Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Say rượu rời tiệc

Phiên bản Dịch · 1070 chữ

Tuy đám người không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng có kịch hay xem thì không thể bỏ lỡ.

Rượu bị cướp đi, trong lúc nhất thời Giang Triệt có chút mơ hồ, ngước mắt đã nhìn thấy Lôi Mặc cầm chén rượu, cả mặt cao ngạo nhìn về phía hắn, liếc mắt đã ngồi xuống cách đó không xa, Diêu Xu Xu ở bên này hứng thú nhìn bọn họ, Giang Triệt khẽ cười một tiếng.

Quả nhiên, kẻ ngốc này dưới sự kích động của Diêu Xu Xu sẽ ra tay.

Ngay vừa rồi, lúc gặp mặt Diêu Xu Xu, hắn đã nghe được âm thanh của hệ thống, thương thế của dế vương Nhân tộc đã khỏi, nhận được ba ngàn điểm giá trị Thiên Mệnh, giá trị Thiên Mệnh đã đủ để mua con rối, đương nhiên hắn đang nghĩ đến chuyện làm sao để thoát thân.

Mặc dù tức giận rất đột ngột, nhưng chỉ cần có thể làm cho Lôi Mặc khiêu khích, hắn có thể không thèm quan tâm người khác nghĩ như thế nào.

Nghĩ như vậy, lập tức lại lần nữa rót chén rượu đứng lên nói.

“Lúc trước tâm trạnh của sư đệ không tốt nên không quan tâm đến Lôi sư huynh, bây giờ sẽ ở đây bồi tội với sư huynh, nào, uống với sư đệ vài chén.”

Trước khi thoát thân, hắn đã không có ý định ra tay, đối với sự khiêu khích của Lôi Mặc, đánhmột trận còn không bằng biến chiến tranh thành tơ lụa, với lại rượu trong chén này là thứ tốt.

Nhìn Giang Triệt hạ thấp tư thái như thế, Lôi Mặc sửng sốt một chút, còn chưa phản ứng kịp, thấy Giang Triệt lại rót một chén rượu nữa, không chạm vào nhau, một hơi uống sạch.

Bất đắc dĩ, Lôi Mặc chỉ có thể uống rượu ở trong tay, rượu vào trong bụng, Lôi Mặc có chút sửng sốt, Giang Triệt thuận thế đưa tay khoác lên vai của Lôi Mặc, lôi kéo Lôi Mặc ngồi xuống, giống như là lão bằng hữu nhiều năm không gặp, bắt đầu uống rượu ngon, nói chuyện với nhau.

Chuyển biến bất ngờ này khiến cho những tu sĩ ở xung quanh có chút sửng sốt.

“Xu Xu, sợ rằng lần này muội gặp phải đối thủ rồi.” Nam Cung Tử Vân cười nói giống như là đang xem kịch vui, có thể ở trong trạng thái say rượu giữ được tỉnh táo, trong nháy mắt làm tan khả năng xuất hiện khiêu chiến, hiếm có.

Diêu Xu Xu cũng không nói lời nào, mà chậm rãi thưởng thức đồ uống trong tay, “Tỷ không cảm thấy như thế không giống Giang Triệt sao?”

“Từ khi nào mà kiếm điên lai có tâm tính như thế.”

Nam Cung Tử Vân nhíu mày, “Không thể nào, hắn là người được bảo vệ trọng điểm.”

Ai dám đoạt xá với đệ tử của Tử Tiêu Kiếm Tông, hơn nữa còn là đồ đệ của Thanh Nguyệt trưởng lão.

“Chuyện này ai mà biết được.” Diêu Xu Xu nhún vai, theo kết quả điều tra của nàng, nàng cũng không cảm thấy là đoạt xá, nhưng nàng vẫn luôn cảm giác Giang Triệt hiện tại thâm sâu khó lường, giống như là đổi người khác vậy.

Trong thời khắc hai người bọn họ thảo luận, Lôi Mặc cũng đã bị rót đến say mèm, túm lấy Giang Triệt tố khổ, nói.

“Lão Giang à, ta nói cho ngươi biết, lão tử tốt xấu gì cũng là đệ tử đứng đầu của Phần Viêm Cốc, dáng vẻ cũng không tính là kém đi, tại sao lại không có ai thích ta chứ.”

“Lãnh Tâm Thiền, là sư tỷ của ngươi, lần đầu tiên lão tử gặp nàng đã thích nàng, nhưng theo đuổi nửa tháng, nàng ấy ngay cả ánh mắt cũng không cho lão tử.”

“Mẹ nó, lão tử thật sự rất hâm mộ ngươi, mỹ nữ của Tử Tiêu Kiếm Tông nhiều như thế, nhìn cũng nhìn không hết, ta đây, Phần Viêm Cốc chúng ta nữ tu ít đến thương cảm.”

“Theo đuổi mười người, nhưng không có một ai cho lão tử sắc mặt tốt.”

Giờ phút naỳ Giang Triệt cũng có mấy phần men say, “Ta hâm mộ ngươi còn tạm được, trong Tử Tiêu Kiếm Tông mỹ nữ nhiều, ta cũng phải có thời gian nhìn chứ, một ngày mười hai cah giờ đều đang bận rộn, nấu cơm giặt giũ, còn có chỉ đạo Nhược Tư Vi tu luyện, một ngày rốt cuộc đến cả thời gian tu luyện cũng không có.”

Lập tức, Giang Triệt một mạch nói ra tình hình những năm nay Giang Triệt ở Bạch Vân Phong.

“Mệt mỏi thành chó tạm thời không nói đến, đặc biệt còn bị người khác vu oan, liều sống liều chết cứu bọn họ ra, ngược lại bị đưa vào Chấp Pháp Đường, ngươi có biết đoạn thời gian trước lão tử có tâm tình gì mà.”

Hai người nói ra khổ sở ở đáy lòng với nhau, hoàn toàn không quan tâm tròng mắt của những người ở xung quanh sắp rớt ra ngoài rồi, thấy bọn họ còn muốn nói gì tiếp, Ngô Thần tay mắt lạnh lẽ, đi lên che miệng lão Giang.

Chuyện vu oan đã qua, lão Giang đây là điên rồi phải không, lại còn dám nhắc đến, Ngô Thần đã tưởng tượng ra thần tình của tông chủ sau khi trở về.

Đệ tử của Phần Viêm Cốc thấy thế cũng đứng dậy lôi kéo Lôi Mặc.

Một vở kịch hay như thế.

Tu sĩ, văn nhân ở xung quanh nói thẳng là đặc sắc.

Bọn họ cũng không ngờ được Lôi Mặc lại muốn tìm đạo lữ, thậm chí còn không ai quan tâm đến Lôi mặc, càng không ngờ được Giang Triệt chịu mệt nhọc như thế mà đối với tông môn lại có nhiều bất mãn như vậy.

Giang Triệt say rất nghiêm trọng, không ai tán gẫu với hắn, rất nhanh đã ngủ thiếp đi, Lôi Mặc cũng không kém hơn là bao, đùa nghịch uống rượu với tên kia, nói một vài lời điên cuồng, khiến cho đệ tử Phân Viêm Cốc rơi vào đường cùng chỉ có thể đánh cho Lôi Mặc bất tỉnh.

Bạn đang đọc Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Xa Bọn Họ (Dịch) của Tị Xà Lâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.