Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn Nhau Thấy Ghét.

Phiên bản Dịch · 624 chữ

Edit:wings195.

Ngươi cảm thấy có thể sống được bao lâu---Nguyệt Thính Linh nghe câu nói này, vẻ tươi cười trên mặt vụt tắt, mặt ngơ ngác nhìn hắn, không nói lời nào.

Nàng hiểu hắn nói như vậy, không phải ý nói mười năm trăng tròn nàng sẽ chết sao?

Phong Thiên Trạch nhìn phản ứng của nàng, không tính là quá lớn, ý sợ hãi không rõ ràng, hoặc có thể là nàng không hề sợ, y nghi ngờ hoỉ:"Lẽ nào ngươi không sợ sao?Có vẻ như ngươi đã biết , mười năm trăng tròn, bản vương sẽ biết thành Huyết Sát quỷ, sẽ giết người bên cạnh, nhất là ngươi."

"Ngươi yên tâm, mười năm trăn tròn ta sẽ trốn đi, trốn thật kĩ, ngươi tìm không được, chờ sau khi ngươi muốn giết người, muốn giết ai thì giết, không liên quan đến ta."mặt hiện ý cười trả lời hắn.

Hắn cho nàng một cái cười lạnh, đến gần ,từ trên cao nhìn xuông, âm trầm nói:"Không tệ, có chuẩn bị mà đến, ngươi cảm thấy có thể trốn được sao?"

"Cái này không nhọc ngươi phí tâm, bây giờ người nên cho ta ít đồ ăn, ta rất đói, chút sức lực đều không có.Nam Minh Vương, tuy ràng hai ta nhìn nhau không thuận mắt, nhưng cũng là người quen biết một thời gian, đã là phu thê, ngươi không nhẫn tâm để ta chết đói chứ?"

Nhìn nhau không thuận mắt---Nàng nói lời này có nghĩa là nàng ghét hắn.

Phong Thiên Trạch nghĩ vây, trong lòng không thoải mái, lạnh lùng trừng mắt, không nói cái gì.

Nguyệt Thính Linh thấy hắn như vây, có lẽ là thấy nhiều, sinh ra miễn dịch, bất tri bất giác, nàng không còn sợ nữa, tiếp tục ai oán nói:" Ngươi đừng nhìn ta như vậy có được không, ta thật sự thật sự rất đói bụng, nhìn ta nữa, ngươi không cần ra tay giết ta ta cũng đã đói chết."

"..."

Còn có thể khoa trương như vậy?

Hắn nhìn biểu tình khoa trương của nàng, ngực sinh ra loại cảm giác kì quái, bởi vì trên người nàng hắn cảm thấy được sự vui vẻ và thoải mái.

Một người có khả năng nhiều biểu tình phong phú.

Lúc này, còn có tư tưởng ăn uống, rốt cuộc là thể loại nữ nhân gì?

Hắn đoán không ra?nàng là người như thế nào.

"Này, nhì đủ chưa?"Nay đưa bàn tay năm ngón, quơ qua quơ lại trước mặt hăn, muốn cho hắn hồi phục lại tinh thần.

Phong Thiên Trạch thấy bàn tay nhở bé trước mặt, hồi thần, xoay người, hạ lệnh:"Đưa Vương phi tới bắc lâu, sau này nàng sẽ ở đấy."

Lúc này , tỳ nữ đột nhiên từ hai bên trái phải đi ra, đứng ngoài cửa,cung kính nhận lệnh:"tuân mệnh".

Nguyệt Thính Linh không hiểu, thị nữ từ đâu đến, hỏi:"này, mặt lạnh, mấy người này từ đâu đi ra?".

Nàng vừa kiểm tra, trong vòng một dặm ngoại trừ hắn và nàng, không hề có kí tức của bất kì ai.

Chắng lẽ võ công của nàng yếu, không có cảm giác được.

Nếu quả như vậy, thì tỳ nữ kia cũng là người có võ công, hơn nữa chỉ có thể hơn nàng.

Mặt lạnh--nghe được nàng gọi hn như vậy, Phong Thiên Trạch mày kiếm cau lai., mặt lạnh như băng.

Không ai dám đặt biệt hiệu cho hắn.

Thế nhưng không biết tại sao, nghe nàng gọi y như vậy, cũng không lấy tức giận, thậm chí còn có cảm giác thân thiết.

Tại sao?

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                                                  ◦•●◉✿tђâภ╰❥.
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.