Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Náo Loạn (3)

Tiểu thuyết gốc · 991 chữ

Ngô Bá Khá vội cầm điện thoại lên, đầu dây bên kia nói:"Chào anh, chuyện là bên nhà tù Côn Luân có một số thành phần thừa dịp nhà tù loạn mà gây náo loạn nhà tù, nhờ anh dẫn binh sĩ đi trấn áp nhé"

Ngô Bá Khá nghe xong thì bắt đầu suy nghĩ, tên Ngô Đình Diệm này trước giờ đều im hơi lặng tiếng, chẳng qua lúc trước cũng có tặng quà cho mình, thôi thì nhân dịp này đòi chút lợi ích vậy, thế là hắn đáp:"Được thôi, nhưng phí tổn cho tiền di chuyển, đạn dược thì tới 120 triệu, anh chuyển qua tài khoản atm cho tôi nhé, không có tiền mà bảo thuộc hạ tôi đi đánh nhau thì chẳng ai nguyện ý cả".

Ngô Đình Diệm nghe xong cũng không tức giận, suy nghĩ một chút rồi đáp ứng, phần vì nôn nóng thăng quan, phần vì muốn con mình được làm Thống Đốc, chỉ cần con hắn bước vào vị trí Thống Đốc thì cả dòng họ nhà hắn đều sung sướng mấy đời.

Ngô Bá Khá thấy Ngô Đình Diệm đồng ý dễ dàng như vậy thì hơi nghi hoặc, tuy nhiên chỉ cần có tiền thì được rồi, vậy là hắn nhanh chóng triệu tập binh sĩ.

Binh sĩ xếp thành 5 hàng, mỗi hàng có 20 người tổng cộng là 100 người, đây đều là binh sĩ tinh nhuệ trong quân đội của hắn, ngoài ra lần này đi dẹp loạn còn mang theo súng máy, lựu đạn, thậm chí còn có ống phóng róc-két, Ngô Bá Khá tin chắc rằng quân đội mình như vầy đủ để đập tan bất cứ phần tử nào trong địa phận Quảng Tây.

15 chiếc xe chở đầy binh sĩ và súng ống cùng xuất phát, lúc này thì Lý Vân Thiên đang giằng co với Trưởng Quan, từng tên cảnh sát núp ở cổng biệt thự bắn vào, Vân Thiên núp sau một chiếc xe quân dụng.

Một tên cảnh sát ngắm vào đầu Lý Vân Thiên nổ súng, viên đạn lướt đi trong gió, đụng vào cương tráo thì rớt ra, Vân Thiên thần sắc âm trầm, chỉ tay về phía tên binh sĩ vừa nổ súng nói:"Chết" một luồng linh lực bắn ra từ ngón tay hắn, quang mang chớp động, đầu tên cảnh sát hiện ra một lỗ máu rồi chết, biểu tình tên cảnh sát lộ ra vẻ không tin như mình đã chết.

Lý Vân Thiên nhíu mày nhìn đám cảnh sát đang lấp ló tại cổng biệt thự, linh lực của hắn chỉ còn 1/5, nhiều lắm chỉ chống cự được 15 phút nữa thôi, nhìn đám cảnh sát chết trước cổng biệt thự cũng khoảng 30 thằng, Vân Thiên hét lớn:"Thằng Trung Cẩu nào còn xông vào tao giết hết". Rồi lùi ra sau vài bước, tên Thống Đốc đang bị trói trong xe thì đang bất tỉnh.

Lý Vân Thiên nhìn đám cảnh sát đang hoảng sợ, hắn nói tiếp:"Kêu tên Trưởng Quan của các ngươi ra đây".

Trưởng Quan đang thất thần thì sực tỉnh vì nghe tiếng quát của Lý Vân Thiên, hắn vội vàng đi vào cổng biệt thự.

Lý Vân Thiên nói:"Thả ta ra ngoài, cấp cho ta một chiếc xe thì ta sẽ đi ngay, còn nếu không thì thằng Thống Đốc này sẽ chết". Dứt lời, Vân Thiên lôi Thống Đốc đang bất tỉnh từ trong xe ra.

Trưởng Quan không hề do dự mà trả lời ngay:"Được thôi, chỉ cần thả Thống Đốc ra là được" nói xong hắn kêu thuộc hạ chuẩn bị xe.

Đúng lúc này thì một thanh âm vang lên:"Ồ, trưởng quan thân yêu của chúng ta sao lại cấu kết với tội phạm vậy? không sợ có lỗi với Đảng và nhân dân sao?" người nói là Ngô Bá Khá, thân hình hắn cao 1m77, đôi mắt sáng như sao, chùm râu đen rậm rạp, mặc một bộ đồ trung tướng rất oai phong lẫm liệt, cả người hắn tỏa ra một khí chất của quân nhân đã từng chiến đấu hàng trăm trận.

Trưởng Quan nhất thời hoang mang không biết làm thế nào, tên Ngô Bá Khá này là cứu viện hắn gọi tới, mà Thống Đốc là cấp ttên của hắn, nếu để cho Thống Đốc gặp chuyện gì thì hắn mất chức là cái chắc, không lẽ phải mời Ngô Bá Khá về?

Ngô Bá Khá hừ lạnh nói:"Từ giờ trở đi mọi việc đều do tôi làm chủ, các cảnh sát củng phải nghe lệnh tôi, kẻ nào không nghe thì bắt lại, đưa ra tòa án binh". Nói xong thì hắn nhanh quát lớn binh sĩ mình mang theo xếp thành hàng chuẩn bị chiến đấu.

Bọn cảnh sát còn lại đành phải nghe theo lệnh Ngô Bá Khá vì họ biết lúc này người giải quyết được chuyện này chỉ có ngài Trung Tướng này thôi.

Sau khi tập hợp ổn định thì Ngô Bá Khá quát:"Đội 1,2 tiến vào, đội 3,4 tùy thời sẵn sàng yểm hộ, tất cả tiến lên".

Thủ lĩnh đội 1 là Ngô Bá Sâm, lúc này ông ta dẫn đội mình tiến vào đầu tiên, đã lâu lắm rồi mới được cầm súng chiến đấu, kể từ năm 1979 đánh cho bọn Việt Cộng chạy tan tát khỏi đất của chúng, cảm khái một hồi rồi ông cũng bắt đầu dẫn đội đi vào.

Lý Vân Thiên biết chạy không thoát trong lòng thở dài, biết vậy từ đầu hắn chẳng gây lớn chuyện như vậy, giờ thì chỉ còn cách vắt chân lên cổ mà chạy thôi.

Lý Vân Thiên quyết tâm trước khi đi phải đánh cho lũ Trung Cẩu này một bài học nhớ đời, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, sau náy chắc chắn hắn sẽ quay lại đây báo thù.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.