Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Do người không do trời

Phiên bản Dịch · 1865 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Thật ra, Triệu Ngọc đâu có dựa vào cái “thần cơ diệu toán” nào để tìm được hung thủ đâu chứ, sở dĩ hắn có thể tìm được phần mộ mà Lý Đan ẩn nấp, hoàn toàn nhờ vào máy theo dõi tàng hình mà Hệ thống Kỳ ngộ đã cung cấp cho hắn.

Hóa ra, sau khi Triệu Ngọc bị súng gây mê bắn vào, lúc sắp hôn mê, bỗng nhiên hắn nhớ tới máy theo dõi tàng hình của mình, lập tức cố gắng trấn tỉnh, lấy máy theo dõi cài lên người Lý Đan.

Máy theo dõi này quả thật rất lợi hại, không hình không ảnh, Lý Đan cơ bản không thể phát hiện được. Sau khi Triệu Ngọc tỉnh lại, trong đầu lập tức hiện ra một cái ra-đa, mà mục tiêu trên ra-đa, đúng là chỉ ra vị trí của Lý Đan, nhờ có vậy nên các sự việc tiếp đó mới có thể tiếp tục diễn ra.

Chính Triệu Ngọc cũng không ngờ rằng, cái cô Lý Đan này lại giảo hoạt như thế, trước tiên cô ta đào cho mình một ngôi mộ nhằm để lại một đường lui tuyệt hảo.

Tuy rằng cái mộ đó trống rỗng không có gì nhưng nếu mà nằm trong đó liên tục vài ngày, thì chắc hẳn sẽ phải chịu dày vò rất nhiều về tinh thần! Điều này, người thường không thể làm được.

Nếu Triệu Ngọc tới chậm, thì chắc chắn Thiệu Lộ Lộ sẽ là nạn nhân thứ tư của vụ án chặt tay. Mà nếu như Triệu Ngọc không đi tìm Lý Đan thì vụ án này có thể sẽ giống như năm trước, rốt cuộc cũng lại trở thành một vụ án chưa được giải quyết.

“Này! Anh không phải là muốn thừa nước đ-c thả câu đấy chứ?” Lý Bối Ny vẫn đang thúc giục hỏi: “Mau nói cho em biết, rốt cục anh đã dùng phương pháp gì đi?”

“Ừm… cái này… em đoán xem?” Triệu Ngọc thật sự không biết nói thế nào, đành phải hỏi lại một câu.

“Hừ, muốn em đoán ư…” Lý Bối Ny đảo nhẹ mắt, đoán rằng: “Anh vốn không dựa vào chứng cứ nào để suy luận cả, em cảm thấy, chắc là thuốc mê của hung thủ không đủ mạnh, cô ta nghĩ anh đã hôn mê, nhưng thật ra anh vẫn còn tỉnh, cơ bản là anh nhìn thấy cô ta đi đến cái mộ đó, đúng không?

“Hả… a… ha ha…” Triệu Ngọc giả vờ giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ ngưỡng mộ: “Em thật lợi hại, việc này mà cũng đoán ra được!”

“Hừ! Em đã nói rồi mà!” Lý Bối Ny đắc ý nói: “Ban đầu anh đã sớm biết cô ta trốn ở đâu rồi! Anh cố ý diễn kịch cho đội trưởng Lưu và tổ trưởng Khúc xem, anh thật là xấu quá đi! Nhưng mà, sư huynh à, thật là hả cơn giận…” Lý Bối Ny thấp giọng nói: “Lúc anh ta nhìn thấy anh thật sự bắt được hung thủ, bộ mặt trông như bị dép vả vào mặt, trông rất khó nhìn nha! Ha ha…”

Nhìn thấy Lý Bối Ny cười rất vui tươi, Triệu Ngọc cũng cười nhưng rõ ràng nụ cười của hắn hơi gượng gạo.

Không hiểu vì sao, bây giờ sau khi vụ án phá xong rồi, hung thủ cũng đã bị bắt. Nhưng mà, Triệu Ngọc không hề cảm thấy phấn khích, nói đúng hơn là cả thể xác lẫn tinh thần đều rất mệt mỏi, ủ rũ.

Tuy rằng vụ án cần thêm thẩm tra xử lý nhưng mà nguyên nhân và hậu quả của vụ án chặt tay thì dĩ nhiên Triệu Ngọc đã hiểu rất rõ. Tất cả những điều này, đều bắt đầu từ mười tám năm trước và Lý Đan chính là người đã gây nên một loạt những tội ác đó!

Lúc đầu, nếu không có vụ việc lưỡi dao thì hôm nay sẽ không có vụ án chặt tay! Vì báo thù, mà một cô gái vốn có tương lai sáng lạn lại có thể lột xác trở thành một ác ma.

Lúc trước Viên Lỵ Lỵ đã nói, cô ta muốn cảnh sát đòi lại công bằng cho mình! Hiện giờ, Lý Đan đã bị cảnh sát bắt, vậy thì cái công bằng mà Viên Lỵ Lỵ nói đó xem như đã được đòi lại rồi sao?

Còn Lý Đan thì sao? Mười tám năm trước, cô ta cũng là một nạn nhân, vậy công bằng của cô ta thì đòi với ai chứ? Có lẽ, Lý Đan tàn nhẫn chặt đứt tay của những người này, không phải là muốn dựa vào sức lực của chính mình để tự lấy lại công bằng cho mình sao?

Nhưng mà, người hại cô ta chỉ có một, tại sao lại phải chặt đứt tay của nhiều người như vậy chứ?

Rất nhiều chuyện mà bên trong đó nó lại có sự mâu thuẫn với nhau, trong lúc liều mạng điều tra vụ án chặt tay, tuy rằng mỗi ngày Triệu Ngọc đều đang trong trạng thái tập trung cao độ nhưng có vài buổi tối chỉ cần nhắm mắt lại là có thể ngủ được ngay.

Hiện tại, vụ án đã được phá, theo lý thì hắn có thể thả lỏng được rồi nhưng ngược lại hắn ngủ không hề yên giấc!

Buổi chiều, khi trở lại cục cảnh sát, Triệu Ngọc cùng với nhân viên ghi chép vụ án rà soát lại một lần nữa toàn bộ quá trình từ lúc bắt đầu điều tra đến khi bắt được Lý Đan.

Nhưng mà, hắn tất nhiên sẽ không nói ra những việc liên quan đến Hệ thống Kỳ ngộ và Khương Hiểu Tình, đành phải nói mình là một vị “thần thám” có suy luận cực kỳ tỉ mỉ, những chi tiết mà hắn có được đều do chính tay hắn tự điều tra ra, khả năng của bản thân vượt qua Conan, không hề thua gì Holmes, khiến cho nhân viên ghi chép vụ án cũng cảm thấy choáng váng!

Có thể là do Triệu Ngọc bịa quá xuất thần, bây giờ nằm trên giường, những chi tiết phức tạp liên quan đến vụ án chặt tay vẫn cứ đang quanh quẩn trong đầu hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng hỗn loạn, tình thần suy kiệt.

Hắn cố chấp muốn tìm ra sự thật đằng sau vụ án này, rốt cuộc là ai đúng ai sai, nhưng mà vụ án chặt tay phức tạp như vậy, liệu một người bình thường có thể hiểu thấu hay không? Hay là đến cuối cùng cũng chỉ khiến cho bản thân càng lún sâu thêm mà thôi.

Rốt cuộc, những dòng suy nghĩ hỗn loạn của Triệu Ngọc đột nhiên bị Hệ thống Kỳ ngộ phá tan:

“Kỳ ngộ lần này đã hoàn thành, mức độ hoàn thành là 95%. Chúc mừng, bạn đã đạt được 5 cái đạo cụ ẩn hình, mời vào kiểm tra và nhận!”

Chao ôi?

Trong phút chốc, Triệu Ngọc kinh ngạc đến mức há hốc mồm!

95%? Cái này… cao vậy ư? Một lần nhận được luôn 5 cái đạo cụ ẩn hình, đúng là bà cố nó luôn rồi!

Triệu Ngọc nhanh chóng đi kiểm tra, đồng thời âm thanh giới thiệu của hệ thống cũng vang lên:

“5 cái máy ẩn hình phát hiện nói dối, là sản phẩm tiêu hao chỉ sử dụng 1 lần. Sau khi sử dụng, có thể thực hiện chức năng phát hiện nói dối liên tục trong 10 phút.”

Haizz!

Hóa ra là máy phát hiện nói dối!

Triệu Ngọc vô cùng thất vọng, tuy rằng đạt được mức độ hoàn thành cao như vậy nhưng lại chỉ lấy được năm cái máy phát hiện nói dối giống nhau như đúc, thứ này…

Nhớ lại những đạo cụ mà mình đã đạt được lúc trước, máy nghe trộm, máy theo dõi,…, bây giờ lại là máy phát hiện nói dối, cho mấy thứ này ý muốn tôi trở thành điệp viên hay sao?

Nếu muốn tôi làm điệp viên thì cũng được thôi, nhưng mà đến siêu xe của điệp viên 007, laser di động, đồng hồ vạn năng gì gì đó, sao lại không cho tôi chứ ?

Nhưng mà nghĩ lại, những thứ có được trước đó ít nhiều cũng có công dụng. Ví dụ như hôm nay nếu không phải hắn trong lúc nguy cấp nhanh tay sử dụng máy theo dõi, thì làm sao có thể bắt được Lý Đan?

Chậc chậc…

Được rồi, nói chung là có còn hơn không, sau này không chừng mấy thứ này còn có thể phát huy tác dụng to lớn đấy chứ!

Cất kỹ đạo cụ, Triệu Ngọc suy nghĩ một chút về Hệ thống Kỳ ngộ.

Thông qua những thông tin quan sát được trong mấy ngày nay, Triệu Ngọc càng hiểu rõ hơn về cái Hệ thống Kỳ ngộ này.

Hắn cảm thấy, tuy rằng bản thân đã nỗ lực điều tra vụ án chặt tay nhưng nếu không có sự trợ giúp của Hệ thống Kỳ ngộ, hắn tuyệt không thể nào phá được vụ án này.

Nếu không có Hệ thống kỳ ngộ thì hắn không thể đi tham dự buổi họp phụ huynh của Khương Hiểu Tình, nhờ hôm đó hắn mới có thể liên hệ giữa piano và vụ án chặt tay; nếu không có hệ thống thì hắn cũng sẽ không vào nhầm phòng của Dương Hồng, vậy thì sẽ không lấy được tin tức của nữ thần đồng; và nếu không có đạo cụ do Hệ thống thưởng cho, thì hắn càng không thể nào tự tay bắt được Lý Đan!

Đương nhiên, việc gì cũng luôn có hai mặt của nó, nói ngược lại, nếu Triệu Ngọc không nỗ lực đi điều tra vụ án, thì dù hệ thống cho hắn cơ hội chăng nữa, hắn cũng chỉ có thể bỏ qua mà thôi.

Nếu trong đầu hắn không có nhiều thông tin liên quan đến tình tiết của vụ án thì hắn cũng không có khả năng liên hệ giữa vụ án chặt tay với đàn piano! Cho dù Dương Hồng có nói cho hắn về những chuyện của nữ thần đồng thì cũng chưa chắc hắn đã chú ý đến việc này.

Nói cách khác, nếu Triệu Ngọc không nỗ lực đi điều tra vụ án, sợ rằng hung thủ có đứng ngay trước mặt hắn, thì hắn cũng chưa chắc biết được người đó chính là hung thủ!

Bởi vậy, Triệu Ngọc cảm thấy rằng Hệ thống Kỳ ngộ này vốn không có tính ra cái quẻ bói gì cả, cũng không có vận may hay là vận xui.

Hệ thống chỉ cung cấp cho Triệu Ngọc một đống Kỳ ngộ mà thôi, còn về việc có hoàn thành được nó đó hay không thì phải dựa vào chính hắn!

Nói tóm lại, Kỳ ngộ do người chứ không phải do trời!

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.