Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư huynh, đúng thật là người tốt

Phiên bản Dịch · 1009 chữ

Các đệ tử khác kinh ngạc nhìn sư huynh nói không nể mặt mũi chút nào, ánh mắt nhìn về phía Nhược Tư Vi cũng là đồng tình, lúc trước Nhược sư muội thích lấy thế đè người, ở trong tông môn, ỷ vào Thanh Nguyệt trưởng lão và Giang sư huynh, không phạm vào lỗi lớn, nhưng lỗi nhỏ thì không ngừng, ở bên ngoài, cũng thường xuyên dùng danh xưng thân truyền của Tử Tiêu Kiếm Tông, nếu không phải có Giang sư huynh vẫn luôn giải quyết tốt hậu quả, ai muốn nể mặt nàng ta chứ.

Nhược Tư Vi không thể tin được nhìn về phía sư huynh, thấy thần sắc của sư huynh lạnh lùng, giống như đang nhìn một người xa lạ, nhất là khi nhìn thấy Cố Hi cao ngạo giống như con khổng tước, nước mắt không kìm được nữa rơi xuống tí tách, rồi chạy ra ngoài.

“Lão Giang…”

Tuy nói Lâm Vũ không thích Nhược Tư Vi, nhưng dù sao cũng là đồ đệ của Thanh Nguyệt trưởng lão.

Giang Triệt trầm tư, “Ngươi đi xem một chút, không cần phải quan tâm đến nàng, đừng để cho nàng phạm sai lầm là được.”

“Công chúa điện hạ, không biết người cần tìm ta có chuyện gì?”

Sau khi mời Cố Hi ngồi, tuy nói đã đoán được nguyên nhân, có điều Giang Triệt vẫn là ra vẻ không hiểu hỏi.

Nói đến chính sự, Cố Hi bắt đầu nghiêm túc.

“Trương quản gia trên đường đi mua sách về bị tập kích, hơn nữa mục đích của kẻ xấu đều chỉ là vì những xuốn sách mà Giang công tử nói đến.”

“Thơ ca trong sách đều có thể nói là vật cô chủ, ai dùng tài hoa thôi động trước thì chính là chủ nhân của bài thơ đó.”

“Mà chuyện liên quan đến mấy quyển sách kia, hình như chỉ có mấy người chúng ta biết.”

Giang Triệt cười khẽ, “Cho nên, công chúa là đang hoài gnhi ta, hay là những sư đệ này của ta ra tay?”

Cố Hi vội vàng khoát tay, “Đương nhiên không phải bản công đang hoài nghi công tử, công tử lòng dạ rộng rãi, nếu như công tử cảm thấy có hứng thú với mấy quyển sách này, thì sẽ không tặng cho ta, nhưng sư đệ của ngài…”

Nói xong, Cố Hi còn liếc mắt về phía hơn mười đệ tử của Tử Tiêu Kiếm Tông.

“Công chúa không ngại nói thẳng, công chúa làm như thế có vẻ ta cũng có chút chột dạ.” Giang Triệt ngang nhiên lẫm liệt nói.

Thấy Giang Triệt như thế, Cố Hi cũng chỉ đành lấy quyển sách mà sáng nay mình đọc, lật ra nói, “Công tử xé một trang này đi là muốn bảo toàn thanh danh của sư đệ này, ta đoán trong thư trai Văn Hoa quyển sách nào có được bài thơ kia, cũng đã bị công tử xé mất.”

“Nhưng Lâm Vũ cũng không biết tình trạng này, sau khi ăn sáng xong thì vội vã rời khỏi Yến Vương Phủ.”

Giang Triệt sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía Trương sư đệ, “Đi gọi âm sư đệ về đây.”

Dặn dò xong, lúc này Giang Triệt mới nhìn về phía Cố Hi cười nói.

“Công chúa điện hạ, đệ tử Tử Tiêu Kiếm Tông không làm được chuyện bẩn thỉu như thế này, nếu như công chúa đoán sai, thì hãy xin lỗi với sư đệ của ta.”

“Đây là chuyện đương nhiên.”

Cố Hi đồng ý rất thoải mái, nàng có một trăm phần trăm tự tin người ra tay với Trương quản gia là Lâm Vũ, tên kia đã âm thầm tự tu luyện nho đầu, không thể nào không rõ tầm quan trọng của những quyển sách kia.

Khi Giang Triệt và Cố Hi nói đủ mọi chuyện, Trương sư đệ đi ra khỏi đình các, dùng lệnh bài liên hệ với Lâm Vũ, nhưng tin tức phát ra là lệnh bài chìm xuống đáy biển, điều này khiến cho Trương sư đệ có chút nóng nảy, sau khi nháy mắt ra dấu với Giang sư huynh, thì nhanh chóng rời khỏi chỗ này, tìm được Ngô sư huynh.

“Ngô sư huynh, Nhược sư muội, hai người mau chóng thử một chút xem có liên hệ được với Lâm Vũ sư đệ không, vừa rồi người của Yến Vương Phủ bị tập kích, bọn họ hoài nghi là Lâm Vũ sư đệ làm.”

Chuyện này liên quan đến thể diện của tông môn và Thanh Nguyệt trưởng lão.

“Không thể nào, tiểu sư đệ làm sao có thể ra tay với người của Yến Vương Phủ.” Nhược Tư Vi hoàn toàn không tin, trong mắt của Nhược Tư Vi, tiểu sư đệ vẫn luôn rất hiền lành, thậm chí là có chút nhát gan, ra tay với người của Yến Vương Phủ, tuyệt đối không có lá gan này.

“Đừng nói chuyện này nữa, gọi Lâm Vũ trở về mới là chuyện khẩn thiết nhất, nếu không một khi Yến Vương báo cáo chuyện này, bất kể có phải thật hay không, những tông môn khác đều sẽ làm khó với tông môn chúng ta.”

Ra tay với người phàm, đây chính là chuyện tối kỵ, chỉ cần không cẩn thận một chút sẽ bị nhốt vào đỉnh Ma Tu.

Ngô Thần nói xong bắt đầu liên hệ với Lâm Vũ, nhưng hiện tại tin tức lệnh bài của Lâm Vũ cũng là dưới đáy biển, bị hai người nhìn chằm chằm như thế, Nhược Tư Vi cũng lấy lệnh bài ra, một phút, hai phút, thời gian trôi qua từng chút một, cuối cùng Nhược Tư Vi cũng trở nên gấp rồi.

Trước kia liên hệ với sư đệ, ngoại trừ một vài thời điểm, phần lớn đều là dùng giây trở về, bây giờ…

Lâm Vũ thật sự đi ám sát người của Yến Vương Phủ?

Bạn đang đọc Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Xa Bọn Họ (Dịch) của Tị Xà Lâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.