Diệt Sát Viêm Yêu Xà
Phốc!
Bạch Minh dùng hắc kiếm cố trèo chống thân thể đứng dậy ánh mắt bên trong sát khí loé lên, lúc này đây tâm của hắn chỉ muốn giết chết con Viêm Yêu Xa trước mặt này thôi
Chợt một dòng nước ấm chảy dài cơ thể hắn, hắn cảm nhận được cả người tràn đầy sinh lực, hắn lúc này chẳng quan tâm nguồn nước ấm này là từ đâu
Cả người vọt tới xuất hiện bên thân con Viêm Yêu Xà mà vung thanh kiếm chém xuống
Keng!
“Cái gì.” Thanh kiếm chạm vào lớp vảy của con Viêm Yêu Xà liền bị ngăn chặn lại như là chép vào một lớp giáp dày vậy
Viêm Yêu Xa cungx phát giác được Bạch Minh hoả diễm từ trên lưng hoá thành hai đạo hoả diễm mà tấn công hắn
Bạch Minh lạch người nhảy lên ngay đầu con Viêm Yêu Xà, thanh hắc kiếm toàn lực đâm vào con mắt trái nó
Gào!
Còn Viêm Yêu Xà đau đớn gầm lên cả người lúc này cũng buông ra Triệu Nham đang hấp hối bên trên mà rớt xuống, sau đó cả người nó liền thối lui về sau
Bạch Minh đỡ lại Triệu Nham nhìn hắn mà hỏi:” Còn đủ sức chiến đấu không?”. Triệu Nham chỉ đi lại chỗ thanh ngân chuỳ nhặt lên, cả người còn sót lại pháp lực bao bọc lấy thanh chuỳ nói:”Tất nhiên là còn rồi.”
“Tam Thanh Sát Tiễn”
Mã Đằng dùng toàn lực bắn ra ba mũi tên lấy tốc đọ cực nhanh mà bắn tới về phía con Viêm Yêu Xà, sau đó cả người liền tái nhợt mà nhảy xuống thân cây
Viễm Yêu Xà chỉ rống lên một tiếng liền dùng đui hất bay đi ba thanh tiễn, những sau đó nó liền thấy hai người Bạch Minh cùng với Triệu Nham liền xuất hiện trên đỉnh đầu nó cùng tấn công xuống
“Lưu Hoả Trảm!.”
“Kình Trụ Chuỳ.!”
Cả hai đoàn công kích đều nhắm ngay đầu của nó mà bạo tạc xuống, chỉ thấy công kích qua đi cả người con Viêm Yêu Xà liền nằm im bất động, trên đâu có lột vết lỗm cùng với năm đạo trảm kích phía trên, sau đó liền vô lực mà chết đi.
“Thắng…thắng chúng ta thắng rồi.”
Vân Thanh Trúc mở miệng lên sau đó liền vui mừng mà nhảy qua ôm lên cả người Đỗ Từ Vũ sau đó cả hai liền nằm ra đất
Bạch Minh cùng với Triệu Nham cũng mệt mỏi mà ngồi gục xuống, sau đó hai cánh tay liền đụng vào nhau như ăn mừng cho chiến tích vừa rồi
“Mọi người cũng đừng mất cảnh giác như thế chứ.”
Lý Nhiên một tay dìu Mã Đằng trong trạng thái thoát lực do tiêu hao hết pháp lực mà mỉm cười nói
Âm thanh xe gió vang lên sau đó thân ảnh Huyền Ân liền hiện lên, nhìn bọn hắn bên trong ánh mắt hiện lên vẻ táng dương liền nói
“Các ngươi làm rất tốt, nhưng nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành nên hôm nay chúng ta sẽ ở lại đây.”
Huyền Ân phất cánh tay ra liền triệu hoán ra ba cái lều cho bọn hắn sau đó liền tiêu thất
“Các ngươi cứ yên tâm nghỉ ngơi, đêm nay ta sẽ canh gác thay các ngươi.”
Sau đó bọn họ liền phân chia ra lều của mình là Bạch Minh - Triệu Nham, Mã Đằng - Lý Nhiên, và cuối cùng là Vân Thanh Trúc - Đỗ Từ Vũ sẽ ngủ chung một cái lều
Có lẽ là đo mệt mỏi về thể xác lẫn tinh thần mà đêm nay bọn họ chẳng ai tu luyện cả mà đều ngủ một giấc thật say xưa cho tới ngày hôm sau
. . .
Hôm Sau
Lúc này tất cả mọi người đều đã tỉnh dậy tinh thàn đều trở nên phấn chấn mà chuẩn bị tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ lần này của mình
Cả đám đều đang đi trong rừng rậm nhìn xung quang bắt đầu thăm dò, trên cây Mã Đằng đang liền tục quan sát xung quanh hiển nhiên nhiệm vụ này là thuộc về hắn với vai trò cung thủ của mình
“Mọi người dừng lại.”
Chợt Mã Đằng lên tiếng lúc này đây có thể thấy trên mặt hắn từng giọt mồ hôi đang nhẹ nhàng rơi xuống, ánh mắt bên trong không che giấu được vẻ hoảng sợ
“Nhanh mau chạy, phía trước là Ám Dực Sư tu vi Pháp Linh.”
Lời nói vang lên của hắn như quả bom phát nổ khiến mọi người ở đây tay chân bắt đầu run rẩy lên, chân đều bắt đầu mềm nhũn đi
Dù sao thì chỉ là một con Viêm Yêu Xà tu vi Pháp Đồ viên mãn đã khiến bọn họ chịu cảnh cửu tử nhất sinh, thì hiện tại gặp một con yêu thú Ám Dực Sư tu vi Pháp Linh e là bọn họ chuyến này là thập tử vô
Chưa kịp đời bọn họ chạy trốn thì con Ám Dực Sư đã hiện ra, chỉ thấy cả người nó màu đen cùng với đôi cánh che khuất đại thụ, cả người khí tức tà ác hiện ra, nhìn cả đám bọn họ với ánh mắt khinh thường nói
“Một đám giun dế sao, thật là nhàm chán!”
Chỉ thấy hắn đảo mắt xung quanh cuối cùng toàn bộ chú ý đều tập trung trên người của Bạch Minh nhìn hắn mà nói:” Trên người ngươi có thứ gì đó hấp dẫn ta, chỉ cần nuốt ngươi ta liền có thể đột phá tới Pháp Vương.”
Gầm!
Tiếng rống vang lên chỉ thấy vô số đại thụ bị thổi bay, cả người con Ám Dực Sư khí tức hắc ám liên tục tràn ra mà bao trùm cả một cánh rừng ngoại vi, nó dần dần bước tới chỗ của Bạch Minh giơ nanh vuốt lên định đánh xuống.
Đăng bởi | VanThienDe |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |