Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Thạch

Tiểu thuyết gốc · 908 chữ

Pháp Huyền Đại Lục,Mộc Hoàng Thôn

“Cuối cùng cũng gom đủ củi,phải về nhanh thôi không khéo trời tối mất”.Một thiếu niên sau lưng vác một đống gỗ cây vui vẻ đi đường nói

Để người ta chú ý nhất là thiếu niên này sỡ hữu tướng mạo như là được vẽ vậy với khuôn mặt đầu tuấn lang phong trần,thân hình cao gầy lộ ra từng khối cơ bắp rõ nét do đang để trần phía trên,cùng với mái tóc xanh nhạt ngắn lộ ra khí chất đầy hoà nhã dễ gần

“Tiểu Thanh về rồi à,hôm nay lại lên núi nhặt củi tiếp đấy à,thật siêng năng đó nha,mà cũng cẩn thận dạo này thường hay xuất hiện thú dữ lắm đấy”Một phụ nữ trung niên khi thấy hắn về thôn liền mỉm cười khen hắn,mà tên đầy đủ của hắn là Liễu Thanh

“Đa tạ Thẩm a di nhắc nhở,nhưng nếu không nhặt củi thì mùa đông này sẽ không sưởi ấm được ạ”.Liễu Thanh cũng rất lễ độ đáp lời của Thẩm di,rồi cũng vội vàng tạm biệt bước nhanh về nhà

Lúc này một ngôi nhà gỗ đan xen lá cây vô cùng mục có vô số vết hở ra nhìn như sắp sụp đổ đến nới,mà đây cũng chính là nhà của Liễu Thanh,hiện tại hắn cũng đang sống với mỗi mẫu thân mà không có phụ thân vì đã bỏ đi mẫu thân hắn trước lúc hắn sinh ra đời

Mở cửa ra hắn thấy một người phụ nữ tuổi cũng 40 đang đứng trước bếp nấu một cháo,khi nghe tiếng mở cửa nàng quay lại nhìn hắn nói rằng”Thanh nhi,con về rồi đấy à,mau vào đầy ngồi xuống ăn đi”

Người đang đứng nấu cháo và cũng vừa nói chuyện với hắn chính là mẫu thân hắn tên Tô Nhược Tuyết,nàng sở hữu một vẻ đẹp tuy không nói khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng là một mỹ nữ tuyệt sắc,nhưng trên khuôn mặt nàng lúc này đã chịu một chút sự phai mờ của thời gian khi đã có nếp nhăn

“Vâng”Liễu Thanh cũng đáp lại nàng rồi bỏ đống củi sang một bên rồi ngồi xuống ghế chờ đợi cháo nấu xong

Khoảng một lúc sao cháo cũng đã chín Tô Nhược Tuyết nàng bưng cháo lên bàn rồi bắt đầu múc cho Liễu Thanh

Hắn cũng đói rỗng khi vừa nãy hao phí rất nhiều thể lực vác đống củi về đến nhà nên cắm đầu vào ăn,vừa ăn vào miếng đầu tiên hắn liền không nhịn được nói:”Đồ ăn của mẫu thân nấu đúng là ngon số một”

Tuy tô cháo đối với hắn rất ngon nhưng mà nó chỉ là cháo không mà thôi chả có chút thịt thà gì trong đấy cả

“Lo mà ăn đi không là hết nóng mất ngon giờ”.Tô Nhược Tuyết tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng vẫn rất vui vì được con của nàng khen

Lúc này hắn đã ăn xong bên cạnh Tô Nhược Tuyết vẫn đang ăn,chợt Liễu Thanh vẻ mặt hiện lên buồn bả nhìn nàng hỏi:”Mẫu thân,phụ thân ông ấy tại sao lại bỏ rơi hai mẹ con chúng ta vậy”

Tô Nhược Tuyết khi nghe câu nói đó nàng bông dừng lại,cả cơ thể chợt rung một cái rồi đầy trầm mặc xuống khiến bầu không khí bỗng nhiên yên tĩnh một cách lạ thường

“Thanh nhi,từ nay về sau ta cấm con đề cập chuyện này,biết chưa?”Khoảng một lúc sau nàng khuôn mặt hơi giận dữ lớn tiếng quát hắn

“Vâng,con biết rồi ạ”.Liễu Thanh khuôn mặt cũng đầy uỷ khuất rồi quay đi về phòng hắn

“Tới nơi này đã ròng rã 16 năm,chẳng lẽ ta chỉ có thể làm một người phàm sao”.Về tới phong hắn đi thẳng tới cửa sổ hóng gió và nói

Đúng vậy hắn cũng là một người xuyên không,kiếp trước hắn từng sống ở địa cầu và là một thiếu niến 19 tuổi đầy nghị lực,chắc là do hắn mồ côi từ nhỏ sinh sống ở viện mồ côi nên mới có nghị lực hơn vô số người cùng tuổi

Khi xuyên không tới thế giới này hắn tưởng mình sẽ có một gia đình đầy hạnh phúc nhưng cuộc đợi bất công,trước khi hắn sinh ra,phụ thân hắn đã vứt bỏ mẹ con hắn khiến hai người phải sống cùng cực tới mức này

Nhưng có một thứ làm cho hắn thấy quái dị là trong đầu hắn lại có một viên hắc thạch

Đúng chính là một viên hắn thạch trong đầu hắn,Liễu Thanh cũng đã nhiều lần thăm dò nhưng cũng không phát hiện ra được điểm khác lạ gì trong đó

Liễu Thanh lại tiếp tục tò mò không còn hóng gió đi lên giường bắt đầu ngồi ngắm mắt lại bất đầu tĩnh khí

Khi Liễu Thanh vừa một lần nữa mở mắt ra trước mắt hắn là một mảnh không gian hư vô đầy thần bí.Ở giữa mạnh không gian có một viên đá cao cả trăm trượng trước mặt Liễu Thanh,hắn lại tiếp tục bắt đầu thăm dò xem coi có điều gì ở khối đá này

Lúc lâu sau đó hắn vẫn không thăm dò huyền cơ gì liền chuẩn bị lui ra mảnh không gian này chợt mảnh Hắc Thạch bắt đầu phát sáng

Đúng như vậy,chính là mảnh Hắc Thạch bắt đầu sáng lên…

Bạn đang đọc Pháp Thiên Tượng Địa sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.