Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn kịp không?

Phiên bản Dịch · 1437 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

“Đồng chí cảnh sát! Sao rồi?” Bà Lý thấy Triệu Ngọc lúc thì vui mừng, lúc lại căng thẳng, đứng ở cửa hỏi, “Đây không phải là những thứ cậu muốn tìm sao? Con gái tôi là người tốt, các cậu phải bảo vệ con bé thật tốt đấy!”

Triệu Ngọc còn đang hốt hoảng và sợ hãi, hoàn toàn không để ý tới bà ta. Hắn xem toàn bộ ảnh và đọc thông tin của Thiệu Lộ Lộ một lúc.

Gây án mấy lần, Lý Đan đã lên kế hoạch chu đáo hơn. Phần mộ bị lún lần này chính là điểm then chốt trong cách gây án của cô ta!

Thì ra, phần mộ này là của người ba đã mất của Thiệu Lộ Lộ. Mấy năm trước ba cô ta bệnh nặng rồi qua đời, lá rụng về cội, tất nhiên thi thể được chôn trong phần mộ tổ tiên.

Thật khó tin là Lý Đan vì báo thù mà ngay cả người chết cũng không tha.

Trước đó, cô ta đã đào một cái hố bên cạnh mộ rồi ngụy tạo thành một tài liệu về Thiệu Lộ Lộ. Trên tài liệu có nói, mộ phần của ba Thiệu Lộ Lộ bị sụt lún không rõ nguyên do, hi vọng mọi người trong nhà nhanh chóng tìm ra nguyên nhân.

Mẹ Thiệu Lộ Lộ đã sớm tái giá, là ba cô ta một mình nuôi cô ta khôn lớn. Mấy năm học piano, cũng là nhờ có ông luôn bầu bạn bên cạnh cô ta.

Cho nên tình cảm của cô ta với ba tất nhiên không đơn giản. Lúc nghe tin phần mộ của ba xảy ra chuyện, cô ta dù bận rộn đến mấy cũng lập tức bỏ hết mọi việc chạy về nhà.

Lý Đan đã tính toán rất cẩn thận, tuy Thiệu Lộ Lộ ở Tần Sơn còn vài người thân nhưng quan hệ lại không thân thiết lắm, nên chắc chắn cô ta sẽ không tìm những người này nhờ giúp đỡ.

Hơn nữa, lúc này cách ngày giỗ của ba Thiệu Lộ Lộ cũng không còn mấy ngày, cho nên dù thế nào cô ta cũng sẽ trở lại Tần Sơn thờ cúng. Nếu mộ phần xảy ra chuyện thì nhất định cô ta sẽ tới, hơn nữa còn tới sớm.

Lý Đan tính toán rất kỹ, Thiệu Lộ Lộ không có người thân lại không có bạn trai. Nếu trở về Tần Sơn giải quyết việc mộ phần của ba thì chắc chắn chuyện ở Australia cô ta sẽ sắp xếp cho trợ lý giải quyết. Cho nên, rất có thể cô ta sẽ một mình trở lại thành phố Tần Sơn.

Nếu vậy thì hiện tại là cơ hội tốt cho Lý Đan gây án.

Năm ngoái Viên Lỵ Lỵ bị hại vào ngày 26 tháng 4, chính là ngày hôm nay, nếu thế... Có khi nào Lý Đan sẽ ra tay với Thiệu Lộ Lộ cũng vào hôm nay?

Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc sợ đến toát mồ hôi lạnh, không biết bây giờ Thiệu Lộ Lộ đã bị hại chưa? Lý Đan đã chặt tay phải của cô ta chưa?

Triệu Ngọc vốn định gọi cho Lý Bối Ny nói rõ tình huống hiện tại. Nhưng vừa lấy điện thoại ra, hắn mới nghĩ tới bây giờ không biết Lý Đan tính ra tay với Thiệu Lộ Lộ ở đâu!

Nếu không tìm được chỗ của cả hai, vậy thì không thể ngăn cản Lý Đan.

Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc không thể làm gì khác ngoài việc tìm tòi trong đống tài liệu xem thử còn thông tin gì nữa không.

Hắn rất nhanh tìm thấy một tấm vé máy bay in nhỏ lại trong tập tài liệu. Tấm vé được Lý Đan đánh dấu 3.26.4 rất nổi bật. Có lẽ đây chính là thời điểm Thiệu Lộ Lộ xuống sân bay Tần Sơn.

Giờ là 4 giờ 15 phút, nói cách khác, lúc này, Thiệu Lộ Lộ đã xuống máy bay hơn một tiếng đồng hồ! Trong hơn một tiếng đồng hồ đó, có thể mọi chuyện đã xảy ra!

Thiệu Lộ Lộ đang gặp nguy hiểm!

Triệu Ngọc tìm thêm một lúc, ngoại trừ một cái ảnh có hình vật hơi giống súng bắn nước, ngoài ra chẳng còn gì hữu dụng.

Không được!

Không thể kéo dài thời gian thêm nữa!

Phải lập tức tìm được Thiệu Lộ Lộ!

Nghĩ vậy, Triệu Ngọc lấy điện thoại ra, chụp lại những chứng cứ quan trọng. Vì thời gian không còn nhiều, bây giờ cứ chụp những thông tin quan trọng trước, Triệu Ngọc không muốn bỏ sót một chữ nào.

Giường rất rộng, hắn không thể chụp hết tất cả những thứ trên giường mà chỉ có thể chụp từng mảng nhỏ. Để có góc độ chụp tốt, Triệu Ngọc phải quỳ trên ván giường để chụp.

Ai ngờ,

Hắn quỳ xuống như vậy, đột nhiên giữa hai tấm giấy trắng xuất hiện một tấm gỗ. Triệu Ngọc lần mò một lúc mới phát hiện dưới hai tấm giấy trắng là một cái hòm rất lớn, vừa vặn nằm bên mép giường.

Kỳ thật, Triệu Ngọc với tới cái hòm rất nhanh, hắn không nghĩ nhiều, lập lức đưa tay kéo cái hòm từ mép giường, những âm thanh kẽo kẹt vang lên, cái hòm được hắn dùng sức kéo lên.

Kết quả!

Triệu Ngọc chỉ nhìn vào trong hòm một lúc thì ngay lập tức đậy nắp hòm lại. Không chỉ đậy lại, hắn còn dùng lực mạnh đẩy nó trở lại mép giường.

Con bà nó!

Con bà nó!

Triệu Ngọc mắng một lúc mới cảm thấy tim mình ổn định lại, không còn đập mạnh như trước nữa.

Dù chỉ nhìn một lúc nhưng Triệu Ngọc đã thấy rất rõ, phía trong hòm là 3 cái lọ thủy tinh chứa đầy những chất lỏng không biết là gì, mỗi bình đều là một cái tay người đã trắng bệch!

Đúng là nực cười!

Triệu Ngọc cắn chặt răng, hắn có nghĩ nát óc cũng không nghĩ là Lý Đan lại để bằng chứng phạm tội quan trọng như thế ở đây!

Đây chính là ba cánh tay của các nạn nhân!

Vậy mà cô ta lại có thể đặt dưới chiếc giường mình ngủ hằng đêm của mình, chẳng lẽ không khó chịu sao?

Đột nhiên, Triệu Ngọc nghĩ đến, hung thủ đem những cánh tay đặt dưới giường như vậy, có khi nào cũng giống những lão đại giang hồ, nghĩ rằng lúc nào muốn liền phải nhìn thấy thì mới có thể xả được nỗi hận trong lòng?

Thật ra vừa nãy Triệu Ngọc đậy nắp hòm lại nhanh như vậy, không phải do hắn sợ, mà là hắn đang lo mẹ Lý Đan sẽ nhìn thấy những cái tay này. Nếu bà nhìn thấy, thì không phải sẽ rất phiền phức sao!

Cũng may, Triệu Ngọc trước đây cũng được xem như là một người từng trải, hắn đè xuống những căng thẳng và lo lắng đang chế ngự trong đầu, giả vờ bình thản nói với mẹ Lý Đan:

“Bác gái, đúng, đúng vậy!” Triệu Ngọc vừa nói vừa trải lại đệm giường che hết những tư liệu đó lại, “Con gái bác đang giữ những tài liệu quan trọng liên quan tới vụ án mà chúng tôi đang phá. Vì vậy, bác nhất định phải bảo vệ cẩn thận! Nếu không, con gái bác sẽ gặp nguy hiểm.

“Ôi trời!” Bà lão không nghi ngờ Triệu Ngọc chút nào, mất bình tĩnh tại chỗ, “Chuyện này... thế thế thế... giờ tôi phải làm gì? Người xấu đó có đuổi tới chỗ này không?”

“Bác yên tâm, tôi lập tức báo cáo với cấp trên!” Triệu Ngọc nhanh chóng rời khỏi căn phòng, khóa chặt cửa lại, dặn bà, “Bác gái, lát nữa sẽ có cảnh sát tới đây lấy tài liệu! Bác yên tâm! Bác chỉ cần bảo vệ căn phòng này thật tốt cho đến khi cảnh sát đến, ngoài ra không cần làm gì hết nữa!”

“Được... Được...”

Bà lão còn đang đứng đờ người ở bên trong, Triệu Ngọc đã đẩy cửa chạy như bay ra ngoài.

Thiệu Lộ Lộ!

Thiệu Lộ Lộ!

Triệu Ngọc chạy nhanh về phía xe cảnh sát, trong lòng lại nghĩ, không biết bây giờ còn có thể cứu được Thiệu Lộ Lộ nữa không, có khi nào cô ấy đã trở thành người thứ tư bị chặt tay rồi không?

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.