Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình nhân thế thân của tổng giám đốc 1

Phiên bản Dịch · 2823 chữ

"Cố Tây Thâm, em thật khó chịu..."

"Khó chịu ư? Chịu không nổi? Cầu xin tôi!"

"... Cầu xin anh, xin anh giúp em..."

"A, Quý Tô Dao, cô xem lại bộ dạng bây giờ của mình có bao nhiêu rẻ tiền đi! Cầu xin tôi làm cô sao!"


Thuốc mang đến dục vong làm con người ta trầm luân. Cuối cùng, ký ức vỡ thành mảnh nhỏ, chỉ còn lại ký ức người đàn ông cả đêm điên cuồng làm cùng với sự trào phúng đau thấu tim gan.

Tô Dao chậm rãi mở mắt, thân thể như bị nghiền nát qua, đau đến nỗi hít khỉ lạnh. Cô cố nén thống khổ ngồi dậy, động tác này đã tiêu hao gần hết sức lực của cô. Cô thở hổn hển, tựa vào đầu giường đánh giá căn phòng.

Đây là một căn phòng ngủ rộng lớn, xung quanh toàn là màu trắng và xám, thiết kế theo phong cách châu Âu, khắp nơi đều là sự xa hoa, lịch sự, tao nhã. Bên trái là phòng tắm, bên phải là phòng để quần áo, cửa mở rộng, tủ quần áo treo từng hàng quần áo nam. Không khó suy đoán, đây là phòng của một người đàn ông.

Trên mặt đất trải một cái thảm mềm mại, bên trên rải rác quần áo, mà cô thì nằm trên giường, phía dưới chăn là thân thể trần truồng, phủ đầy dấu vết xanh tím.

Xem ra, nam chính tối qua rất ra sức nha.

Đúng vậy, nam chính. Thế giới này là một quyển tiểu thuyết ngược luyến tình thâm, tên là "Bảy ngày tù yêu: Tình nhân thế thân của tổng giám đốc".

Nam chính Cố Tây Thâm là một tổng giám đốc bá đạo, anh tuấn, nhiều tiền, vẫn luôn yêu ánh trăng sáng. Nhưng ánh trăng sáng lại vì giấc mơ du học, từ chối anh ta. Tổng giám đốc cầu mà không được, vô tình gặp được một người có khuôn mặt gần giống ánh trăng sáng, cũng chính là nữ chính Quý Tô Dao. Cố Tây Thâm bởi vì khuôn mặt ấy của cô đã đề nghị bao nuôi cô. Lúc đó, Quý Tô Dao vì mẹ bị bệnh nặng, cần số tiền thuốc men khá lớn. Rơi vào đường cùng, cô đành đồng ý với Cố Tây Thâm.

Mặc dù là quan hệ tình nhân, Quý Tô Dao vẫn rất cảm kích Cố Tây Thâm. Cô nghĩ rằng anh là ân nhân của mình, lại không nghĩ rằng Cố Tây Thâm lại chỉ xem mình là một thế thân. Mỗi một bộ quần áo, mỗi tiếng nói cử chỉ đều phải giống như ánh trăng sáng của anh ta. Mỗi lần hai người cá nước thân mật, Cố Tây Thâm đều nhấn mạnh cô chỉ là một cái thế thân, hơn nữa đối với thân thể cô không hề thương hoa tiếc ngọc. Có thể nói là ngược tâm ngược thân. Quý Tô Dao một bên thống khổ, một bên lại yêu anh ta. Cố Tây Thâm cũng càng ngày càng trầm mê thân thể cô, chậm rãi yêu cô lúc nào không biết.

Sau đó, ánh trăng sáng trở về, Cố Tây Thâm lãnh khốc vô tình nói với Quý Tô Dao: "Cô chỉ là thế thân của cô ấy. Bây giờ, cô ấy đã trở về, hàng nhái như cô cũng nên cút đi."

Vì thế Quý Tô Dao thương tâm muốn chết mà rời đi, sau đó gặp được nam phụ, được nam phụ chăm sóc một khoảng thời gian.

Sau khi cô rời đi, Cố Tây Thâm một bên ở cùng với ánh trăng sáng, một bên lại cảm thấy trong lòng không thoải mái, luôn nhớ tới thân thể của Quý Tô Dao vô cùng phù hợp với mình. Sau đó, anh ta bắt gặp cô cùng nam phụ ở cạnh nhau, tức giận đem Quý Tô Dao về cầm tù, một bên ngược thân một bên ngược tâm.

Ngày hôm qua là ngày bị cầm tù thứ sáu, tối nay lại hài hòa một hồi. Ngày mai, ánh trăng sáng phát hiện ra cô rồi lại trời xui đất khiến được nam phụ cứu.

Sau đó Quý Tô Dao phát hiện mình mang thai, Cố Tây Thâm tưởng đứa nhỏ là của nam phụ, tức giận cho người lôi tử cung cô ra rồi lại tiếp tục cầm tù...

Ngược đến tim gan phèo phổi đều đau! Nếu không sao nhiệm vụ này lại để Tô Dao làm? Ngọt văn, sảng văn không đến lượt cô, cho cô hầu hết đều là pháo hôi, nữ phụ, nhân vật phản diện không ai muốn làm. Ai bảo lúc trước hệ thống hỏi cô lại nói tùy ý? Cho nên liền thành miếng gạch, chỗ nào cần thì đặt vào lấp.

Bất quá, đúng là cô không thèm để ý.

"007, đổi cho ta thuốc chữa bệnh." Cô dựa đầu giường, nhắm mắt lại, thân thể khó chịu làm cô nhíu mày.

"Dao Dao, sao cô lại lãng phí tích phân! Loại vết thương này không nguy hiểm đến tính mạng, chờ vài ngày liền lành rồi, không cần dùng thuốc chữa trị. Lúc trước cô đáp ứng ta lần này nhất định sẽ kiếm được đủ tích phân để thăng cấp mà? Đã có 950 tích phân rồi, còn thiếu 50 tích phân thôi. Sắp đủ rồi, cô lại bắt đầu lãng phí."

007 đau nhói, kí chủ của hắn thật là một người kì lạ, kí chủ khác đều thật cố gắng thăng cấp. Chỉ có cô thích hưởng thụ, không chịu được một chút khổ cực nào, luôn luôn lãng phí tích phân vào chỗ không cần thiết. Nếu không tại sao đến bây giờ hắn vẫn còn là hệ thống cấp một!

Tô Dao thần sắc lạnh lùng, "Ngoan nào, đã đồng ý với ngươi rồi thì ta chắc chắn sẽ không nuốt lời. Dù sao cũng không thiếu 10 tích phân."

"Ta đây làm chuyện gì có lỗi mà gặp phải cái kí chủ phá của như cô cơ chứ? Yếu ớt, một chút khổ cực cũng không chịu nổi..." 007 một bên cằn nhằn, một bên đau lòng đổi một lọ thuốc chữa bệnh.

Lọ thuốc màu xanh biếc to tầm ngón tay cái bị Tô Dao uống một hơi cạn sạch, đau đớn trên người trong nháy mắt giảm bớt. Cô lúc này mới thoải mái đi xem xét nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ chính: giúp Quý Tô Dao nghịch tập, thoát khỏi cuộc sống bị giam cầm. Khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ: 300 tích phân.

Nhiệm vụ phụ 1: giữ lại đứa bé của Quý Tô Dao, không bị Cố Tây Thâm moi tử cung lấy đứa bé ra. Khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ: 100 tích phân.

Nhiệm vụ phụ 2: cho mẹ an hưởng tuổi già, không để mẹ bị tức chết. Khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ: 100 tích phân.]

Tô Dao nhíu mày, thoát khỏi cuộc sống bị giam cầm, cho mẹ an hưởng tuổi già, hai nhiệm vụ này có thể hiểu được. Nhưng...

"Đứa bé vì bị cưỡng gian mà có, sao cô ấy lại còn muốn sinh ra cơ chứ?"

Phải biết rằng quan hệ tình nhân bao dưỡng của cô ấy và Cố Tây Thâm đã kết thúc, lần này bị cầm tù, Tô Dao hoàn toàn là bị cưỡng ép. Cố Tây Thâm không chỉ cầm tù mà còn cưỡng gian cô, thậm chí đêm qua còn bỏ thuốc. Nhìn cô bị thuốc giày vò mà cầu xin anh ta, còn anh ta thì lạnh lùng giễu cợt, trào phúng, dùng những lời nói ác độc nhất mà mắng cô thấp hèn để che giấu tình cảm của mình.

Đây chính là tên đàn ông khốn khiếp không thể nghi ngờ.

"Ách, đây có lẽ là bản năng của người mẹ?"

"Vậy thân thể này đang mang thai sao?"

"Dao Dao yên tâm, đã mang thai rồi, không cần cô hy sinh lăn giường cùng nam chính đâu." 007 biết cô khẳng định chướng mắt tên đàn ông khốn khiếp này, bởi vậy tri kỉ nói.

"Mang thai ư..." Thật phiền toái, chuyện sinh con này vừa đau khổ lại vừa nguy hiểm, kể cả như bình thường mà mang thai cô cũng không thể vui vẻ mà sinh nổi chứ đừng nói đến bị cưỡng gian mà sinh con. Cô làm sao chịu được? Nếu chưa mang thai, cô nhất định sẽ không làm nhiệm vụ này, dù sao không hoàn thành nhiệm vụ phụ cũng không bị trừng phạt quá nặng. Nhưng nếu đã mang thai mà đem đi phá, người úy thác biết chắc chắn sẽ tức giận mà đánh giá thấp!

007 bỗng nhiên có dự cảm xấu, "Dao Dao, cô muốn làm gì? Tuyệt đối không thể phá thai, không thì người ủy thác sẽ cho cô đánh giá thấp, nhiệm vụ sẽ không thể thành công được!"

Tô Dao trừng mắt nhìn, "Yên tâm đi! Chuyện đã nói với ngươi, ta vẫn nhớ rõ, không làm bừa đâu!"

Cô mở trang mua sắm ra, lúc 007 chưa kịp phản ứng liền nhanh chóng mua một cái máy trò chơi."

"Nè, cho ngươi. Lần trước thấy ngươi muốn, có mười tích phân, muốn kiền nói với ta, ta cũng không keo kiệt, lấy chơi đi. Thế giới này chắc phải ở rất lâu, ngươi ở đây với ta cũng nhàm chán, trở về không gian hệ thống chơi đi."

007 cảm động, hai mắt đẫm lệ, "Dùng mười tích phân mua cái này làm gì? Thật lãng phí... Huhu, Dao Dao đối với ta thật tốt!" Như cha mẹ già được con gái mua đồ cho, vừa nói họ tiêu tiền linh tinh vừa vui mừng, cảm động. 007 giờ phút này chính là có tâm tình

như vậy.

"Không có gì, theo ta sẽ có thịt ăn, thiệt thòi ai chứ không thể để người mình thiệt thòi được, đúng không? Đừng khóc nữa, đi chơi thử trò chơi đi."

007 càng thêm cảm động, hắn rút lại lời nói trước kia. Hắn nhất định là tích phúc mười đời mới có thể gặp được kí chủ tốt như vậy!

Cuối cùng cũng đuổi được tên ngốc kia đi, Tô Dao vô cùng sung sướng. Tên ngốc kia là bà quản gia, keo kiệt lại lải nhải, có hắn ở đây tuyệt đối không thể chơi thoải mái được!

Cô hất chăn xuống giường, chân trần dẫm lên thảm, đi đến trước gương. Nếu bỏ qua dấu vết xanh tím trên người, thân thể này kỳ thật cũng rất xinh đẹp. Làn da trắng nõn, vòng eo nhỏ, hai chân thon dài, ngực với mông không phải quá to, mà là cong nẩy, đầy đặn, đường cong rất đẹp. Làm nữ chính, khuôn mặt tất nhiên không cần phải nói, thanh thuần, kiều mỵ, giống một đóa hoa trắng điềm đạm, đáng yêu, yếu đuối, mềm mại, làm cho người ta không kìm lòng được mà... bắt nạt.

Giống như nam chính, rất thích nhìn bộ dạng cô khóc, cầu xin tha thứ.

Tô Dao liếc nhìn đồng hồ, bây giờ là mười hai giờ trưa. Cô nhớ lại nội dung cốt truyện, Cố Tây Thâm lúc này chắc hẳn là đang ăn cơm trưa với ánh trăng sáng, chiều thì đi dạp phố, xem phim, tối thì có bữa tối lãng mạn dưới nến. Chắ phải đến chín giờ tối mới trở về.

Thời gian còn nhiều, cô đi vào phòng tắm, ngâm mình vào bồn tắm, nhắm mắt lại suy nghĩ nhiệm vụ.


Cố Tây Thâm đưa Giản Nhu về nhà, sau đó nhanh chóng trở về biệt thự của mình. Tốc độ xe lúc về nhanh hơn hẳn mọi khi, anh ta rất muốn gặp người phụ nữ kia.

Anh ta cũng không biết vì sao, cả ngày hôm nay đều nhớ tới cô, thậm chí còn thất thần, cả Giản Nhu cũng không thể thu hút sự chú ý của anh ta. Cho nên sau bữa tối, anh ta từ chối lời mời vào nhà ngồi chơi một chút, đưa Giản Nhu trở về liền lập tức đi về biệt thự.

Đêm qua, Quý Tô Dao khóc, cầu xin anh ta thả cô đi, anh ta liền tức giận, động tác trở nên thô bạo. Sáng sớm hôm nay đã bị Giản Nhu gọi đi, không để ý đến cô, cũng không biết cô bây giờ thế nào rồi. Cố Tây Thâm vừa nghĩ vừa nhanh chóng nhập mật mã.

Đi vào biệt thự, Cố Tây Thâm nhìn quanh tầng một, không nhìn thấy người mình muốn gặp, lập tức lên tầng hai. Anh ta không hề nghi ngờ cô sẽ chạy trốn, biệt thự này đã bị anh ta sửa chữa như ngục giam. Không có sự cho phép của anh ta, cô không thể rời khỏi căn biệt thự này nửa bước.

Trong phòng ngủ, Tô Dao co rúc cuối giường, vùi đầu vào hai cánh tay mảnh khảnh. Cô mặc váy ngủ, lộ ra cái cổ thon dài, tinh tế cùng với xương quai xanh xinh đẹp, quai váy rơi xuống mắc ở cánh tay trông thật gợi cảm, câu người.

Cố Tây Thâm dưới bụng căng thẳng, nhớ đến tối hôm qua điên cuồng, ánh mắt trở nên nóng bỏng. Anh ta đi tới, nhẹ nhàng đỡ lấy bả vai Tô Dao, "Thế nào? Vẫn còn buồn bực?"

Bị bàn tay anh ta chạm vào, thân thể Tô Dao run rẩy, không nói gì, vùi đầu vào sâu hơn.

Đáy lòng Cố Tây Thâm dâng lên thương tiếc, ngồi xổm xuống dỗ dành: "Ngoan, đừng làm bừa. Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên tôi, đừng có chọc giận tôi. Chúng ta có thể giống như trước kia."

Anh ta nói trước kia là thời điểm anh ta bao dưỡng cô. Khi đó Quý Tô Dao rất ngoan ngoãn, nghe lời, chưa bao giờ phản kháng anh ta. Dù anh ta có làm gì đều đồng ý, còn muốn chọc cho anh ta vui vẻ. Cố Tây Thâm cảm thấy, cứ tiếp tục như vậy cũng không tồi.

Trời mới biết, ngày đó, anh ta nhìn thấy cô ở cùng một chỗ với người đàn ông khác liền rất tức giận. Nhất là ánh mắt ngập tràn tình cảm mà người đàn ông đó dành cho cô liền khiến anh ta nổi điên lên, hận không thể móc mắt tên đó ra! Cố Tây Thâm tức giận khi đồ của mình bị người đàn ông khác mơ ước. Kể cả khi không còn quan hệ gì với Quý Tô Dao, cô ây vẫn là người phụ nữ của Cố Tây Thâm hắn. Anh ta tuyệt đối không cho phép ai mơ tưởng đến cô.

Cho nên, dù thế nào anh ta cũng sẽ không thả cô đi! Quý Tô Dao chỉ có thể là của anh ta!

Hạ quyết tâm, Cố Tây Thâm cảm thấy thoải mái hơn, tâm trạng khó chịu mấy ngày nay đều biến mất, "Cứ như vậy đi. Em cứ yên tâm ở bên cạnh tôi, ngoại trừ thân phận, cái gì tôi cũng có thể cho em. Nhưng mà không thể để Giản Nhu phát hiện sự tồn tại cảu em."

Anh ta biết Quý Tô Dao thích mình. Trước đó cho cô rời đi, cô còn tuyệt vọng cầu xin anh ta, cái gì đều không cần, chỉ muốn ở lại bên người anh ta. Cho nên, Cố Tây Thâm cảm thấy mình sắp xếp như vậy, Quý Tô Dao chắc chắn sẽ vui vẻ.

Tô Dao chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt ngấn lệ, không khống chế được mà cười thành tiếng.

Cố Tây Thâm cảm thấy nét mặt của cô hơi kì lạ, chưa kịp nghĩ nhiều liền bị phun một làn hơi nước vào mặt.

"Em..."

Vừa mới nói được một chữ, liền "Rầm" một tiếng ngã xuống sàn.

Tô Dao một tay giơ bình xịt, một tay bịt mũi, miệng. Hầu như tất cả đều phun hết lên mặt Cố Tây Thâm, trong không khí còn lại rất ít. Nhưng để an toàn, Tô Dao vẫn đợi cho thuốc mê trong không khí tan hết mới buông tay.

Cô ném bình xịt, nhảy từ trên giường xuống, không chút để ý đá đá người đàn ông đang hôn mê. Khóe miệng cô nhếch lên, phát ra một tiếng "A" giễu cợt.


P/s: Thế giới đầu này không có nam chính nên tác giả đã sửa lại thế giới 1 nhưng mà mình thấy thế giới này hay nên giữ nguyên. Thế giới 1 sửa lại có nam chính nhưng mình thấy nó không hay bằng nên mình ko edit nhá.

Bạn đang đọc Phật hệ mau xuyên của Giang Nam Hồng Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dhxxn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.