Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người thứ ba là ai?

Phiên bản Dịch · 1691 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Trong hành lang ngoài phòng thẩm vấn, Triệu Ngọc lại một lần nữa trải nghiệm cảm giác bay!

Lúc chuyện xảy ra, không có bất kì dấu hiệu gì, Miêu Anh đang tự hỏi về vụ án, Triệu Ngọc nôn mửa bất thình lình cô không tránh kịp. Tuy cô dùng sức nhảy lùi về phía sau, nhưng quần vẫn bị phun trúng không ít.

Trong không khí có mùi vị nôn mửa khó ngửi bốc lên...

Miêu Anh như biến thân thành Siêu Xayda vậy, toàn thân bốc lửa, đầu cô giống như sắp nổ tung. Lúc lửa lan tới đỉnh đầu, cô tung một cú đá vào ngực Triệu Ngọc!

Lúc Triệu Ngọc bay ra ngoài, chẳng những được trải nghiệm cảm giác bay lượn, còn làm ra động tác như bơi ngửa, ngay cả đầu lưỡi cũng đang đong đưa qua lại trong không khí...

Ầm!

Triệu Ngọc nặng nề ngã trên đất, khi đó mọi thứ trong bụng đã bị phun ra hết rồi, chỉ còn lại cách hộc máu thôi! Hắn nhất thời nghiêng người nằm trên sàn nhà, không nhúc nhích gì nữa!

"Triệu Ngọc!" Miêu Anh nhảy lên thật cao, như người bệnh tâm thần phát điên: "Anh... tới cùng anh là thứ - quỷ gì? A..."

Miêu Anh hét xong, xoay người rời khỏi đó, tìm quần áo để thay ra.

Lúc đó, các điều tra viên vây xem đã sớm ngu người, bọn họ vào cục cảnh sát nhiều năm như vậy, chưa từng nhìn thấy cảnh tượng tìm đường chết rõ ràng như thế!

Thường ngày, bọn họ còn không dám lớn tiếng nói chuyện với Miêu Anh, mà bây giờ lại có người dám nôn mửa lên người cô? Sự gan dạ này, sự hào hùng này, quả thực có thể dùng câu vang dội cổ kim để hình dung! Bọn họ không khỏi hoài nghi, Triệu Ngọc này... Có phải có khuynh hướng tự ngược hoặc là tự sát hay không?

Nhưng vì cái gọi là nhân chi sơ tính bản thiện, các điều tra viên thấy sau khi Triệu Ngọc ngã xuống đất thì không nhúc nhích rất lâu, sợ Miêu Anh đá một cái làm hắn mất thở luôn nên nhao nhao xúm lại xem xét.

Trong đó, còn có người vươn ngón tay ra, muốn đụng vào Triệu Ngọc xem thử hắn chết chưa?

Ai ngờ, đầu ngón tay còn chưa đụng tới Triệu Ngọc, Triệu Ngọc bật dậy từ trên mặt đất, miệng hô lớn: "Ái chà! Tôi hiểu rồi! Tôi hiểu rồi!"

“A...”

“Đờ mờ...”

Triệu Ngọc rống to một tiếng, các điều tra viên hoảng sợ tản ra, có người đụng đến tường, có lảo đảo ngã xuống đất, bi thương hơn nữa là, có người đặt mông ngã ngồi, lại phát hiện vừa lúc ngồi trên bãi nôn của Triệu Ngọc...

Chỉ một thoáng, trong hành lang vô cùng tưng bừng, có người kinh hô, có người kêu thảm thiết, còn có người chửi má nó...

"Tôi biết rồi!" Triệu Ngọc lại đứng lên giống như người không có việc gì, mở to mắt cười to: "Tôi biết người thứ ba người thứ ba là ai rồi! Tôi cũng biết rõ, rốt cuộc là ai giết Giản Văn Lị rồi ! Nè..."

Triệu Ngọc túm áo của một điều tra viên, sốt ruột khó nén thúc giục: "Nhanh, mau đưa Lưu Bằng Phi tới cho tôi, tôi có chuyện quan trọng phải hỏi anh anh ta! Chân tướng... chân tướng sắp rõ ràng rồi! Ha ha ha..."

Điều tra viên bị túm áo thấy lờ mà lờ mờ, tên nhóc dám chọc cả Miêu Nhân Phượng, anh ta không dám cãi lời nên khẽ gật đầu với Triệu Ngọc rồi quay người lại đi dẫn người.

"Khụ khụ khụ..."

Triệu Ngọc ho khan một trận, cảm thấy khát nước, xoay đầu thấy bình nước thì nghiêng đầu, đựa miệng tới dưới vòi nước uống điên cuồng.

Uống xong rồi, Triệu Ngọc cảm giác thoải mái hơn nhiều, tuy ngực có hơi đau, nhưng đầu óc lại tỉnh táo hơn. Đến lúc này, hắn mới chú ý tới cảnh tượng gà bay chó sủa và thứ mùi khiến người ta buồn nôn trong hành lang.

"Oa? Sao vậy?" Triệu Ngọc sờ ót, vẻ mặt vô tội hỏi các điều tra viên: "Ai ói..vậy ?"

Tôi ngã...

Từng điều tra viên một đổ mồ hôi ngã xuống đất!

Mấy phút sau, có điều tra viên mang Lưu Bằng Phi tới phòng thẩm vấn. Kết quả, người mới vừa tới cửa, Triệu Ngọc đã chạy tới trước một bước, đè đầu Lưu Bằng Phi, hung hăng đẩy anh anh ta vào trong phòng.

“Ầm!”

Triệu Ngọc đè chặt anh anh ta trên bàn, gần đó có điều tra viên muốn ngăn cản, nhưng tất cả đều vì sợ hãi mà không dám ra tay.

“Ui chao... Ui chao...”

Lưu Bằng Phi cũng thấy lờ mờ, không biết sao vị điều tra viên “Diêm Vương” này lại kích động như vậy?

"Lưu Bằng Phi à, Lưu Bằng Phi!" Triệu Ngọc rầm rĩ nói: "Chết đã đến nơi, còn không chịu nói thật phải không? Nói mau, vợ anh anh Giản Văn Lị, vốn là do anh anh giết, phải không?"

Triệu Ngọc vừa nói xong, các điều tra viên bên cạnh lại càng không dám ngăn cản, buông lỏng tay ra, để cho Triệu Ngọc tự do phát huy.

"Cảnh... cảnh sát... anh... có ý gì?" Lưu Bằng Phi kêu to: "Không phải tôi đã nói rồi sao? Vợ tôi là do Lâm Mỹ Phượng giết mà! Chúng tôi...thông đồng... Ui chao..."

Tay Triệu Ngọc dùng sức, đè đến Lưu Bằng Phi sắp nói không ra lời.

"Hừ! Lưu Bằng Phi, anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!" Triệu Ngọc quát: "Xúi giục giết người và mưu sát đều là tội nặng, anh vẫn nên khai hết tội của mình đi!"

"Tôi... Tôi thật sự nói hết rồi!" Lưu Bằng Phi vô tội hô to.

"Khai hết rồi hả?" Triệu Ngọc lật Lưu Bằng Phi lại, ấn một bên mặt khác trên bàn, nói: "Tôi thấy, hay là để tôi tới giúp anh bổ sung một chút nhé!”

"Thật ra, lúc anh lên kế hoạch để cho Lâm Mỹ Phượng giết vợ mình thì anh cảm thấy không yên tâm, vò đầu bứt tai! Vì sao vậy? Bởi vì, bỗng nhiên anh nhận ra một vấn đề trí mạng là Lâm Mỹ Phượng quá gầy yếu! anh lo lắng chị ta không hoàn thành nhiệm vụ giết vợ anh, cho nên... anh về nhà bóp chết vợ mình trước, nên lúc Lâm Mỹ Phượng tới, thì vợ anh đã biến thành một thi thể rồi!"

"Cái gì a? Có nhầm không? Không phải..." Lưu Bằng Phi muốn giải thích, lại bị Triệu Ngọc đè lại.

"Đừng cho là tôi không biết, mặc dù anh có bằng chứng không có mặt tại hiện trường, nhưng mà... hôm đó anh chỉ tăng ca ở xưởng gia công quần áo cũng nằm ở Tam Lý Truân, nhà máy cách nhà anh gần như thế, anh hoàn toàn có cơ hội quay về nhà, giết người xong lại trốn về!

"Cứ như vậy, Lâm Mỹ Phượng sẽ tưởng rằng bà ta tự tay giết chết Giản Văn Lị. Như vậy, việc thông đồng giết người của hai người xem như xong, anh cũng không cần lo sau này Lâm Mỹ Phượng sẽ bán đứng anh nữa, đúng không?"

Sở dĩ Triệu Ngọc có suy đoán như vậy là vì lúc ăn thịt nướng, các đồng đội có nói ra hoài nghi và suy đoán.

Hồ Bân cảm thấy Lâm Mỹ Phượng quá gầy gò, căn bản không thích hợp làm đối tượng thông đồng giết người! Mà Lý Bối Ny lại cho rằng, Lưu Bằng Phi rất có thể sẽ lo lắng Lâm Mỹ Phượng không thực hiện hợp đồng, thế cho nên chọn dùng cách khác ép bà ta nghe lời.

Cho nên, Triệu Ngọc suy đoán là, kẻ thứ ba bí ẩn kia vốn chính là Lưu Bằng Phi! Anh ta có lý do, có động cơ, có cơ hội làm chuyện này!

"Anh cảnh sát à, tôi thật sự đã khai hết rồi, Vu Chí Căn là tôi giết, nhưng tôi thật sự không giết vợ của mình! Là Lâm Mỹ Phượng làm! Hu hu hu..." Lưu Bằng Phi lớn tiếng giải thích, lại bị Triệu Ngọc ép cho miệng biến hình, nói chuyện không rõ.

"Dừng tay!" Sau một tiếng hét to như chuông bạc, bỗng nhiên Miêu Anh xuất hiện trong phòng thẩm vấn, cô đẩy Triệu Ngọc ra , quát: "Triệu Ngọc, đây là phân cục Nhữ Dương, không cho phép anh làm xằng bậy!"

"Khụ khụ khụ..."

Khuôn mặt Lưu Bằng Phi đỏ bừng dùng hết sức ho khan. Vài điều tra viên biết thời thế, nhanh chóng còng anh ta vào ghế thẩm vấn.

"Triệu Ngọc, phỏng đoán của anh căn bản không thể thành lập," Miêu Anh đã nghe thấy Triệu Ngọc ép hỏi, nên lắc đầu nói: "Lưu Bằng Phi có bằng chứng không có mặt tại hiện trường, nếu Giản Văn Lị thật sự bị anh ta giết chết, năm đó chúng tôi đã sớm phá án! Dù là camera trong xưởng quần áo hay là lời khai của các công nhân thì tất cả đều chứng minh đêm đó Lưu Bằng Phi không rời khỏi nơi đó!

"Còn có, tuy nhà xưởng cũng nằm trên Tam Lý Truân, nhưng cách nhà anh ta rất xa, đêm đó trời còn mưa to, đường lầy lội, anh ta không thể trốn đi gây án, rồi quay về đúng hạn! Người thứ ba kia không thể là anh ta!"

"Hừ!" Triệu Ngọc hừ lạnh, rõ ràng đã nghĩ tới máy phát hiện nói dối thần kỳ của mình, vì thế nói: "Được, vậy giờ tôi hỏi anh ta mấy vấn đề, nhìn xem người thứ ba kia rốt cuộc có phải là anh ta không nhé?"

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.