Không được nói lung tung
trans, edit: wings195.
nghe hai người nói những lời cảm động, Nguyệt Thính Linh tự cảm thấy hổ thẹn , vì hôm qua mình đã có ý định bỏ trốn, nàng nắm lấy tay hai người , chân thành xin lỗi:" cha , nương, con không nên bỏ hai người mà đi."
"Ngốc, con không phải đứng đây sao, sao nói bỏ đi được?" Nguyệt không biết đêm qua xảy ra chuyện gì, nàng thương yêu xoa đầu nữ nhi, vì hạnh phúc của nàng mà cảm thấy lo lắng.
Con gái lớn đã bỏ trốn, hiện tại chỉ có thể gả tiểu nữ nhi cho Nam Minh Vương, nàng còn không lo lắng được hay sao?"
"Cha, nương, các người đừng quá lo lắng ta sẽ không vì bản thân mình mà bỏ đi, sở dĩ ta quyết định gả cho Nam Minh Vương." Nguyệt Thính Linh nghi hoặc về sư phụ mình, nhưng nàng đã đồng ý với sư phụ, cái gì cũng không thể giải thích, không còn cách nào là phải tiếp tục giấu diếm.
"Linh nhi, ngươi cũng biết Nam Minh Vương đáng sợ đến ức nào, gả cho hắn chẳng khác nào đi chịu chết?" Nguyệt Danh Sơn bi ai nói, gương mặt đầy ưu thương.
Thế nhưng ngoại trừ ưu thương thì ông không còn cách nào khác? Hoàng thượng cũng sẽ sai người truy đuổi, ngộ nhỡ bị bắt trở lại, sẽ còn thảm hải hơn.
lúc này đi cũng chết, không đi cũng chết thật làm người khó xử.
"Con đương nhiên biết hắn đáng sợ, thì hắn là Diêm La Vương, vì Cha và Nương Ta cũng muốn gả. Cha, Nương con gái của hai người phúc lớn mạng lớn, thầy bói bói ta có thể sống đến ngoài tám mươi tuổi, không có vì hắn mà dễ chết như vậy, hai người đừng quá lo lắng. Thay vì ở đây lãng phí tâm tư vào chuyện này, chẳng bằng cùng nữ nhi đi chuẩn bị đồ cưới, gả con ra ngoài."
Nguyệt Thính Linh phản ứng phóng khởi, làm cho hai người cảm thấy vui mừng nhưng cũng có vài phần không nỡ.
Nữ nhi hiếu thuận vì mình , sao bọn họ nỡ để nàng đi vào chỗ chết?
thế nhưng bọn họ cũng chẳng có biện pháp nào, hoàng lệnh khó trái!
"Linh nhi, nữ nhi của nương, nữ nhi tốt của nương." Nguyệt phu nhân ôm Nguyệt thính Linh cảm động khóc oà.
Nguyệt Danh Sơn cũng cảm động ôm lấy hai người, chỉ là ông không có khóc, đau lòng nhìn con gái, thật muốn đem hết thảy những điều tốt nhất cho nàng.
Ông sinh được ai người con gái, cả hai đều thương yêu như nhau, chưa từng thiên vị, nhưng bây giờ trong lòng ông đã thiên về Linh nhi, nữ nhi hiếu thuận.
"được rồi được rồi., cha nương, các người đừng như vậy, nói cho con biết, hoàng thườn định hôn là ngày nào? Nguyệt Thính Linh dí dỏm hỏi, không để bầu không khí trầm xuống, sinh yên lặng.
chuyện đã định, hà tất suy nghĩ nhiều, của an an ổn ổn thôi.
'là ngày muời áng này, cũng chính là ba ngày sau." Nguyệt Danh Sơn không được thoải mái như nàng, ngực vẫn còn lo lắng như cũ, ông không khống chế được bản thân mình.
"oa, hôm nay ngày 14, mai là 15, Nam Minh Vương lại muốn giết người nha">
"Linh Nhi, con không th nói những lời như vậy, sau này đến Nam Minh Vương phủ, Không thể nói lung tung chuyện Nam Minh Vương là sát nhân, làm nhiều ít nói, không rước hoạ sát thân , hiểu chưa?"Nguyệt Phu nhân nhanh chóng che miệng nàng, không cho nàng tiếp tujcnois về chuyện này.
ai ai cũng biến Hoàng Thượng và Nam Minh Vương là huynh đệ tình thâm, tình cảm hai người rất tốt nếu ai bất kính với Nam Minh Vương, không đợi Nam Minh Vương đông thủ, thì Hoàng thượng cũng ban chết.
" Nương, con đã biết, nếu còn ba ngaỳ, ta muốn ba ngày này phải thật tuyệt mỹ. Ta hiện tại liền ra phố đạo chút, còn chuyện hôn lễ, phiền Cha nương xử lý, hì hì". Nguyệt Thính Linh vừa nói xong thì cũng đã chay mất, toàn thân đều toả ra sức sống
Nguyệt phu nhân và Nguyệt thừa tướng nhìn theo bóng lưng nàng , ngoài trừ lo lắng cũng không biết làm gì?
Đăng bởi | Wings195 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |