Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật phẩm để lại

Tiểu thuyết gốc · 2363 chữ

Chương 7 : Vật phẩm để lại

Hắn không khỏi tò mò mà nhận lấy hộp gấm quan sát một hồi, hộp gấm này trông giản dị nhưng mà nó lại lưu giữ một loại hương thơm kỳ lạ, mà khi ngửi thấy mùi hương này hắn lại cảm thấy nó quen thuộc với mình một cách kỳ lạ, hắn sau đó nghe theo lời phụ thân hắn mà nhỏ một giọt máu vào bên trên chiếc hộp, ngay sau đó các loại ấn ký ở bên trên chiếc hộp liền biến mất, hắn liền nhanh chóng mở chiếc hộp ra, đập vào mắt hắn lúc này là một khối lưu âm ngọc và một chiếc nhẫn trữ vật trông cực kỳ tinh xảo hắn liền nhanh chóng truyền Linh Lực vào khối truyền âm ngọc, lúc này bất ngờ có một tiếng nói phát ra từ không trung, mà nghe thấy giọng nói này khoé mắt của phụ thân hắn lúc này không khỏi ướt át, mà hắn nghe thấy giọng nói này thì thân thể hắn cũng run lên một cái :

- Chào con Lục Nhi, chắc hẳn là con rất hận ta vì đã bỏ phụ tử hai người mà đi đúng không ? Ta xin lỗi hai phụ tử các con, ta thật sự rất muốn ở lại đây sống một cuộc sống hạnh phúc với hai người nhưng mà éo le thay số mệnh lại không cho phép điều đó xảy ra, nhưng hai người yên tâm dù có ở bất kỳ đâu đi nữa thì ta vẫn luôn nhớ đến hai người !

Nói đến đây, giọng nói bỗng chợt nghẹn lại, một lát sau giọng nói ấy lại lên tiếng :

- Lục Nhi, sau này nếu con có thể Phi Thăng khỏi nơi đây cũng đừng đến tìm ta, thế lực ở đằng sau lưng ta nếu phát hiện sự tồn tại của con thì cực kỳ nguy hiểm, nó có thể làm liên lụy đến toàn bộ Mộc Thiên Tinh, ở bên trong nhẫn trữ vậy ta có để lại cho con một số vũ kỹ phù hợp với con và một cây thương, nó có tên là Dạ Vũ Thần Thương nó là thứ vũ khí đã gắn bó với ta từ lúc nhỏ đến giờ, nay ta trao lại nó cho con, ngoài ra ta còn để lại cho con một ít đan dược Lục Phẩm Cao Giai, khi nào con gặp nguy hiểm có thể dùng đến, một lần nữa ta xin lỗi phụ tử hai người, Lục Nhi kiếp này ta không thể bù đắp tình cảm mẫu tử cho con được rồi !

Ngay sau đó tiếng nói liền chấm dứt để lại một sự im lặng khiến người ta không khỏi cảm thấy thương xót, hắn lúc này trầm ngâm không nói gì mà phụ thân hắn cũng nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc mà nhìn hắn nói :

- Là ta vô dụng không thể..

- Không, con cảm ơn phụ thân, mẫu thân chắc là có nỗi khổ tâm riêng của người !

Y nghe thấy hắn nói vậy cũng gật đầu tán thành nói :

- Được rồi, nam nhân là phải mạnh mẽ, mau nhỏ máu nhận chủ nó đi !

- Vâng, thưa phụ thân !

Nói xong hắn liền nhỏ một giọt máu vào bên trên chiếc nhẫn, chiếc nhẫn trữ vậy liền phát sáng, hắn thấy vậy liền tâm thức thăm dò bên trong, hắn xem qua một lượt rồi bất ngờ tặc lưỡi, thấy hắn như vậy phụ thân hắn cũng không khỏi tò mò mà hỏi hắn :

- Làm sao vậy chả lẽ có mất thứ gì sao ?

Hắn nghe vậy thì lắc đầu nói :

- Ở bên trong có một số đồ vật rất kinh khủng a !

Y thấy hắn nói vậy thì liền hiểu ý hắn, nhanh chóng đưa hắn vào mật thất tu luyện của y, y còn cẩn thận bố trí một đạo cấm chế ở bên ngoài, hắn thấy vậy cũng yên tâm mà cầm lấy cây hắc thương mà mẫu thân hắn để lại quan sát ngắm nghía một hồi, phía thân thương được làm bằng một loại vật liệu đặc biệt nào đó trông có vẻ cực kỳ rắn chắc ở giữa thân có khắc bốn chữ : Dạ Vũ Thần Thương, mũi thương sắc bén đang liên tục toả ra hàng loạt luồng uy áp như muốn xé toạc cả không gian xung quanh hắn, hắn sau một hồi quan sát liền nhỏ máu vào cây thương, nhưng đúng như hắn dự đoán cây thương vẫn không có bất kỳ một chút rung động nào, hắn cũng không quá mức thất vọng mà đem cây thương cất vào nhẫn trữ vật, nhưng hắn không biết rằng sau khi giọt máu ấy được nhỏ xuống thì bất ngờ cây hắc thương phát ra tiếng nói :

- Tên nhóc này là người được chọn sao ?

Ngay sau đó hắn liền lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật ra một đống đồ, à không một núi đồ mới đúng, mà phụ thân hắn thấy một màn này thì chết lặng đứng hình mất mấy giây, bàn chân y lúc này run rẩy thậm chí còn có dấu hiệu sắp ngã, chỉ thấy trước mắt y lúc này là "một ít" đan dược mà mẫu thân hắn để lại, hàng loạt các loại đan dược mà đẳng cấp thấp nhất cũng là loại Tứ Phẩm Sơ Giai số lượng lên đến 10 vạn viên, Ngũ Phẩm thì có hơn vạn viên, Lục Phẩm cũng gần ngàn viên trong đó Lục Phẩm Cao Giai cũng có hơn hai mươi viên, kế sau đó là các loại vũ kỹ có hàng loạt các loại vũ kỹ từ Tinh Cấp đến Địa Cấp mà lúc này bất ngờ có một luồng uy áp phát ra từ đống vũ kỹ đó ép cho hắn không thở nổi, mà phụ thân hắn cũng bị luồng uy áp này tác động lên làm cho y không khỏi nhíu mày lại, ngay sau đó y liền tiến đến thì phát hiện ra chủ nhân của luồng uy áp kia chính là năm cuốn vũ kỹ, y lúc này thấy vậy thì không khỏi run lên, miệng lắp bắp nói :

- Trời ơi ! L..Là vũ kỹ Thiên Cấp ! Không những thế tất cả còn là vũ kỹ Thiên Cấp Thượng Phẩm !?

Hắn nghe thấy y nói vậy cũng giật mình, hắn hiểu rõ vũ kỹ Thiên Cấp biểu hiện cho cái gì a. Phải biết rằng, vũ kỹ thiên cấp dù là Linh Đế cũng tranh giành nhau đến mức sứt đầu mẻ trán, đừng nói đến việc còn có tới hàng ngàn viên đan dược Lục Phẩm, khối tài sản hiện tại của hắn đã đủ để cho cường giả trên toàn bộ tinh cầu này không do dự mà điên cuồng cướp đoạt a !

Sau một hồi kinh ngạc y liền đưa năm cuốn vũ kỹ đến trước mắt hắn, hắn liền chăm chú quan sát một hồi :

- Vũ Kỹ Thiên Cấp Thượng Phẩm Kim Hệ : Quan Kim Phi Thiên Sát!

- Vũ Kỹ Thiên Cấp Thượng Phẩm Mộc Hệ : Đại Mộc Tạc Thiên Thuẫn !

- Vũ Kỹ Thiên Cấp Thượng Phẩm Thuỷ Hệ : Lưu Thuỷ Hồng Thiên Cước !

- Vũ Kỹ Thiên Cấp Thượng Phẩm Hoả Hệ : Tam Hoả Phá Thiên Vân !

- Vũ Kỹ Thiên Cấp Thượng Phẩm Thổ Hệ : Thanh Thổ Vô Thiên Vực !

Hắn quan sát một hồi thì không khỏi níu lưỡi một cái, tạm gác cuốn vũ kỹ này sang một bên, hắn lại tiếp tục kiểm tra không lâu sau đó ánh mắt hắn liền dừng lại trên một cái ống hình trụ bên ngoài có khắc lấy bốn chữ : Cửu Tự Thiên Thư, hắn không do dự mà mở nó ra, ở bên trong lúc này lại chứa một tờ giấy trắng hết sức bình thường bên trên chỉ có nghi duy nhất một chữ "Tề", hắn lúc này cảm thấy tò mò liền xem thật kỹ trang giấy nhưng cuối cùng vẫn không thể phát hiện được điều gì cả, hắn cũng không quá bận tâm nó nữa mà ném sang một bên tiếp tục kiểm kê số tài sản kia, khoảng 1 canh giờ sau hắn đã hoàn thành việc kiểm kê, lúc này hắn đa phần đưa cho phụ thân hắn nắm giữ, chỉ mang theo một chút đan dược phòng thân cũng với cây hắc thương kia, sở dĩ hắn làm vậy là hắn biết với thực lực hiện tại của mình cũng không thể nào lĩnh ngộ được Vũ Kỹ Thiên Cấp a. Một lúc sau khi đã nghe lời phụ thân căn dặn hắn liền trở lại phòng của mình, ở trong thư phòng yên tĩnh này hắn cũng không vội nghỉ ngơi mà lấy từ ngọc giản ra một cuốn vũ kỹ Tinh Cấp Mộc Hệ rồi bắt đầu lĩnh ngộ..

Chớp mặt đã 2 tháng trôi qua, lúc này khi mặt trời vừa ló lên những tia nắng đầu tiên, khi những giọt sương vẫn còn mơ màng ôm chặt lấy thân lá thì lúc này bất ngờ có một tiếng động phát ra :

- Mộc Thanh Chi Chưởng !

- Bùm..

Ngay sau tiếng nổ ấy là một tảng đá lớn bị một đống dây leo đâm xuyên qua, hắn thấy một màn này thì cũng gật đầu tỏ vẻ hài lòng, mà lúc này không biết từ khi nào Tiểu Quỳnh đã ở sau lưng hắn, hắn lúc này cũng phát hiện cô đang đứng ở phía sau cũng không quá bất ngờ mà nói :

- Ta biết rồi, đợi một lát ta sẽ tới !

Hắn sau đó thay đổi y phục một lát rồi liền theo Tiểu Quỳnh đi đến phòng ăn, mà đám người hầu ở đây dường như đã quen với tính tình hiện tại của hắn, sau khi dọn thức ăn lên liền cùng hắn ngồi xuống ăn, trong lúc ăn hắn lại kể ra những chuyện vui khiến cho đám người hầu hết mực vui vẻ, một lát sau hắn lại theo Tiểu Quỳnh đi trờ lại đại điện, lúc này vẫn như mọi khi phụ thân hắn vẫn ngồi sừng sững ngồi trên bản toạ, hắn lúc này đảo mắt qua toàn trường thì phát hiện ra một lão nhân tóc trắng đang chăm chú quan sát hắn, hắn cũng không quá để ý mà cùng Tiểu Quỳnh khom người hành lễ :

- Lục Nhi (Tiểu nữ) tham kiến phụ thân (Gia Chủ) và chư vị trưởng lão !

- Ha ha, mau bình thân bình thân ! Không giấu gì các con đây là Bạch Trưởng Lão là Trưởng Lão Ngoại Môn của Bách Thiên Tông !

Hắn nghe thấy phụ thân mình nói vậy cũng không quá bất ngờ mà lại cùng Tiểu Quỳnh cúi đầu hành lễ :

- Tiểu tử (Tiểu nữ) tham kiến Bạch Trưởng Lão, đa tạ Bạch Trưởng Lão đã không ngại đường xa mà đại giá quanh lâm đến đây đón chúng ta !

Mà lúc này Bạch Trưởng Lão đang ngồi ở phía trên nghe thấy vậy thì gật đầu hài lòng nói :

- Mau miễn lẽ , ta đã được nghe qua bài danh của các ngươi, thiên phú quả thật kinh khủng nếu không có chuyện bất ngờ gì thì tương lai Lục Gia nhất định quật khởi a !

- Đa tạ Bạch Trưởng Lão !

Một lúc sau, sau khi tạm biệt phụ thân mình hắn và Tiểu Quỳnh đi theo Bạch Trưởng Lão, ở phía trước hắn lúc này là một con yêu thú phi hành Tứ Giai Trung Kỳ : Phong Linh Sư Điểu, khác với nhân loại mỗi cấp bậc được chia nhỏ ra thành 9 trọng, yêu thú thì lại chỉ được chia ra làm ba kỳ gồm Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ. Hắn thấy đầu yêu thú này thì không khỏi cảm thán một cái, yêu thú Tứ Giai Trung Kỳ a, thực lực đầu yêu thú có thể sánh ngang được với Linh Vương Thất Trọng của nhân loại, mặc dù Lục Gia cũng có yêu thú Phi Hành nhưng cao nhất cũng chỉ đến Tam Giai Trung Kỳ hơn nữa số lượng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nghĩ đến đây hắn lại quan sát Bạch Trưởng Lão nhưng cũng không nhìn thấu thực lực của y, một lúc sau hắn không khỏi tò mò mà dùng Hệ Thống dò xét, sau khi tiêu tốn 8 ngàn Điểm Danh Vọng thì hắn lại không khỏi hít một ngụm khí lạnh, miệng hắn lẩm bẩm nói :

- Linh Tôn Lục Trọng a, mới đã là Trưởng Lão Ngoại Môn mà đã là Linh Tôn Lục Trọng thì thực lực ẩn dấu của Bách Thiên Tông quả thật là đáng sợ !

Sau đó theo lời của Bạch Trưởng Lão hắn liền cùng Tiểu Quỳnh lên lưng của Phong Linh Sư Điểu, Bạch Trưởng Lão lúc này cũng ngồi lên ngay sau đó y liền bố trí một vòng cấm chế xung quanh hắn và Tiểu Quỳnh đề phòng hắn bị ngã khỏi lưng Phong Linh Sư Điểu, y lúc này liền ra lệnh cho Phong Linh Sư Điểu khởi hành, ngay lập tức nó giang rộng đôi cánh của mình rồi bất ngờ lao thẳng về phía trước rồi xé gió bay đi. Chỉ một lát sau cả ba người đã dừng lại trên một đỉnh núi nhỏ nằm ở phía Tây Nam của Bách Thiên Thành, sau khi phân phó chỗ ở cho bọn hắn thì Bạch Trưởng Lão lại cưỡi yêu thú bay đi, hắn lúc này cũng không rảnh rỗi mà tiếp tục khoanh chân xuống tu luyện, bỗng lúc này lại bất ngờ phát ra tiếng nói của Hệ Thống :

- Tinh ! Phát hành nhiệm vụ Cao Cấp : Thu Thập Dị Thuỷ !

Cảm ơn ae đã đọc truyện của mình nha ":))

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.