Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta xuyên không??!!

Tiểu thuyết gốc · 1236 chữ

Năm 20xx ngày 16 tháng 7.

Một thanh niên gầy gò đang nằm mộng trên những cuốn sách lộn xộn do chính hắn bày ra. Hắn là Cao Nhật năm nay 17 tuổi.

Tuy gầy nhưng mặt hắn được cái rất điển trai, lại còn con nhà giàu nên được rất nhiều em thầm thương trộm nhớ.

"Tùng, tùng tùng ...."

Tiếng trống kết thúc ngày học đã đến hắn mệt mỏi xách cái balo của mình mệt mỏi rời bàn học.

"Ê net không???" Tùng chạy lại và hỏi

"Net nủng gì tầm này chán bome" Nhật trả lời. Đúng vậy hôm nay hắn thực sự không có tâm trạng để đi net vì hôm nay là ngày công bố học lực và hạnh kiểm mà hắn chỉ được có học sinh khá và cũng là người duy nhất trong lớp.

Nghĩ lại những kỳ vọng của bố mẹ cũng như nhìn các bạn bè xung quanh hắn cảm thấy thật chán nản.

"Ok vậy thôi" là bạn thân của Nhật nên Tùng cũng biết nó hôm nay tâm trạng không tốt nên đành tự giác.

Nhật chỉ gật đầu rồi rời đi. Trên đường về hắn chỉ thẩn thơ suy nghĩ về cuộc đời, năm nay hắn đã lớp 11 mà bản thân lại chẳng có gì nổi bật ngoài gương mặt đẹp trai. Bạn bè quanh hắn người không học giỏi ( nhưng vẫn giỏi hơn hắn ) thì kiếm được thu nhập, người học giỏi thì người ta thì giải này giải kia, người thì cố tài lẻ làm ca sỹ,.... mà bản thân hắn ngoài nhà giàu và đẹp trai ra chẳng có gì!!

Dạo bước trên con đường về nhà hắn cứ mãi thẩn thơ suy nghĩ rồi bỗng

"Đùng, đùng.." bầu trời bỗng tối đen như mực, sấm chớp nổ liên tục nhưng hắn vẫn không quan tâm cho lắm những thứ hắn nghĩ bây giờ là làm sao để cuộc sống bản thân trở nên thú vị hơn và làm gì để có những thành tựu để bố mẹ cảm thấy tự hào cũng như để bản thân cảm thấy vinh dự hơn khi đứng cùng bạn bè. Những thứ mà hắn đang có được bây giờ chỉ là của bố mẹ mà hắn thì lại không thích như vậy.

Nhìn lên bầu trời tối đen như nỗi lòng hắn, hắn thầm nghĩ " giờ xuyên không thành main thì ngon!! ".

Như đáp lại nỗi lòng hắn một quả bóng tròn sáng chói từ trên trời vọt xuống với tốc độ không tưởng đâm sầm vào đầu hắn. Cao Nhật chỉ đột nhiên thấy trước mắt tối sầm lại rồi sau đó..... không có sau đó nữa !!!.

* *" nhịn không được Nhật đành phải chửi một câu thô tục.

Vừa xoa cái đầu còn đang đau vừa nhìn quanh " Chẳng lẽ xuyên không thật??!!" Cao Nhật nghi ngờ tự hỏi.

Đây là một căn phòng rộng rãi được thiết kế theo kiểu cổ xưa mà sang trọng đính trên trần nhà là những viên đá hình đa giác đều lộng lẫy phát sáng, chiếc giường hắn đang nắm thì dường như được làm bằng vàng và to đến mức mà dường như hắn cảm thấy 10 người nằm cũng không chật ??.

Hắn vội bật dậy và soi mình trước gương và cau mày phát hiện rằng bản thân hắn vẫn vậy từ khuôn mặt đến dáng người hơi gầy gò của hắn

"Có vẻ là xuyên không thật rồi, nhìn cái nhà này có vẻ như bố mẹ mình cũng "không phải dạng vừa", có vẻ sắp được làm nhân vật chính rồi, ông trời không có pụ ta nha!!". Cao Nhật thầm nghĩ mà sung sướng.

Chưa kịp cao hứng bao lâu thì "Aaaaaa aa * * " Nhật vừa ôm đầu vừa chửi bới hắn không hiểu sao vừa xuyên không lại phải đau đầu như này nhưng theo "10 năm" kinh nghiệm đọc truyên chữ của hắn thì có vẻ đây là đang truyền thừa ký ức từ chủ nhân cũ của thân thể này. Hắn đã từng đọc qua rất nhiều truyện rồi cũng thấy các main bị đau nhưng trải nghiệm thực tế mới khiến hắn cảm thấy điều này thật đáng sợ.

Hắn ôm đầu hắn quằn quại nhưng cơn đau chẳng hề thuyên giảm thậm chí còn gia tăng cuối cùng hắn chỉ kịp nghĩ " Có vẻ sắp làm nhân vật chính thật rồi" rồi ngất đi.

Khi tỉnh dậy hắn phát hiện trong đầu mình đã có thêm vài ký ức không phải của bản thân. Thì ra chủ nhân thân thể này tên là Lâm Phàm chứ không phải Cao Nhật.

"Xem ra sau này phải dùng tên mới rồi" Cao Nhật lẩm bẩm.( Từ giờ xin phép gọi main = tên mới )

Theo như những gì được truyền vào đầu hắn thì đang là 1 đại lục có những đại năng có thể dời núi lấp sông, trong đó có 2 cách tú luyện chính là pháp sư và võ sư, để trở thành pháp sư cần phải có khả năng cảm nhận nguyên tố và cảm nhận được càng nhiều nguyên tố thì chứng tỏ thiên phú càng mạnh và có khả năng tấn ngoài cấp 100. Còn để trở thành võ sư thì cần có linh căn chia thành 10 cấp từ 1-10.

Pháp sư phân cấp đơn giản chính là từ 1-100.

Võ sư thì Luyện Khí – Trúc Cơ – Kim Đan – Nguyên Anh – Hóa Thần – Luyện Hư – Hợp Thể – Đại Thừa – Độ Kiếp rồi cuối cùng là Thánh mỗi cấp độ lại chia thành sơ-trung-hậu kỳ và viên mãn.

Pháp sư thì hấp thu nguyên tố trong thiên địa mà tấn cấp còn võ sư chủ yếu là ngộ đạo và hấp thu linh khí.

Vũ khí ở đây chia theo 4 cấp thiên địa huyền hoàng mỗi cấp lại có 3 bậc sơ phẩm, trung phẩm, cao phẩm và cực phẩm.

Đại lục này tên là Pháp võ đại lục và có 10 siêu cấp tông môn đang chấp chưởng nó: Thượng Thần Tông, Linh Tông, Cầm Tông, Kiếm Tông, Hoa Tông, Thú Tông, Nghệ Tông, Huyền Điện, Long Tông, Hư Tông.

Trong đó mạnh nhất là Thượng Thần Tông.

Mà hắn lại là con trai trưởng của chưởng môn Thượng Thần Tông...........

............

Hắn thật nghĩ bố mẹ làm to nhưng không ngờ nó lại to đến thế, lại như kiếp trước bố mẹ làm to rồi cuối cùng chẳng có gì thú vị.

"Chào mừng ký chủ đến với Pháp Võ đại lục, xin ký chủ đừng vội nản chí hệ thống đưa ký chủ đến đây ký chủ tất có sứ mệnh phải hoàn thành".

................" Cơ đã to còn hệ thống...." Lâm Phàm nghĩ mà chán.

"Aizz ta muốn làm main đi lên từ khó khăn cơ, đi qua biển máu và thây địch mà"

Hệ thống: "Sớm thôi ký chủ sẽ được như ý muốn, bây giờ hệ thống xin cưỡng chế đoạt quyền kiểm soát để giải quyết nguy cơ".

"Nguy cơ ,nguy cơ gì cơ???" Lâm Phàm hấp tấp hoảng sợ hỏi nhưng rồi hắn phát hiện bản thân không thể kiểm soát thân thể nữa chỉ còn ý thức là còn.

( Mọi người ủng hộ mình nhaaaaaaaaaaaaaaaa )

Bạn đang đọc Pháp Võ Đại Lục sáng tác bởi danieltq2015
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danieltq2015
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.