Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ Uyển Nhi

Tiểu thuyết gốc · 1476 chữ

“Ngoan.”

Hắn nói và lui về, mọi thứ bắt đầu vào tầm kiểm soát rồi.

Tốt.

Cũng đã đến lúc xác nhận cho phân thân mà Lâm Thiên đang dùng một cái thân phận chính quy rồi, hắn đã nhận định hai phân thân sẽ là phản diện đối đầu Khí vận chi tử và bản thể Huyền Thiên Đạo cung lão tổ kia sẽ là hậu thuẫn của Khí vận chi tử.

Tự biên tự diễn để bồi dưỡng Khí vận chi tử, như vậy thì Lâm Thiên có thể nắm chắc mọi diễn biến và hoàn thành tốt công việc của mình.

“Tôi vẫn đang rất chăm chỉ đấy nha! Thiên Đạo!”

Hắn mỉm cười nhìn lên trời cao, nhưng chẳng có gì đáp lời hắn cả.

[ -1 lượt ban tặng khí vận]

“Quần què gì vậy?”

Lâm Thiên đơ người hỏi, hắn có làm gì đâu mà bị trừ đi một lượt ban tặng như thế.

[Khí vận ban tặng cho kẻ ở tương lai, vì lỗ hổng không - thời gian nên hiện tại -1]

“À… Vậy là ban tặng cho Khí vận chi tử ở tương lai trọng sinh trở về à?”

Hắn rất nhanh nắm rõ, mô típ Khí vận chi tử thì khá dễ đoán. Nhưng chỉ lo rằng ở tương lai thì hắn và Khí vận chi tử có thù oán gì hay không, mà nếu có thì chắc chắn phải là thù oán với hai đạo phân thân kia. Còn bản thân Huyền Thiên lão tổ là chính diện cơ mà.

Lâm Thiên yên tâm chút ít, không biết trước kịch bản khiến hắn lo lắng kha khá cho lần ban tặng này.

[Sẽ gửi ký chủ kịch bản Khí vận chi nữ lần này]

“Là nữ sao? Nữ đế trọng sinh à?”

“Mà khoan đã! Sao lại có kịch bản cho lần này? Đừng bảo là…”

[ -1 lượt ban tặng khí vận]

“Hờ hờ… hay đấy, không bất ngờ gì thứ tư bản nhà ngươi.”

Một sơn cốc nhỏ phía phàm nhân quốc, tập hợp các quốc gia đều là phàm nhân sinh sống. Một gia đình nghèo vừa chào đón đứa con gái đầu lòng của họ.

“Đứa trẻ này… Không khóc!”

Bà mụ rất nhanh vỗ vỗ đầu đứa bé để nó nhanh chóng khóc, nhưng ánh mắt nó rất ngạc nhiên nhìn xung quanh, và sau một lúc mới bắt đầu khóc rống lên.

“Oa! Oa! Oa!”

Mẹ đứa nhỏ là một mỹ phụ tuy rằng gầy yếu và có phần đen đúa nhưng dung nhan nếu được chăm sóc kỹ vẫn là một cực phẩm tiên dung, nhưng chỉ tiếc là nàng không có linh căn không thể tu luyện, chỉ có thể làm một phàm nhân bình thường mà thôi.

Mọi thứ vẫn cứ như vậy, đứa trẻ sau khi khóc thì lại im lặng một hồi nó nhìn chằm chằm mẹ mình và trong đầu không ngừng gào thét.

“Mình trọng sinh rồi! Mẹ vẫn còn sống! Cha vẫn ở đây!”

“Tốt quá rồi!”

Nàng là Hạ Uyển Nhi, kiếp trước là một vị tu sĩ đạt đến Đại Thừa kỳ đỉnh phong khi độ kiếp thành Tiên thì lại thất bại, tuy rằng không chết và còn lại hơi tàn nhưng vì quá tin tưởng vào người thân quen nên đã bị phản bội ám toán dẫn đến mất mạng. Toàn bộ cơ nghiệp hoàn toàn tiêu biến vào tay kẻ địch.

Nhưng nếu nàng đã được trọng sinh thì mọi chuyện sẽ có thể làm lại từ đầu.

Nàng cần nhận định những ai đáng để mình tin tưởng, chỉ duy nhất bốn người là cha mẹ nàng, Ngọc Dao tỷ tỷ cũng đang là thánh nữ Huyền Thiên Đạo cùng cao quý kia.

Và…

Sư tôn của nàng, người đã cho nàng mọi thứ ở tiền kiếp - Huyền Thiên lão tổ.

Mọi chuyện sẽ bắt đầu sau mười lăm năm nữa, khi nàng vừa tròn mười lăm tuổi và ngôi làng nghèo này bị sơn tặc tấn công, nàng bị chúng bắt đi với ý định mưu dâm nhưng bị tu sĩ của Hỏa quốc cứu giúp. Nàng tiếp xúc được đến giới tu thành khi một vị sư tỷ nhận ra linh căn của Hạ Uyển Nhi có thể tu luyện, và mặc dù trong lần thử linh căn đó nàng chỉ là ngụy linh căn tứ thuộc tính nhưng vẫn được thu nhận vào làm tạp dịch đệ tử.

Tông môn nàng tham gia cũng chỉ là một tông môn cấp thấp Mặc Phong tông, nhưng họ là tông môn phụ thuộc của con quái vật Huyền Thiên Đạo cung. Nàng trong tuy rất chăm chỉ làm việc và tu luyện, nhưng trong một lần tham gia điển hội tổ chức 100 năm một lần của Huyền Thiên Đạo cung đã vô tình làm hỏng ngọn nến trên bàn thờ tổ vào trước lúc làm lễ.

Lão tổ Huyền Thiên Đạo cung xuất hiện vào thời điểm đó và Hạ Uyển Nhi tưởng rằng bản thân đã phạm tội chết, nhưng lão tổ lại rất điềm tĩnh bỏ qua cho nàng, ông còn ân cần hỏi han nàng có bị thương hay không.

Hạ Uyển Nhi vào thời điểm đó chỉ cảm thấy thụ sủng nhược kinh, nàng thậm chí quên mất đi thân phận của hai người khác biệt như thế nào. Và trước đó thì cả hai đã từng gặp qua vài lần rồi, lão tổ đã nói thế.

Mãi đến sau này nàng mới nhận ra rằng lão bán bánh bao ngay tại làng của nàng chính là hóa thân của lão tổ để trải nghiệm hồng trần.

Mặc dù ngài ấy xấu xí, nhưng tâm địa lại rất bằng phẳng không hề có chút đen tối nào.

“Hừm… Sao nghe cứ thấy nổi da gà thế nhỉ?”

Lâm Thiên bỏ qua kịch bản của Hạ Uyển Nhi một bên và ngáp dài, hắn nhìn lại quầy bánh bao trước mặt mà không khỏi có chút chán nản.

Tại sao kiếp trước mình lại làm chuyện ruồi bu như vậy nhỉ? Là kế hoạch biến Khí vận chi nữ thành đồng minh không tốn công sức ư?

Nhưng nếu đã dựng lên mối quan hệ sư đồ thì làm sao có thể gian dâm với nàng được, chẳng hiểu nổi bản thân nữa. Công việc làm thuê cho Thiên Đạo thế này chỉ có những việc đó là niềm vui thú, còn lại thì chẳng có gì cả.

Hắn được Thiên Đạo ban cho tu vi nên không cần quan tâm đến chuyện tu luyện, và do tu vi là Thiên Đạo ban tặng nên cơ bản hắn cùng giai vô địch thủ, gặp đối cứng thì chạy thôi chứ không vấn đề gì cả. Vì thế mà niềm vui chỉ có việc trêu ghẹo và làm chuyện bậy bạ với các nữ chính xinh tươi như tiên kia thôi, một bên vừa là hậu thuẫn cho Khí vận chi tử, bên còn lại thì điều giáo các nữ nhân của hắn.

Nghe thôi cũng thấy thú vị.

“Lão bản! Cho hai cái bánh bao!”

“Tới ngay!”

Lâm Thiên đang có bộ dạng gầy gò trơ xương, râu khá ít và khuôn mặt nhăn nheo già nua.

Hắn dựa theo kịch bản hệ thống đưa mà làm theo, nhưng mãi vẫn không hiểu kiếp trước hắn đã nghĩ gì mà lại làm trò mèo này. Lúc đó không lẽ hắn cũng có kịch bản như vậy?

[Nữ đế trọng sinh là giả, kiếp này là kiếp đầu tiên của nữ nhân đó. Cái gọi là kịch bản tương lai là giả cảnh, thay đổi ký ức để Khí vận chi nữ cảm giác mình đã sống hai đời]

“Ta biết ngay mà! Làm gì có chuyện kiếp trước rảnh rỗi đi bán bánh bao giả làm phàm nhân chứ, đã thế lại còn quan minh chính đại không hề dâm ô Khí vận chi nữ.”

Hắn suy tư chốc lát, nếu nói Khí vận chi nữ mới vừa trọng sinh thành đứa bé thì chẳng phải cần ít nhất mười năm nữa hắn mới có khả năng chạm mặt nàng sao?

[Dựa theo kịch bản đã tạo, ký chủ và Hạ Uyển Nhi gặp nhau lần thứ nhất lúc nàng 8 tuổi khi ký chủ giúp nàng đuổi đi bọn chó đói tấn công và cho nàng hai cái bánh bao]

“8 năm à… Cũng không vấn đề, thời gian đó chắc cũng đủ để xây dựng xong thế lực phản diện mới rồi.”

Ở thế giới tu tiên này thì 8 năm có thể coi là một đoạn thời gian rất ngắn, trong lúc đó thì tạm thời sử dụng phân thân khác, để ở đây một hoá thân là được.

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Ban Tặng Khí Vận sáng tác bởi AlfinioFlores

Truyện Phản Phái: Ta Ban Tặng Khí Vận tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt đọc 163

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.