Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái chết bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1236 chữ

Chương 4

Thấy rằng Giang Viễn đang làm tốt, Ngô Quân đã yêu cầu anh tiếp tục thực hiện. Theo dõi Giang Viễn từng bước thực hiện các xét nghiệm nội tạng trong cơ thể người chết, mỗi lần kiểm tra xong nội tạng, nó sẽ được lấy ra, cân và lấy mẫu mô để làm các xét nghiệm tiếp theo.

Cuối cùng, tất cả các cơ quan đã được lấy ra, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm.

“Bây giờ cháu sẽ mổ dạ dày.” Giang Viễn nói rồi bắt đầu rạch phần bụng của chú mười bảy.

Thức ăn bỗng chốc lộ ra, mùi chua thối xộc thẳng đến, mùi dị thường khác lại bốc lên.

Ông chú rể mới hoàn hồn một chút, chỉ liếc mắt nhìn, lại tiếp tục ôm thùng rác, càng khiến mùi trong phòng nồng hơn.

Tuy nhiên, mùi của cái xác bao giờ cũng ghê hơn mùi của chất nôn của anh.

Để mô tả cụ thể hơn, nôn mửa chẳng qua là phun ra một phần trong dạ dày và ruột của người sống mà thôi, còn khám nghiệm tử thi là bới ra tất cả những thứ trong dạ dày và ruột của người đã chết. Cả hai không cùng một cấp độ.

Ngô Quân quay lại và lấy một cái bình, sẵn sàng để đựng những thứ trong dạ dày. Những thứ này không chỉ có thể giúp xác định thời gian chết mà còn giúp xác định địa điểm tử vong và các thông tin khác.

Giang Viễn lắc lắc cái dạ dày, lúc này nổi lên thứ gì đó lấp lánh giống như chiếc bánh bao phát sáng.

Giang Viễn vô thức dùng tay chạm vào, trong đầu hiện lên một dòng thông tin:

Lấy được di sản của chú mười bảy: Công thức làm cơm rang trứng (LV3) - Đây là món mà Giang Kiến Phong sở trường nhất. Trải qua nhiều năm suy nghĩ và cải thiện, Giang Kiến Phong có thể làm ra một đĩa cơm rang trứng thơm ngon được rất nhiều khách hàng yêu thích mà phần nguyên liệu chính gồm dầu ăn, rau, trứng chỉ mất 1/3 so với các hàng khác.

Những đốm sáng lấp lánh biến mất ngay tức khắc

“Sư phụ có thấy không?” Giang Viễn trầm ngâm hỏi Ngô Quân.

Ngô Quân không hiểu lắm: “Cái gì?”

Giang Viễn biết chỉ có mình mới có thể nhìn thấy đám phát sáng kìa, vì vậy thản nhiên đổi đề tài nói: “Dạ dày có vẻ nhiều thứ, tiêu hóa không hết.

"Đúng vậy" Ngô Quân gật đầu đồng ý, rồi nói: " Để tôi làm tiếp"

Lúc này, Ngô Quân không thể giao toàn bộ công việc pháp y của một vụ án giết người cho một người mới. Nhất là đến lúc công đoạn xác định nguyên nhân cái chết và thời điểm chết, ông không yên tâm đối với Giang Viễn.

Giang Viễn có chút không nỡ, dù sao cũng là Chú mười bảy của anh, cảm thấy mình làm sẽ cẩn thận hơn...

So ra, Ngô Quân làm nhanh hơn nhiều.

Chỉ thấy ông nhanh chóng khâu vài mũi, tìm một viên gạch dùng trong giải phẫu tử thi, đặt dưới cổ người chết và bắt đầu khám xét cổ.

Vết thương ở cột sống cổ nhanh chóng lộ ra trước mắt mọi người.

Ngô Quân cẩn thận quan sát rồi nói: "Xương cổ gẫy hết rồi rồi. Chụp ảnh từ nhiều góc độ. Đây là một vết thương chí mạng"

Giang Viễn cũng không cần cởi găng tay, rửa qua một chút rồi cầm máy ảnh bên cạnh bàn, rồi tanh tách chụp lại chụp lại.

Sau khi quay chụp xong, Giang Viễn cẩn thận quan sát đốt sống cổ.

Xương cổ bị gãy ở đốt sống cổ thứ hai. Vết gãy này thường được nhìn thấy ở những trường hợp bị treo cổ.

Tuy nhiên, gãy đốt sống cổ không chỉ xảy ra với người bị treo cổ, cấu tạo yếu ớt của con người khiến cho các loại chấn thương có thể gây ra gãy đốt sống. Trong vụ án này thì con dao gọt hoa quả đâm vào cổ dẫn đến gãy đốt sống cổ.

“Trong cái rủi có cái may”. Ngô Quân tặc lưỡi hai lần.

Gãy đốt sống cổ gây ra cái chết nhanh nhất, phần lớn thời gian đốt sống cổ bị tách làm đôi sẽ đâm xuyên qua não, dẫn đến cái chết trong tích tắc khiến nạn nhân chưa kịp sỡ hãi. Từ góc độ này mà nói, dường như cũng là có chút may mắn.

Cuối cùng, Ngô Quân cũng bổ hộp sọ người chết để kiểm tra, sau đó lấy mẫu khám nghiệm cho ông chú rể của Giang Viễn ký tên: “Xong rồi, anh ký xong là có thể về”.

Ông chú đã nôn sạch sẽ, tại lần này không dám nhìn nữa, cúi đầu hỏi vài câu, ký tên rồi chuồn khỏi phòng khám nghiệm tử thi.

Ngô Quân nhìn thấy nhiều cảnh tượng như vậy rồi, không khỏi mỉm cười, sau đó gọi Giang Viễn đến cùng thu dọn, lại đặt tử thi đã khâu vào phòng lạnh bảo quản xác chết.

…..

Thi thể được tìm thấy vào buổi sáng, phẫu thuật xong thì đã đến buổi chiều.

Thay quần áo xong, Ngô Quân kéo Giang Viễn, tìm một nơi không có ai, thì thào nói: “Tìm mấy tờ giấy hay bìa gì đó, đốt đi”.

“Đốt giấy” Đầu óc Giang Viễn vẫn còn tràn ngập hình ảnh về cuộc khám nghiệm tử thi vừa rồi nên chưa thể phản ứng lại được.

“Đến đây, tôi nói cho cậu biết.” Ngô Quân vẫy tay.

Giang Viễn ủ rũ đi ra ngoài, tìm hai cái hộp giấy đưa cho Ngô Quân.

Ngô Quân xé nó ra rồi dùng bật lửa đốt. Khi ngọn lửa bùng lên, xoa hai bàn tay vào nhau và nói: “Phải đốt lửa để thoát khỏi vận xui."

“Cái này... không cần chứ?” Giang Viễn do dự

"Đừng có không tin, tôi đã thấy rất nhiều ..." Ngô Quân nói, nhảy qua nhảy lại ngọn lửa.

“Cậu cũng làm đi đi.” Ngô Quân ra hiệu, ý bảo Giang Viễn nhảy qua ngọn lửa.

Giang Viễn bất lực nói: "Hôm nay là Chú mười bảy của cháu, cũng không cần thiết ... Chú mười bảy thường là người tốt. Mỗi lần về quê, đều rất xởi lởi cả với những người không quen...”

'Thế là tối qua anh ta kết thêm bạn mới hả?.” Ngô Quân đứng ở bên kia đống lửa, ngọn lửa in trên mặt, tạo thành cái bóng lay động.

Giang Viễn cân nhắc trong hai giây, chạy tới, sải bước, nhảy qua ngọn lửa.

Mãi cho đến khi hai hộp giấy bị cháy rụi, Ngô Quân mới châm một điếu thuốc, lặng lẽ nhìn ngọn lửa vụt tắt, sau đó nói với Giang Viễn: "Tôi sẽ đi báo cáo với Đội trưởng Hoàng, cậu ở đây dọn dẹp, rồi đi đến căng tin để xem xét còn đồ ăn không? Nếu không có, chỉ cần mua mì gói hay thứ gì đó mang đến văn phòng bên cạnh phòng khám nghiệm rồi chúng ta ăn tạm. Đối với cảnh sát thì công việc như thế này sau sẽ quen dần thôi. "

Bạn đang đọc Pháp Y Quốc Dân (Bản dịch) của Chí Điểu Thôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.