Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mười ba năm mài một kiếm

Phiên bản Dịch · 2218 chữ

Dịch: Cầu Đạo Giả

Biên: Mựp

Tối hôm đó, Tần Liệt Hổ trở về.

Thường Lan phu nhân vội vàng nghênh đón, phất tay cho đám nha hoàn lui lại, lúc này mới nhỏ giọng nói:

Liệt Hổ, Liệt Hổ. Ngươi có biết một cô nương tên là Y Tiêu hay không?

Tần Liệt Hổ nghi hoặc, lắc đầu:

-Y Tiêu ư? Cái tên đó ngươi nghe được từ đâu vậy phu nhân?

Phu nhân Thường Lan nói:

Chính là cô nương đi Thương Nha Sơn cùng Vân nhi đấy.

Tần Liệt Hổ nói:

-Như vậy ngược lại ta đã nghe qua, bây giờ có một vị Y cô nương đang sống ở Quận chủ phủ đấy.

Phu nhân Thường Lan nói:

-Hôm nay vị Y cô nương này đã đến quý phủ của chúng ta, là một mình đến để gặp Vân nhi đấy. Thoạt nhìn quan hệ với Vân nhi rất tốt, chẳng qua chưa được bao lâu là nàng đã đi rồi, Vân nhi cũng thật là, ngay cả việc đưa tiễn người ta cũng không có. Ài, từ khi Vân nhi bước lên con đường tu hành, ta chính là sợ hắn sẽ không còn để ý đến chuyện nam nữ nữa thôi.

Cũng rất nhiều người tu hành không hề lấy vợ sinh con.

Tần Liệt Hổ cười nói:

-Chuyện của Vân nhi, ngươi đừng xía vào là tốt hơn.

Phu nhân Thường Lan nói:

-Hắn là con của ta, sao ta có thể không gấp cho được? Nó đã hai mươi mốt cái xuân xanh rồi đó!

Tần Liệt Hổ nở nụ cười:

-Ha ha. . .

Lúc này thời điểm xa xa khúc chiết trên hành lang xuất hiện một người, đúng là Tần Vân.

Tần Vân hô lên:

-Cha, mẹ. Hôm nay ta không ăn ở nhà đâu mà sẽ ra ngoài đi dạo một chút.

Tốt.

-Tần Liệt Hổ, Thường Lan đều đáp rồi dõi mắt ngắm nhìn con mình rời khỏi Tần phủ.

Tần Liệt Hổ thấp giọng nói:

-Phu nhân, Vân nhi tựa hồ có chút tâm sự. Ngươi nói xem có phải hồi nãy đứa nhỏ này không đưa vị Y cô nương kia quay về Quận chủ phủ là do giữa hai người có mâu thuẫn gì chăng?

Phu nhân Thường Lan giống như cười mà không phải cười, nói:

-Ngươi không phải nói là không nên xen vào sao?

Tần Liệt Hổ khẽ giật mình, cố ý ho khan hai tiếng:

-Cơm nấu chín rồi thì kêu ta nhé, mệt mỏi cả ngày rồi nên nghỉ ngơi một chút thôi.

. . .

Tần Vân một thân một mình rời khỏi phủ, dọc theo con đường mòn đi lại không mục đích, khi thấy một quán rượu náo nhiệt liền lên lầu hai tìm một chỗ bên cửa sổ, kêu chút rượu và thức ăn rồi tự ăn một mình.

-Hôm nay ta thấy được Quận chủ đại nhân từ đằng xa, quả thật là thay đổi lớn! Tuổi trẻ lại rất nhiều, cho ta cảm giác cũng không lớn hơn con của hắn là Ôn Xung công tử được bao nhiêu.

-Làm sao có thể?

-Già rồi còn có thể trẻ lại?

-Ta cũng nghe nói là Quận chủ đại nhân đã trẻ lại rất nhiều.

-Đây đã là gì, ta từng nghe nói qua có một số cao nhân Tiên gia luyện chế ra một chút linh đan diệu dược, có thể cứu sống người chết, xương trắng mọc lại thịt, có thể kéo dài thọ nguyên để hướng tới trường sinh. Sợ rằng Quận chủ đại nhân đã ăn qua loại tiên đan gì đó rồi.

Những người khách của một bàn khác trên tầng hai của quán rượu đang ngồi đó thổi phồng, nhưng Tần Vân lại là nhìn thấy tận mắt.

Người tu hành trong chốn hồng trần ngẫu nhiên sẽ hiển lộ thủ đoạn, mà đa số những người bình thường trên thực tế đều chưa tiếp xúc qua người tu hành, lời đồn đương nhiên sẽ càng truyền càng quá đáng. Người chết sống lại ư? Thọ nguyên kéo dài ư? Đây đều là những chuyện nghịch thiên, không cái nào không phải chuyện vô cùng khó khăn, thậm chí sẽ có dẫn đến thiên phạt.

Một mình uống rượu, từng ly từng chén. . .

Ngắm nhìn những người trên phố ngoài quán rượu.

-Mười ba năm.

-Đã mười ba năm rồi.

Tần Vân uống rượu, yên lặng nói.

Hết thảy chuyện xảy ra vào tám năm trước, cả đời này hắn sẽ không quên.

Thủy yêu đại thần tìm 'Mười đồng nam có ngày sinh tháng đẻ là thuần dương', tìm 'Mười đồng nữ có ngày sinh tháng đẻ là thuần âm', đây là Thủy Thần đại yêu muốn tự mình hưởng dụng! Thông thường rất nhiều thôn xóm đều dâng lên một lượng lớn đồng nam đồng nữ, Thủy Thần đều ban thưởng cho lũ yêu quái dưới trướng hắn.

Cái ngày đó. . .

Phụ thân vốn là thủ lĩnh của đội bảo vệ trong thôn, ông lúc đó đã là Luyện Khí tầng bảy, cho dù đi vào nội thành cũng sẽ có một cuộc sống không tệ. Mà bởi vì lúc đó ông vì cả làng mà chém giết vô số yêu quái, dẫn dắt đội bảo vệ chống lại sự quấy rối của một số tiểu yêu, công lao hiển hách, cho nên cũng không cần tham gia rút thăm. Nhưng sau khi con gái nhỏ của mình được cho là có ngày sinh tháng đẻ thuần âm, vì không muốn cả thôn bị tàn sát, các thôn dân đều khuyên 'Tần Liệt Hổ' giao con gái ra.

Đối mặt với đám yêu quái ở bên ngoài thôn đòi con gái.

Đối mặt với các thôn dân đã phản bội ông.

Tần Liệt Hổ điên cuồng, nhưng điên thì được gì cơ chứ? Cuối cùng vẫn bị đứt một cánh tay! Cả nhà đều bị tạm thời giam lại, con gái thì bị đưa cho yêu quái.

Tiểu muội, tiểu muội! ! !

Lúc ấy Tần Vân gần tám tuổi nước mắt giàn giụa, mẫu thân bị bắt giãy giụa, phụ thân đứt cánh tay máu tươi đầm đìa, tiểu muội bị yêu quái bắt đi, cũng gào lên:

-Cha, mẹ, đại ca, nhị ca, cứu ta, cứu ta. . .

Tiếng la của muội muội, đêm nào Tần Vân cũng mơ thấy.

Sau này một nhà Tần Liệt Hổ rời khỏi thôn đi vào trong thành.

Trong thành miễn cưỡng cũng có thể sống sót, thời gian rất là khốn khổ, cho đến khi thương thế của Tần Liệt Hổ gần như đã khỏi hết, cộng thêm sự khó khăn ngày đó ngược lại càng làm cho thực lực của ông có tiến bộ, rốt cuộc trở thành một vị bổ đầu của Lục Phiến Môn! Lúc ấy trong quận thành Tần gia mới tính là có chỗ đặt chân, thời gian từ đó mới trải qua tốt hơn. Mà khi Tần Vân lúc tám tuổi, trong Luyện Khí và luyện kiếm cũng càng thêm điên cuồng.

Sự điên cuồng của hắn trong luyện kiếm liền khiến cho mọi người trong Tây Sơn Kiếm Viên gọi hắn là Vân Phong Tử.

-Mười ba năm.

-Kẻ thù của tiểu muội, ta chưa bao giờ quên!

Tần Vân uống một chén rượu, khuôn mặt bình tĩnh, chỉ là sâu trong đáy lòng hắn có một nỗi hận thù và giận dữ như núi lửa muốn phun trào, mọi thứ hắn cũng chỉ là nén lại mà không bộc phát mà thôi.

Ngày mà hắn bộc phát, cũng sẽ là ngày hắn điên cuồng nhất.

-Mười lăm tuổi ta rời nhà, liền lập chí muốn mở ra Tiên Môn trở thành Kiếm Tiên.

-Trải qua rất nhiều gian nguy nhưng vẫn không mở được Tiên Môn, thật sự là mở không ra! Ta không có sư phụ chỉ điểm, không có thiên địa kỳ trân giúp ta, chỉ có thể dựa vào bản thân, muốn mở ra Tiên Môn của truyền thừa đứng đầu quá khó khăn.

-Ở cửa khẩu Bắc Địa, tự ép mình giữa sự sống và cái chết.

-Hoặc là chết! Hoặc là mở ra Tiên Môn!

-Ta cuối cùng thành công.

Tần Vân yên lặng nói:

-Sau khi thu thập mọi tin tức về Thủy Thần đại yêu. . . Mới biết được tên Thủy Thần đại yêu này cáo già như thế nào, giết hắn khó ra sao. Chỉ cần là người tu tiên Tiên Thiên qua đó, tên Thủy Thần đại yêu này sẽ ở lỳ trong một tòa phủ đệ bên cạnh sông lớn, cho dù là sự hấp dẫn có lớn hơn nữa cũng vô dụng, thấy tình thế không ổn sẽ lập tức trốn vào trong sông lớn.

Với tư cách là người tu hành Hậu Thiên cảnh chém giết Thủy Thần đại yêu ư?

-Dựa theo kế hoạch trước kia của ta.

-Một là nắm giữ Yên Vũ kiếm ý, hai là luyện thành bản mệnh phi kiếm, ba là nuôi dưỡng tinh thần theo lối 'Thiên Nhân hợp nhất' để luyện thành Ngự Kiếm Thuật. Với ba đại thủ đoạn này, trong Kiếm Tiên truyền thừa đây đã là truyền thuyết. Thế nhưng chỉ có như thế mới có hi vọng với cảnh giới Hậu Thiên giết chết Thủy Thần đại yêu.

Tần Vân thầm nghĩ.

Ba cái đều rất khó.

Bản mệnh phi kiếm ư? Cái đó là dễ dàng nhất, nhưng những Kiếm Tiên bình thường đều phải nuôi dưỡng mấy chục năm, dựa vào đủ loại thiên địa kỳ trân mới có thể rút ngắn thời gian! Mà Tần Vân có Yên Vũ kiếm ý có thể nâng tốc độ nuôi dưỡng lên gấp mười lần, đến bây giờ trong nửa tháng này nhất định có thể luyện thành.

Thiên Nhân hợp nhất, luyện thành ngự kiếm thuật? Kiếm Tiên Tiên Thiên Hư Đan cảnh Bình thường phần lớn đều không đạt được cảnh giới Thiên Nhân hợp nhất, là dựa vào lực lượng càng thêm tinh thuần của Tiên Thiên Hư Đan cưỡng ép thi triển ra ngự kiếm thuật. Mà suy cho cùng Tần Vân vẫn là Hậu Thiên cảnh, chân nguyên trong cơ thể chưa đủ tinh thuần, chỉ có Thiên Nhân hợp nhất, mượn nhờ lực lượng của trời đất mới có thể thi triển ngự kiếm thuật. Tinh thần của hắn đã sớm đạt đến mức tận cùng của cảnh giới 'Vô Lậu', thậm chí có thể phóng tinh thần ra ngoài đến khoảng cách năm trượng, khoảng cách tới Thiên Nhân hợp nhất, chắc hẳn trong một năm sẽ có thể đạt đến.

Yên Vũ kiếm ý, ngược lại là khó khăn nhất. Bởi vì trong Kiếm Tiên Tiên Thiên Thực Đan cảnh cũng chỉ có khả năng nắm giữ một loại kiếm ý.

Việc nắm giữ một tia kiếm ý này chính là hy vọng để Tần Vân chém giết Thủy Thần đại yêu!

. . .

Một năm.

Tần Vân thầm nghĩ:

-Vốn trong kế hoạch của ta chính là một năm thời gian, một năm sau, ta nhất định có thể đạt tới truyền thuyết của Kiếm Tiên. Trong cảnh giới Hậu Thiên, luyện thành bản mệnh phi kiếm, kiếm ý và Thiên Nhân hợp nhất. Thế nhưng trong tin tức của Y Tiêu lại nói, tên Thủy Thần đại yêu này tích lũy quá hùng hậu, tùy thời đều có thể đột phá đến Tiên Thiên Thực Đan cảnh ư? Nếu như hắn đột phá thì ta làm sao có thể giết hắn đây?

Vì giết Thủy Thần đại yêu.

Mười ba năm tôi luyện đến nay, cũng vì một kiếm này.

Vì một kiếm này, liều cả tính mạng hắn cũng không để ý!

Vì vậy lúc trước Y Tiêu như thế nào khuyên bảo, Tần Vân cũng không có đáp ứng.

Nếu như đáp ứng Y Tiêu, cuối cùng lại không thể giết chết Thủy Thần, mặc dù bị thương nặng. . . Thủy Thần chỉ bị dọa cho sợ mà thôi, như vậy khi lần sau mình đã có nắm chắc mà Thủy Thần lại thấy mình lần nữa, nhất định sẽ cho rằng:

Lần trước thiếu chút nữa giết chết ta, lần này còn dám đến, nhất định là đã chuẩn bị càng thêm đầy đủ.

Thủy Thần đại yêu nhất định cũng sẽ không cho mình cơ hội lần nữa.

-Ta chỉ có một lần cơ hội, nếu như thất bại, lần tiếp theo Thủy Thần cũng sẽ không dám mạo hiểm nữa đâu.

-Một năm sau, ta vốn cho rằng mình đã có mười thành nắm chắc.

-Nhưng Thần Tiêu Môn chính là Thánh Địa Đạo Gia, đã cho rằng Thủy Thần đại yêu tùy thời có thể đột phá, cái này không thể là giả.

-Một khi trong vòng một năm này hắn đột phá thì ta làm sao để giết hắn cơ chứ?

Tần Vân nắm chén rượu, vô ý thức nắm chén rượu chặt đến nỗi bị bóp vỡ nát.

Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, giết không được Thủy Thần đại yêu, để hắn có thể tiếp tục làm hại dân gian thì cho dù có chết Tần Vân cũng sẽ chết không cam lòng.

Bạn đang đọc Phi Kiếm Vấn Đạo (Dịch) của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ausar041
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.