Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Pháp Lực Bao Bọc

Tiểu thuyết gốc · 1246 chữ

Buổi chiều

Lúc này trên bục giảng Huyền Ân đang truyền đạt thêm những tri thức cho những học viên

“Trái ngược với Pháp Giả chúng ta là những yêu thú, bọn chúng là những bá chủ của sâm lâm, mà sự phân chia của bọn chúng cũng có từng cảnh giới khác biệt là nhất giai đến cửu giai tương ứng với từng cảnh giới của nhân loại chúng ta

Mà ta cũng khuyên các ngươi sao này nếu gặp được yêu thú cùng giai tốt nhất là nên chạy đi, vì chúng sẽ luôn mạnh hơn nhân loại chúng ta ở từng giai đoạn

Tuy là được ban cho năng lực mạnh mẽ như thế nhưng đồng thời chúng cũng phải bỏ ra cái giá là tốc lộ tu luyện chậm đến mức đáng thương. Được rồi cũng hết giờ rồi, các ngươi có thể về.”

Cứ thế âm thanh tiếng chuông vang lên cũng là hết giờ học này, Bạch Minh thu dọn đồ đạc sau đó liền đứng lên đi về phòng, nhưng chưa kịp đợi hắn bước ra khỏi của liền bị đám người Triệu Nham lôi đi ăn uống rồi mới về phòng

Vừa về tới hắn liền bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng mà thay thế cho giấc ngủ để tu luyện, đây cũng là thối quen hắn bắt buộc phải làm được để trở nên mạnh mẽ

. . .

1 tháng sau

“Hôm nay các người theo ta đi ra sân huấn luyện số 2 sau học viện.”

Cả lớp học đang huyên náo, nhưng khi nghe tiếng Huyền Ân vừa bước vào vang lên cả đám đều nhìn nhau mà nghi hoặc nhưng cuối cùng đều đi theo

Đệ nhị sân huấn luyện, đúng như cái tên thì ở nơi đây có vô số dụng cụ để huấn như kiếm, thương, chuỳ, dao, cung, nhưng đa phần lại đều được làm bằng gỗ có lẽ là sợ những đứa trẻ này chưa đủ được nhận thức

“Các người đã học được 1 tháng kiến thức cơ sở, bây giờ là tới giờ thực chiến.”

Huyền Ân giọng nói vang vọng cả sân huấn luyện khiến cho những đứa bé có chút run rẩy

“Bạch Minh cùng Triệu Nham hai người các người bước lên diễn luyện trước cho cả lớp quan sát.”

Cả hai người Bạch Minh đều không nói một tiếng gì mà bước lên lựa chọn vũ khí, chỉ thấy Bạch Minh lựa chọn là kiếm gỗ, còn Triệu Nham lại chọn một thanh chuỳ gỗ

“Xin chỉ giáo!”

Ánh mắt hai người chạm vào nhau bên trong đều toát ra chiến ý nồng nặc, liền lao vào lẫn nhau

Ầm!

Thanh kiếm trong tay Bạch Minh chém vào đối cứng với thanh chuỳ của Triệu Nham có lẽ là do thua về vũ khí nên Bạch Minh liền bị đánh lùi về phía sau

“So về lực lượng, ta không phải là đối thủ.” Bạch Minh thâm tâm nhắn nhủ dần, sau đó cả người tốc độ liền bạo tăng, dần dần liền chạy xung quanh cả người Triệu Nham

Bắt lấy sơ hở Bạch Minh liền tiến công nhanh chóng tới giơ lên thanh kiếm gỗ trong tay chém xuống

Nhưng có lẽ Triệu Nham đã phát giác ra được liền dùng cán chuỳ cản lại kịp thời, nhưng chỉ vẻn vẹn như vậy vị tốc độ không nhanh bằng Bạch Minh nên hắn chỉ có thể bị động phòng thủ liên tục cho tới

“Keng.”

Âm thanh binh khí trong tay Triệu Nham bị đánh bay ra ngoài cũng là lúc định sẵn việc bại trận của hắn

Bạch Minh chỉ đi lại gần giang tay ra mà dịu hắn bước về chỗ ngồi cũ

Mà lúc này thì tiếng vỗ tay của cả lớp lại vang lên có lẽ là do trận đánh nhau quá đặc sắc của hai người khiến bọn họ vui thích mà cổ vũ

“Ngươi có mệt lắm không?”

Vân Thanh Trúc nhìn những vệt mồ hồi trên trán Bạch Minh mà bước tới đưa ra miếng khăn giấy trên tay sau đó liền đỏ mặt mà chạy về chỗ ngồi cũ

Còn Bạch Minh thì lại đơ ra một lúc lâu mới kịp định hình lại sự việc trước mắt, rồi cũng chấp nhận lấy khăn giấy lên lau đi những giọt mồ hôi

Dù sau vừa nãy hắn cũng vẫn luôn giữ vững tốc độ duy triển nhanh chóng trong một khoảng thời gian dài khiền cho hắn hơi mệt mỏi

Lúc đây Huyền Ân liền bước ra trước đám người nhìn xuống mà hỏi

“Trong trận chiến vừa rồi các người nhìn ra được những gì?”

Câu hỏi vừa ra thì ngay lập tức có một người nam sinh đứng lên nói to

“Thưa lão sư, là hai người bọn họ rất mạnh.”

Mà Huyền Ân nghe thấy câu trả lời này chân mày liền nhảy lên một cái, trên trán hiện lên hắc tuyến thì lại nhịn xuống khi mà thấy Bạch Minh đang giơ tay lên liền mời hắn

“Thưa lão sư, trong trận chiến vừa rồi hai người bọn ta chỉ đơn thuần là sử dụng sức mạnh thần thể mà lại chẳng thế thôi động được một tí Pháp Lực nào.”

Huyền Ân lúc này lại lộ nên một tia nụ cười, nhìn hắn mà gật đầu một cái

“Đúng như vậy, đó cũng là bài học hôm nay mà ta sẽ dạy cho các người đó là cách vận dụng Pháp Lực.

Trước hết muốn vận dụng Pháp Lực thì các ngươi phải tập trung tinh thần vào mà bắt đầu dẫn dắt nó từ trong Pháp Lực Chi Hạch ra ngoài cơ thể để vận dụng.

Nên tiếp theo đây ta sẽ dạy cho các ngươi một kỹ xảo đó là Pháp Lực Bao Bọc, chỉ cần học thành các ngươi liền có thể áp dụng nó vào thực chiến để tăng cường thêm độ sắc bẻn của vũ khí hoặc là tự thân.”

Sau đó Huyền Ân liền giảng giải về tri thức cũng như cách vận hành Pháp Lực cho tất cả mọi người, sau đó liền cho cả đám tự mình tiến hành thực hành với tấm gỗ

Bạch Minh lúc này cũng bắt đầu luyện tập, chỉ

thấy hắn đang nhắm mắt lại để cả tinh thần minh vào mà bắt đầu dẫn dắt Pháp Lực từ Pháp Lực Chi Hạch ra bên ngoài

Chỉ thấy lúc này từ Pháp Lực Chi Hạch từ sợi bạch quang dần hiện ra mà bị hắn dẫn dắt tới cánh tay mình

Lúc này chỉ thấy hắn mở mắt ra nhìn về phía cánh tay phải, liền thấy lúc này bên ngoài cánh tay đang có một lớp bạch quang bao bọc lấy xung quanh

“Thử xem uy lực thế nào vậy.”

Sau đó hắn liền vung quyền về phía tấm gỗ dày hơn 10 phân trước mặt mình, chỉ thấy khi cánh tay hắn vừa chạm vào tấm gỗ liền vang lên một âm thanh mà rất nhanh có lẽ như tấm gỗ liền không chịu được lực lượng này vậy mà vỡ đôi ra.

“Đứa nhóc này đúng là thiên tài mà.” Núp ở một góc đang quan sát các học sinh của mình luyện tập Huyền Ân khi thấy Bạch Minh nhanh như vậy mà học được liền không thôi lên tiếng cảm thán.

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.