Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

H+ nhẹ

Phiên bản Dịch · 940 chữ

“Candy” Hắn gọi nàng một cách ngọt ngào, thuận tay ấn đầu nàng vào ngực mình rồi nối “Đừng ngốc như vậy, một ngày nào đó anh vẫn sẽ phải ăn em thôi.”

An Nhiên nuốt nước bọt.

Bắt đầu tưởng tượng đến mùi vị chỗ đó của đại ca sẽ như thế nào, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng vẫn giữ vững ở màu xanh lục.

“Anh muốn liếm em, ngoan vén áo lên.”

Đôi tay cô nhóc lại không muốn kéo áo ba lỗ lên. Gia Hứa chưa chờ nàng cởi xong đã kéo nàng đến trước mặt mình, gấp gáp vội vàng chẳng còn bình tĩnh chút nào. An Nhiên khom người ôm đầu hắn vô thức, hắn liền há miệng mút bầu ngực nhỏ của cô.

Có lẽ con người đều có quá trình hình thành thói quen, mới đầu ngoài đau ra thì nàng không còn cảm giác khác, nhưng bây giờ thì khác rồi, đầu lưỡi của hắn vừa lướt qua, cả người An Nhiên liền run rẩy.

Không chỉ run, còn xảy ra phản ứng sinh lý rất nhanh chóng.

“Đại ca, em buồn tiểu rồi.”

Gia Hứa không chịu thả người đi, lâu lắm rồi hắn mới được liếm ngực An Nhiên, vì thế hắn liền duỗi tay xuống phía dưới nơi cấm kị của nàng, gần như phủ lên toàn bộ đống thịt mềm mại, “Còn buồn không?”

Nói rồi mím môi mút núm vú của cô, bàn tay ấm áp dày rộng đè lên nơi bí ẩn, An Nhiên trực tiếp rên một tiếng.

Run như cầy sấy…hắn chạm rồi! Thật sự chạm rồi!

Cơ thể nhanh chóng mềm nhũn, mặt cũng đỏ ửng, mắt nhỏ lại có chút đờ đẫn nhìn rất kích thích.

Lòng bàn tay nam sinh dính chất lỏng trong suốt sền sệt, hắn ngước mắt nhìn nàng hơi bất ngờ, “Phía dưới của em ướt rồi.”

An Nhiên cho rằng mình đã tiểu, bụng co lại như muốn che đi, vừa khóc vừa nấc.

Mẹ nó mất mặt chết đi được.

“Đồ ngốc, đừng khóc nữa.” Gia Hứa hôn cổ nàng, giọng mang ý cười.

An Nhiên khụt khịt, lông mi nhuốm nước mắt ướt đẫm. Tay nhỏ sờ tới sờ lui trên ngực hắn, đụng đến đầu nhũ của Gia Hứa, cô to gan nhéo một cái. Lúc này lại đổi thành đại ca run rẩy.

Đại ca run xong ôm nàng vào lòng.

Dường như đang suy nghĩ chuyện khó xử gì đó, lông mày đột nhiên nhăn chặt lại. Hắn rất đẹp trai, vẻ ngoài và dáng người đều là cấp bậc nam thần, vai rộng eo hẹp, nếu hắn muốn kẹp cô, thì cô chính là con khỉ bị kẹt ở ngọn núi, không tạo phản được.

An Nhiên không ngủ được, bèn nghịch tóc hắn, bắt trước hôn lên tai Gia Hứa. Thấy hắn không có phản ứng gì lại lè lưỡi liếm vành tai, liếm rất hăng say, duỗi chân kẹp lấy eo hắn.

Xun xoe gây sự chú ý.

Ấy, mùi vị của đại ca tuyệt vời quá.

Thịt lợn ở chợ bán thức ăn cũng không ngon bằng.

Gia Hứa móc lấy chiếc quần đùi nhỏ lỏng lẻo trên người nàng xuống, An Nhiên thấy vậy liền nhanh chóng kéo nhẹ lại.

An Nhiên kêu “đừng” nhưng Gia Hứa đã không thể kìm lại lửa nóng của bản thân nữa.

Dứt khoát kéo quần đùi bông màu vàng nhạt ra, ngón tay dài với vết chai ma sát theo khe hở.

Cô nhóc há miệng hình chữ O, cố kìm lại tiếng rên, hai tiếng ưm ưm phát ra từ miệng làm nàng xấu hổ muốn chết đi sống lại.

Tiếng nước chảy xấu hổ nhanh chóng truyền đến từ khe hở, An Nhiên khó chịu vô tình ưỡn ngực đến gần mặt hắn. Hai đầu núm nhỏ căn bản không đủ vừa miệng, Gia Hứa dùng mũi hít một hơi sâu rồi cọ cọ, bàn tay to nắn bóp cặp mông gầy của nàng.

Mông An Nhiên vừa căng vừa nảy.

Hắn chưa từng bóp mông con gái nên vừa chạm vào là không dừng lại được. Liên tục bóp mấy lần, bóp đến nỗi làm nàng không thể di chuyển trong lòng hắn. Gia Hứa liền đi sâu vào hang động nho nhỏ mê người đó. Đáng giận là viên kẹo nhỏ của hắn chỉ có một cái khe, ngón tay không cần quanh co đã tìm được.

Trong chốc lát đã chảy ra rất nhiều nước làmGia Hứa dứt khoát vén chăn lên, lấy tay tách đùi nàng ra ngắm nhìn thật rõ.

An Nhiên lần đầu tiên bị đại ca sờ đến nỗi mơ mơ màng màng, dục tiên dục tử. Lúc phục hồi tinh thần lại, nàng không thấy đầu đại ca đâu nữa. Tên này đang tách chân cô ra, cúi đầu vào ngửi…Tổn thọ rồi, nơi không thể miêu tả của tiểu đệ bị đại ca nhìn sạch rồi!

A a a a a ~

“Đại ca anh làm gì vậy?”

An Nhiên ngơ ngác ngồi dậy, lọt vào trong tầm mắt là tấm lưng thon chắc, xương cột sống rõ ràng, làn da đen hơn cô một sắc độ của Gia Hứa. Xương cụt, rãnh mông mê người biến mất trong quần lót màu xanh biển.

Mông rất vểnh là hình dạng đẹp được luyện ra khi lấy người ta làm bao cát hàng năm.

An Nhiên hơi mê say, hai đời rồi, đây là lần đầu tiên nhìn rãnh mông của đàn ông mà mất hồn.

Bạn đang đọc Phiếu Cơm Đại Ca của 나비 케곡
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vietanhiq200
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.