Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo nghiệm thiên phú

Tiểu thuyết gốc · 2968 chữ

Chương 5 : Khảo nghiệm thiên phú

Ngày hôm sau hắn đang ngủ thì bất ngờ có một tiếng gõ cửa vang đến đánh thức hắn, thì ra là Tiểu Quỳnh đi đến gọi hắn dậy ăn sáng, hắn cũng nhanh chóng sửa soạn một phen rồi đi theo cô, xuống đến phòng ăn hắn lại một lần nữa cảm thấy choáng ngợp đối với sự xa hoa ở đây, phía trước mặt hắn lúc này là hơn ba mươi người hầu đang liên tục bưng lên hàng trăm món ăn bày ra trước mặt hắn, hắn không khỏi cười khổ nói :

- Một mình ta ăn cũng không hết được nhiều như thế này, tất cả các ngươi cùng ngồi xuống ăn chung đi !

Đám người hầu thấy vậy thì vội vàng lắc đầu từ chối :

- Thiếu Gia chuyện này là không thể ạ, bọn tôi tớ thấp hèn như chúng tôi làm sao dám làm như vậy ạ !

Nói đến đây thì trừ Tiểu Quỳnh ra, đám người hầu cũng nhìn hắn với ánh mắt hoài nghi, phải biết rằng lúc trước hắn ngay cả nhìn bọn họ cũng chướng mắt lúc nào ăn cơm cũng đều mắng chửi đuổi cổ họ ra ngoài vậy mà lần này hắn không những không đuổi mà còn mời họ cùng ngồi ăn, hắn thì lúc này dường như cũng nhớ tới điều gì đó liền nói :

- Không được cãi lệnh, tất cả mau ngồi xuống ăn cho ta !

- Ực.. Vâng thưa thiếu gia !

Nói xong cả đám liền nhanh chóng ngồi xuống ăn, nhưng nhìn khuôn mặt nhăn như trái mướp đắng của bọn họ hắn lại cười khổ nói :

- Mau ăn đi, đừng để nguội !

- Vâng thưa thiếu gia !

Hắn nghe vậy thì gật đầu, bắt đầu gắp thức ăn bỏ vào miệng, ngay lập tức hắn bỏ cái chén xuống bàn một cái thật mạnh :

- Rầm..

Cả đám người hầu đang ăn thấy vậy thì liền quỳ xuống nói :

- Thiếu Gia tha tội !

Hắn lúc này làm bộ mặt nghiêm trọng nói :

- Là ai làm món này ?

Ngay lập tức có một thân ảnh từ trong đám người bước ra, mà thân ảnh đó không ai khác chính là Tiểu Quỳnh, cô lúc này đôi mắt tràn ngập nước mắt miệng nhìn hắn mếu máo nói :

- Là Tiểu Quỳnh làm sai xin công tử bớt giận ạ

Nói xong cô liền quỳ xuống, nhưng khi đầu gối cô còn chưa kịp chạm đất hắn đã vội nâng cô lên nói :

- Ta có trách ngươi đâu, ta chỉ muốn khen muội thôi mà ?

Nghe hắn nói vậy thì cô tưởng mình nghe lầm, miệng lắp bắp nói :

- Kh..Khen ?

- Đúng vậy, ngươi nấu món này rất ngon, rất hợp khẩu vị ta !

Nghe hắn nói vậy thì không chỉ một mình cô mà toàn bộ đám người hầu đều ngạc nhiên đến mức há hốc mồm ra, hắn nhìn đám người thì không khỏi cười khổ lần nữa nói:

- Được rồi, mau ăn tiếp đi kẻo nguội !

Trong lúc ăn cơm, hắn liền bắt chuyện với tất cả mọi người, hỏi han sức khoẻ từng người, công việc, gia đình,.. làm cho bọn họ trợn tròn mắt lên, có người còn cố ý véo má mình một cái thật đau để coi thử đây có phải là mơ hay không, xác nhận xong y vẫn không ngừng hoài nghi, ăn cơm xong hắn cùng Tiểu Quỳnh đi đến đại điện, trong đại điện lúc này gồm có phụ thân hắn và chư vị trưởng lão đang bàn bạc điều gì đó với nhau, hắn lúc này không để ý nhiều mà hành lễ :

- Lục Nhi tham kiến thân và chư vị trưởng lão !

Lục Thiên Vũ thấy vậy liền nói :

- Lục Nhi không cần đa lễ, chả giấu gì con, ta cùng các vị trưởng lão đang bàn bạc về chuyện gia nhập Bách Thiên Tông cho con !

Hắn nghe y nói vậy thì cũng biết được đại khái mọi chuyện, ở Thanh Sơn Quốc này toàn bộ những người trẻ tuổi sẽ được khảo nghiệm thiên phú, nếu thiên phú tốt thì sẽ được Bách Thiên Tông thu nhận làm đệ tử, ngoài mỗi một đại thế lực sẽ được cấp một số lượng danh ngạch tiến vào Bách Thiên Tông, Lục Gia của hắn là một thế lực Tam Lưu nên được cấp 1 danh ngạch, lúc này Lục Thiên Vũ nhìn hắn rồi nói tiếp :

- Vào Bách Thiên Tông con phải cố gắng dành được suất để trở thành đệ tử thân truyền, điều đó cực kỳ có lợi cho việc tu luyện của con sau này !

- Lục Nhi ghi nhớ ! Con sẽ cố gắng hết sức !

- Được rồi con bắt đầu đến Bách Thiên Tông khảo nghiệm đi !

- Vâng thưa phụ thân !

Nói rồi hắn cùng Tiểu Quỳnh lên xe ngựa đi đến Bách Thú Tông, khoảng 2 canh giờ sau cỗ xe ngựa bất ngờ dừng lại, phía trước truyền đến tiếng nói :

- Đã đến nơi thưa thiếu gia !

Hắn nghe thấy vậy thì cùng Tiểu Quỳnh bước xuống xe, đập vào mắt hắn lúc này là một toà thành lớn nhìn không thấy đầu bên kia cao hơn hai mươi trượng, nếu đem so với Lục Gia thì chả khác nào lấy voi so với kiến, Phía trên thành là hàng vạn người đang luân phiên canh gác, nhìn vào tường thành mơ hồ có thể thấy được các trận văn đang luân phiên chuyển động, lúc này hắn nhìn thẳng vào tấm bảng lớn làm bằng vàng treo trước cổng thành, phía trên có ghi ba chữ Bách Thiên Thành ! Hắn nhìn thấy ba chữ làm hắn nhớ tới điều gì đó, nói xong hắn liền kéo tay tiểu quỳnh tiến về phía cổng thành, lúc này liên có một đám hộ vệ kéo đến chặn lại trước mặt bọn hắn nói :

- Các ngươi là ai, đến đây làm gì ?

Hắn nghe y nói vậy thì không đáp mà lấy một bức thư ở trong nhẫn trữ vật đưa cho y, y đọc bức thư xong thì liền nhìn hắn nói :

- Đi theo ta !

Nói xong y liền dẫn bọn hắn vào bên trong thành, ở bên trong thành lúc này là hàng loạt cấu trúc xa hoa liên tục đập vào mắt hắn, con đường lúc này tấp nập người qua lại mà điều đáng chú ý là ở trong toà thành này toàn là tu sĩ, chỉ liếc mắt sơ qua cũng có thể gặp được vài người có tu vi Linh Sư Linh Tướng, sau khi đi qua vài dãy nhà lớn bọn hắn được y dẫn đến một cái sân lớn làm bằng đá, phía trên sân đá lúc này là năm cái bàn làm bằng đá, phía trên mỗi chiếc bàn đá là một quả cầu thuỷ tinh, lúc này đang có một hàng dài người xếp hàng để tiến hành khảo nghiệm, hắn cũng nhanh chóng đi đến xếp hàng, Tiểu Quỳnh thấy vậy thì liền lùi ra sau, hắn thấy vậy thì kéo tay cô lại gần mình nói :

- Không cần phải đi chỗ khác, ngươi đứng ở cùng ta

- Nhưng..

Không để cô nói hết câu hắn liền nói :

- Đây là mệnh lệnh !

Thấy cô làm theo mình hắn gật đầu hài lòng một cái rồi tiếp tục quan sát phía trước, chỉ thấy phái trước lúc này liên tục có người truyền Linh Khí vào quả cầu, quả cầu nhanh chóng phát ra ánh sáng màu lam, bên cạnh là một người đàn ông đang cầm một quyển sổ nhìn vào phản ứng trên quả cầu nói :

- Khánh Lang, Thuỷ Hệ Linh Tu, Thiên Phú, Cao Cấp!

Người đàn ông vừa nói xong thì đám đông liền nhìn tên được gọi là Khánh Lang kia bằng con mắt ngưỡng mộ, đám người đứng ở một bên quan sát lúc này liền cổ vũ hò hét nói :

- Khánh Lang ca ca tuyệt lắm, Khánh Lang ta yêu ngươi !

Hắn nhìn một màn này thì nhếch mép nhìn đám người đang hò hét kia miệng nở ra một nụ cười đểu trong đầu đang suy nghĩ điều gì đó, mà một lúc sau cũng đã đi đến lượt hắn, hắn cũng làm theo đám người kia mà nhanh chóng truyền chân khí vào quả cầu, nhanh chóng quả cầu liền phát ra hai luồng ánh sáng chói loá, mà người đàn ông thấy một màn này miệng cũng há to ra, tay vô thức làm rớt quyển sổ xuống dưới sàn, chỉ thấy bên trong quả cầu lúc này phát ra hai ánh sáng màu Lục và Lam đang luân phiên xoay tròn, người đàn ông kia nhanh chóng nhặt cuốn sổ lên rồi bí mật truyền âm cho một người khác ở sau lưng, sau đó liền nhìn hắn nói :

- Lục Thiên Tử, Linh Tu Song Hệ : Thuỷ Hệ, Mộc Hệ, Thiên Phú Siêu Cấp !

Nghe y nói xong toàn trường nhanh chóng chết lặng, đứng hình mất mấy giây, mà hắn nghe y nói vậy thì nhếch mếp cười đểu một cái rồi nhanh chóng lùi về phía sau, mọi người lúc này thấy vậy thì bất ngờ thốt lên :

- Hắn ta là Song Hệ Linh Tu ?

Ngay lập tức một kẻ khác nói :

- Quả thật là Song Hệ Linh Tu, hơn nữa là thiên phú Siêu Cấp a, hắn có để người khác sống không vậy ?

Lúc này đến lượt Tiểu Quỳnh, cô lúc này không khỏi rụt rè mà bước về phía quả cầu, người đàn ông kia lúc này thấy cô xong quan sát một hồi rồi nói :

- Ngươi là ai ? tại sao không có mặt trong danh sách ?

- Ta..

Không để cô trả lời hắn liền lên tiếng :

- Cô ấy là nha hoàn của ta !

Nghe thấy hai từ nha hoàn từ lời của hắn đám đông nhanh chóng tò mò, trong đó không ít người nhìn cô với ánh mắt khinh thường, lúc này tên được gọi là Khánh Lang kia nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ nói :

- Chỉ là một con nhãi nha hoàn mà cũng dám lên đây, gan ngươi cũng to quá nhỉ ?

- Câm mồm ngay, ngươi nói thêm một câu nữa có tin ta chặt đầu ngươi làm bô tiểu không ?

Lúc này toàn trường liền nhìn về phía hắn, dĩ nhiên là những lời vừa rồi phát ra từ miệng của hắn, tên Khánh Lang kia muốn phản bác điều gì đó nhưng lúc này y nhìn thấy sát khí toả ra từ đôi mắt hắn, vài câu phản bác vừa lên cổ liền nuốt lại, lúc này hắn không thèm nhìn y mà nhìn vào người đàn ông kia nói :

- Để cô ấy lên khải nghiệm không có vấn đề gì chứ ?

- Chuyện này..

Lúc này bất ngờ có một lão giả xuất hiện phía sau người đàn ông kia nói :

- Không có vấn đề gì

Nghe lão giả nói vậy hắn liền gật đầu một cái rồi ra hiệu cho Tiểu Quỳnh tiến lên, cô liền đặt tay lên quả cầu rồi nhẹ nhàng truyền Linh Khí vào quả cầu, ngay sau khi thấy phản ứng trên quả cầu mọi người ở xung quanh không nhìn được mà chửi thề :

- Vãi lờ ! Có cho người khác sống nữa không vậy ?

Lúc này bất ngờ dị biến phát sinh, quả cầu thuỷ tinh toả ra ánh sáng chói rực không kém gì so với hắn, nhưng điều khiến tất cả mọi người ở đây chú ý chính là màu sắc trên quả cầu, lúc này bên trong nó xuất hiện ba loại màu Lục, Xanh, Nâu, Xám đang điên cuồng xoay tròn , đám người đang quan sát ở phía xa lúc này thấy vậy cũng ồ lên chăm chú nhìn lời giám định từ người đàn ông kia, mà người đàn ông kia thấy một màn này cũng chết lặng mấy giây, không đợi y kịp mở miệng lão già ở phía sau đã lên tiếng :

- Cô bé này là Tứ Hệ Linh Tu : Mộc Thuỷ Thổ Kim, thiên phú Siêu Cấp !

Mọi người lúc này thấy vậy thì hét lên :

- Là Tứ Hệ Linh Tu, là Tứ Hệ Linh Tu trong truyền thuyết !

- Cái gì ? thật sự tồn tại người sỡ hữu Tứ Hệ Linh Căn sao ?

- Đầu ngươi bị lừa đá à, không thấy Hồ Chấp Sự vừa nói sao, chả lẽ lời của ngài ấy là sai sao ?

Trong lúc đám người bên ngoài đang điên cuồng bàn tán, Tiểu Quỳnh lúc này vẫn đang đứng yên bên cạnh quả cầu, đôi mắt cô lúc này đang mở to hết sức nhìn thẳng vào quả cầu thấy ba loại thuộc tính đang điên cuồng xoay chuyển bên trong, hắn lúc này thấy vậy thì cười một cách gian xảo, lấy tay xéo lên đôi má mềm như bột của cô một cái thật mạnh :

- Á.. đau !

Hắn không để cô lên tiếng liền nhanh miệng nói :

- Điều đó là thật, ngươi là Tứ Hệ Linh Tu, nhanh xuống dưới để cho người phía sau khảo nghiệm nữa chứ !

- À vâng thưa công tử !

Lúc thấy Tiểu Quỳnh là Tứ Hệ Linh Tu hắn cũng không quá bất ngờ, từ thông tin mà hệ thống cho biết thì hắn đã biết cô là Tứ Hệ Linh Căn từ trước rồi, lúc này hắn liền kéo tay Tiểu Quỳnh đi đến một quán ăn gần đó rồi nói :

- Hôm nay ngươi biểu hiện rất tốt, ta khao ngươi một bữa !

- Dạ không c..

- Không được đây là mệnh lệnh !

- Vâng thưa công tử !

- Tiểu nhị ! chọn cho ta năm món ngon nhất lên đây !

Sở dĩ hắn không gọi quá nhiều là vì hắn là người rất quý trọng thức ăn, một lát sau bốn đĩa thức ăn và một tô canh lớn được bưng lên phía trên, hắn nhìn cô cười nói :

- Mau ăn nhanh lên đi, chúng ta còn phải trở lại Lục Gia nữa !

- Vâng, thưa công tử !

Hắn lúc này cũng không câu nệ tiểu tiết nữa mà gắp một miếng thức ăn bỏ vào miệng, hương thức ăn từ khoang miệng truyền qua dây thần kinh đi thẳng đến đại não làm cho hắn vô cùng thưởng thức, bỗng lúc này theo trực giác của một sát thủ, hắn bất ngờ quay người lại nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn liền suy nghĩ điều gì đó trong đầu rồi lại tiếp tục gắp thức ăn bỏ vào miệng, mà ở bên ngoài đường lúc này, ở trên một cái cây cao cách chỗ hắn không xa, từ đây có thể nhìn rõ mọi hành động của hắn, mà lúc này cũng từ trên cái cây này đang xuất hiện một thân ảnh mà thân ảnh này không ai khác chính là lão giả ban nãy, lão giả lúc này thấy hắn bất ngờ nhìn về phía mình thì y không khỏi bất ngờ thốt lên :

- Cái gì ? Tên tiểu tử kia phát hiện được mình ? Tên nhóc này tuyệt đối không tầm thường !

Nói xong lão giả cũng nhảy xuống cái cây, không tự làm mất mặt mình nữa, hắn lúc này cũng biết lão giả kia rời đi thì cũng không quá quan tâm cho lắm mà gắp thức ăn cho Tiểu Quỳnh, cô thấy vậy thì đỏ mặt lên vội lắc đầu từ chối nhưng hắn lại giả bộ làm mặt tức giận khiến cô phải nghe theo, ăn xong cả hai người lại cùng nhau ghé vào vài quán trang sức gần đó, bên trong lúc này là hàng loạt các loại trang sức quý giá, trông cực kỳ tinh xảo chỉ cần liếc mắt qua một cái người làm nên những món đồ này là một người có tay nghề không hề tầm thường, bỗng lúc này mắt của Tiểu Quỳnh dừng lại ở trên một chiếc trâm cài tóc làm bằng ngọc bích, phía cuối chiếc trâm còn đính hai con bướm đang hướng mặt về nhau trông cực kỳ tinh xảo, mà cô lúc này quay xuống nhìn giá tiền ở bên dưới thì ngại ngùng liền đảo mắt đi sang chỗ khác, mà một màn này tất nhiên không thể tránh được sự quan sát của hắn, hắn lúc này liền nói :

- Ta muốn lấy chiếc trâm này !

Tiểu Quỳnh nghe thấy hắn nói vậy thì trong lòng có suy nghĩ :

- Công tử cũng nhìn trúng cây trâm này, chắc là ngài ấy định mua tặng cho ý trung nhân của mình rồi

Mà lúc này sau khi nghe hắn nói vậy thì ngay lập tức có một phú bà nhanh chóng chạy đến chỗ hắn nói :

- Công tử đây cũng có mắt nhìn đồ a, đây chính là chiếc trâm quý nhất ở tiệm này a !

- Được rồi, chiếc trâm này giá bao nhiêu ?

- Thưa khách quan, chiếc trâm này có giá 7 vạn 8 ngàn kim tệ ạ !

Hắn nghe vậy thì không do dự mà đáp

- Được rồi ta mua nó !

- V..

- Khoan đã ta cũng muốn mua nó !

Thanks for watching <3

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.