Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực Sự Sợ

Phiên bản Dịch · 543 chữ

edit:Wings195.

Phong Thiên Trạch đứng thẳng người, mi tâm đường như cau lại, trong mắt sát khí càng nặng, như muốn giết người, nhìn chằm chằm nữ nhân trưươc mặt, không nói một câu.

Hắn không cùng nữ nhân chung đụng mười năm lăm, hắn không biến, nữ nhân bây giờ lá gan ngày càng lớn.

Nguyệt Thính Linh cảm nhận đượi sát khí, cảm giấc được nguy hiểm, ngực khẩn trương và sợ, nụ cười trên mặt cũng ngắc, lộ ra cảnh giác, nhưng không biểu hiện quá rõ ràng.

con người này mà ở đây đại khai sát giới là nàng xong đời?

Tuy ràng cố che dấu sợ hãi trong lòng,, nhưng y nhìn ra được nàng đang sợ hãi.

Thấy nàng sợ, y cảm thấy sảng khoái vô cùng, tà mị trả lời câu hởi của nàn:" đem ngươi tới đây --diệt khẩu"

"A.."Nàng khinh ngạc trợn mắt hám mồm, như nghe được án tử.

Không phải hắn mười năm mới thành huyết quỷ la sát sao?

Nguyệt Thính Linh trong khiếp sợ chưa kịp phản ứng, nhưng nhưng người còn lại đã sớm hồn phi phách tán, còn có người đã chuẩn bị sẵn tâm lý chạy.

Phong Thiên Trạch rất hài lòng với phản ứng , tiếp tục nhìn chằm chặp vào khuân mặt nàng, dùng giọng nói cực kì trầm nói:"Không chỉ có ngươi, mọi người ở đây đều phải chết..."

Chết-- nghe một chữ này, mọi người thất thanh trốn như thỏ, chạy không quay đầu nhìn một cái, một mạch xuống núi.

Phong Thiên Trạch biết nàng muốn chạy, thế là khoác tay lên bả vai của nàng, dùng lực đè nang xuống, không cho nàng chạy trốn, tà mị cười, âm trầm hù doạ:"Ngươi không chaỵ được đâu, này hôm nay chết là không nghi ngờ."

"..."Thật sự là hù doạ nàng, biểu tình trên mặt cực kì xấu xí, hiệnđây sợ hãi, khẩn trương, thậm chí chuẩn bị sẵn sàng , xuất chiêu tự cứu.

Nàng học ba năm võ công, chết cũng phải dùng một lần?

Nàng không có ngu như vậy.

Nguyệt Thính Linh chuẩn bị động thủ, Phong Thiên Trạch đột nhiên buông tay ra, lạnh lùng xoay người rời đi, lạnh nhạt:"Đem nàng về vương phủ."

"Vâng". Lâm Thành nhận mệnh lệnh, cung kính nói:"Vương phi, mời theo thuộc hạ.Nếu như không cẩn thận sẽ đạp trúng bẫy, vậy.."

Nguyệt Thính Linh nhận ra Lâm Thành, chỉ vào hắn kinh hô:"Là ngươi, ngày đó ở tửu lâu ngươi giúp ta, ngươi , ngươi sao lại cùng Minh vương..."

Vừa lo sợ Phong Thiên Trạch, nãy giờ không chú ý đến người bên cạnh, không nghĩ tới người hôm ấy lại xuất hiện ở đây?

"Ta là Lâm Thành, là thộc hạ của Nam Minh Vương, trong tửu lâu người là vương gia giết không phải ta."

"A..bị giết.."Nguyệt Thính Linh càng thêm giật mình, trong nguwajc sợ hãi càng lớn, cái này thật sự đáng sợ.

Thì ra Nam Minh Vương không chỉ mười lăm mới giết người mà là này nào cũng có thể tuỳ ý giết người.

xem ra nàng chết chắc rồi.

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                                                                                   ◦•●◉✿tђâภ╰❥
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.