy phút, gió lạnh đảo qua, trên trán của người bán hàng rong toát ra mồ hôi lạnh: “Tôi không nghĩ nổi.”

Bạn đang đọc Phổ La Chi Chủ của Sa Lạp Cổ Tư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babydonthurtme
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.